Lục Lâm Thiên gật đầu nói. Hắn chỉ là tiêu hao quá nhiều mà thôi, trên người cũng có một ít thương thế nhẹ.  

– Hừ.  

Mà lúc này hai người Lữ Chính Cường cùng Vân Khiếu Thiên cùng hừ lạnh một tiếng, lại đối chọi gay gắt. Thật không biết hai người này rốt cuộc có mâu thuẫn gì.  

– Lục Lâm Thiên, Lăng Thanh Tuyền đã mất đi lực tái chiến cho nên trận thứ chí này ngươi thắng.  

Kình Linh Vương nhìn phương hướng Lăng Thanh Tuyền cùng với Không Linh Vương biến mất, trầm tư một lát rồi quay về phía Lục Lâm Thiên rồi nói.  

– Lục Lâm Thiên liên tục chiến thắng.  

Trên đài cao, thanh âm của đại hán mặc hoàng bào mang theo sự kích động vang vọng trên quảng trường.  

Oanh.  

Sự việc vừa rồi cũng không ảnh hưởng tới sự nhiệt tình của tất cả mọi người. Liên tục chiến thắng chín trận, thủ đoạn cuối cùng mọi người đều nhìn thấy trong mắt. Cho nên lúc này ngàn vạn người bốn phía lập tức hô lớn, tiếng ầm ĩ kinh thiên quanh quẩn trong không trung.  

Tất cả mọi người đều hiểu rõ, thắng liên tiếp chín trận đã chắc chắc đoạt được quán quân, cũng chính là cường giả đứng đầu thập đại cường giả trẻ tuổi trên đại lục đã xuất hiện. Lục Lâm Thiên này quả thực người cũng như tên, thực lực như vậy đúng là rợn người. Trong lòng ngàn vạn người lúc này đã khắc thật sâu vào trong lòng thân ảnh tay cầm huyết đao, thân mặc áo giáp cùng với cánh chim màu xanh kia. Thân ảnh này giống như một chiến thần, một bất tử chiến thần, liên tục thắng chín trận. Mấy trận cuối cùng đều vượt cấp đánh bại đối thủ, quá mức rung động.  

– Ca ca thắng rồi.  

Lục Tâm Đồng, Lục Vô Song, Vân Hồng Lăng lúc này cũng đã tới phía sau đám người Phi Linh môn. Nhìn Lục Lâm Thiên cùng với đám người Lữ Chính Cường, Kình Linh Vương đứng phía trước cho nên tam nữ cũng không dám tiến lên. Lúc này nghe thấy thanh âm trên đài cao tam nữ lập tức mỉm cười. Thắng liên tiếp chín trận tương đương với người đứng đầu, không ai có thể rung chuyển vị trí này nữa. Mà cũng không có ai có đủ thực lực rung chuyển vị trí này.  

Tiếng hoan hô quanh quẩn trong không trung. Cảm nhận được bầu không khí này, Lục Lâm Thiên chắp tay đứng lặng yên. Ba mươi năm trước sư huynh Sát Phá Quân của hắn không biết cũng cảm nhận được cảm giác như thế này hay không? Cảm giác này quả thực không tệ một chút nào.  

Nhìn Lục Lâm Thiên, tất cả đám người trên đài cao không khỏi thầm than một tiếng. Trẻ tuổi mà đã có thực lực như thế, người đứng đầu trong thập đại cường giả trẻ tuổi, Lục Lâm Thiên này tuyệt đối đã được coi là cường giả. Đặc biệt là lực phòng ngự kinh người cùng phòng ngự linh hồn kia khiến cho không ít cường giả trên đài đều phải nhớ trong lòng. Lục Thiếu Du này rất khó dây vào.  

Trên đài, chỉ có Gia Cát Tây Phong, Tuyệt Linh Vương, Bạch Vạn Tượng là ánh mắt hiện lên hàn y, kết quả này như xát muối vào lòng bọn hắn. Bởi vì kết quả này không phải là thứ mà bọn hắn mong muốn.  

Nguyên Nhược Lan, Đạm Đài Tuyết Vi, Tử Yên, Lam Thập Tam lúc này nhìn Lục Lâm Thiên, sắc mặt cũng có chút biến hóa.  

Mí mắt Nguyên Nhược Lan không ngừng giật giật. Khi trước trên đại hội Tam tông Tứ môn nàng bị thua, sau đó nàng đã tu luyện không ngừng nghỉ trong kiếm chủng mấy năm, vốn cho rằng có thể rửa sạch hết sỉ nhục lần trước. Không ngờ cuối cùng vẫn thua trong tay Lục Lâm Thiên. Mà ngay cả Lục Vô Song nàng cũng bị thua, lần này đả kích đối với nàng vô cùng lớn.  

– Lục Lâm Thiên, ta nhất định sẽ không thua ngươi.  

Nguyên Nhược Lan khẽ cắn chặt răng, một vết máu từ khóe miệng tràn ra.  

Lúc này Lam Thập Tam cũng nhìn chằm chằm vào Lục Lâm Thiên, chiến ý trong mắt bùng lên.  

– Hóa ra thực sự là hắn.  

Trong đội hình của Vạn Thú Tông, sau khi Lục Lâm Thiên bại lộ thân phận thì Lam Linh luôn nhìn chằm chằm vào hắn. Lúc này Lam Linh khẽ thì thào nói.  

Trên thính phòng, Hoàng Chí Lương há hốc mồm, vô cùng khẩn trương cùng kích động nói:  

– Thắng tám trăm ngàn, tám trăm ngàn a.  

Tỷ muội Hoàng gia cũng vô cùng cao hứng, kích động. Đồng thời khi nhìn thấy những nữ tử tuyệt mỹ cạnh Lục Lâm Thiên lúc này, vẻ mặt không khỏi ảm đạm, ánh mắt phức tạp.  

– Thắng, lại thắng, thắng liên tiếp chín trận rồi.  

Trong Vân Dương Tông, Vũ trưởng lão cao hứng nhảy dựng lên, tay chân kích động không tự chủ được mà hung hăng vỗ vào sau đầu Tống trưởng lão. Thanh âm trầm thấp vang lên khiến cho mọi người chung quanh đều nghe thấy rõ ràng.  

– Vũ trưởng lão, ta sẽ không để yên cho ngươi.  

Tống trưởng lão đứng dậy, hai mắt trợn ngược. Ai biết lần này Vũ trưởng lão lại không đập vào đùi mà trực tiếp vỗ vào đầu. Hắn không chú ý cho nên lại bị trúng chiêu.  

– Thắng, thắng liên tiếp chín trận.  

Vũ trưởng lão lúc này cũng không ý thức được mình đang làm cái gì, vẫn vô cùng kích động khoa tay múa chân, sau đó trực tiếp quay người ôm Tống trưởng lão, hung hăng hôn vào mặt Tống trưởng lão một cái.  

Lần này Vũ trưởng lão dường như còn chưa đủ nghiền, nhanh chóng bổ nhào vào người Tạ trưởng lão, hung hăng hôn vào khuôn mặt được bảo dưỡng khá tốt của Tạ trưởng lão, hai tay thì ôm thật chặt.  

Khi chung quanh lặng ngắt như tờ thì Vũ trưởng lão mới ý thức được là mình đang làm gì. Không ngờ hắn lại đem thặng nữ lớn tuổi nổi danh trong Vân Dương Tông ôm vào lòng, lại còn hôn một cái. Sắc mặt hắn lập tức trắng bệch, gây ra như phỗng.  

– Ngươi còn không buông ra.  

Tạ trưởng lão trong nháy mắt sững sờ, bản thân mình không ngờ lại bị Vũ trưởng lão ôm vào trong ngực, trên mặt lập tức đỏ ửng, sau đó kinh ngạc nói một tiếng.  

– Tạ trưởng lão, ta không phải cố ý, thất thố, thất thố mà thôi.  

Vũ trưởng lão vốn không sợ trời không sợ đất lúc này vô cùng sợ hãi, thành thật buông Tạ trưởng lão ra. Lập tức đứng ở một bên.  

Tống trưởng lão vốn định không để yên cho Vũ trưởng lão, thế nhưng nhìn thấy Vũ trưởng lão ôm Tạ trưởng lão thì lập tức cứng họng, quên luôn tìm Vũ trưởng lão gây phiền toái.  

– Vũ trưởng lão lần này xong đời rồi.  

Không ít trưởng lão trong Vân Dương Tông cười thầm. Ngày đó còn trẻ bọn họ đều là tùy tùng của Tạ trưởng lão này a. Không ai không thể âu yếm nàng, cho tới bây giờ cũng có người nhớ thương nàng không ít. Thế nhưng tính tình của Tạ trưởng lão này không dễ chịu chút nào. Mà bây giờ Vũ trưởng lão không ngờ lại làm như vậy với Tạ trưởng lão, chỉ sợ phiền toái lớn sắp xảy ra rồi.  

– Lục Lâm Thiên, ngươi đã thắng liên tiếp chín trận, không còn ai có thể khiêu chiến nữa, ngươi có thể được nghỉ ngơi, chờ thi đấu xếp hạng chấm dứt.  

Kình Linh Vương nhìn Lục Lâm Thiên không khỏi khẽ thở dài một tiếng. Đây không phải là kết quả trong tưởng tượng của hắn. Vốn trong lòng hắn nghĩ, bất kể như thế nào, Thánh Nữ Thiên các muốn lấy được vị trí đầu tiên sẽ dễ như trở bàn tay, hết thảy những biến cố này sợ rằng Thiên Địa các cũng không ngờ tới. Bằng không bọn họ sao dám xuất ra một kiện Linh Khí Địa cấp rồi lại tăng thêm một khỏa Long Dương linh quả cơ chứ.  

Thắng liên tiếp chín trận, Lục Lâm Thiên khẽ mở miệng cười. Sắc mặt khi linh lực được thu liễm lập tức trắng bệch. Sau khi Lăng Thanh Tuyền này thua, hắn đã thắng tròn chín trận, có thể an tâm nghỉ ngơi rồi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play