Ngay lúc này không gian chợt dao động thật khẽ, ánh mắt mọi người đều nhìn lên hai bên vách đá, cả không gian không ngừng lắc lư, tựa hồ phong ấn đang bắt đầu mở rộng.  

Hô!  

Chỉ nháy mắt dưới ánh trăng chiếu xuống, không gian vặn vẹo kịch liệt, phát ra tiếng vang va chạm như cuộn sóng, tiếng vang khuếch tán, không gian dao động ngày càng kịch liệt, cảm giác giống như lung lay sắp đổ.  

Hô!  

Ngay chỗ nham thạch cao nhất vách núi bắt đầu xuất hiện một mảng lớn năng lượng phong ấn, không gian dao động tựa hồ đang hô ứng cùng ánh trăng trên không, dao động càng ngày càng mạnh.  

Nhìn năng lượng phong ấn ngày càng hư ảo, Lục Lâm Thiên, Thiên Độc Yêu Long, tiểu Long đều lộ ra vẻ kinh ngạc cùng hưng phấn, hô hấp của Lục Lâm Thiên gấp gáp hơn rất nhiều, biến hóa như vậy đủ chứng minh nơi này không tầm thường.  

– Lão đại, nơi này có cảm giác nguy hiểm!  

Tiểu Long đứng trên vai Lục Lâm Thiên, ánh mắt cảnh giác nhìn chăm chú vào năng lượng phản ứng, một cỗ chân khí nguy hiểm bắt đầu dâng lên trong lòng.  

– Đều cẩn thận một chút!  

Lục Lâm Thiên híp mắt, nhìn chằm chằm vào không gian ngày càng vặn vẹo, trong tiếng vang khi không gian ba văn va chạm lẫn nhau, trong lòng lục Lâm Thiên cảm nhận được một cỗ năng lượng ba động khủng bố cực độ, cùng chân khí quỷ dị không biết từ nơi nào truyền tới.  

Khí tức quỷ dị kia thật sự luống cuống, phảng phất như có thể ảnh hưởng tâm trí người khác, làm linh hồn người ta luống cuống bất an, máu huyết bắt đầu chậm rãi sôi trào lên.  

Hô hô!  

Không gian ba văn trùng điệp, trong không gian vặn vẹo giờ phút này đã xuất hiện lốc xoáy, trên tảng đá thật dày hiện tại giống như thủy vực, lốc xoáy trực tiếp xuyên vào bên trong vách núi.  

– Phong ấn mở ra!  

Thiên Độc Yêu Long cực kỳ kích động, hai mắt đỏ đậm muốn tiến vào trong lốc xoáy.  

– Độc Long huynh, mau lui lại!  

Lục Lâm Thiên vẫn luôn cảnh giác, sắc mặt biến đổi, chụp lấy Thiên Độc Yêu Long, ngân mang chợt lóe bật lui ra sau, Bạch Linh cùng Huyết Mị cũng phản ứng cực nhanh, không chút do dự lập tức lui về phía sau.  

Oanh oanh oanh!  

Bên trong lốc xoáy bắt đầu xoay tròn, vài thanh âm nổ bạo, một cỗ không gian lực cuồng bạo như bão táp thổi quét ra ngoài.  

Không gian quanh lốc xoáy nhất thời bị đánh nát, kình khí ngập trời, cả một mảnh không gian lớn như vậy đều bị phá hủy, cự lực này làm Bạch Linh nhíu mày, nếu thân thể bị thổi quét vào bên trong, chỉ sợ sẽ bị thương nặng.  

– Làm sao ngươi biết gặp nguy hiểm?  

Nhìn không gian phá nát, Bạch Linh kinh nghi hỏi, vừa rồi nàng không hề cảm giác được có dấu hiệu nguy hiểm.  

– Đây là tác dụng vật lý thôi!  

Khóe môi Lục Lâm Thiên nhếch lên, lộ ra ý cười thần bí, việc này rất đơn giản, trong phong ấn nhất định còn có một không gian khác, mà không gian bị phong ấn, phản ứng rộng, nhất định sẽ chịu không khí áp súc, áp súc trùng điệp sẽ hình thành không gian lực, như vậy khi bùng phát liền có thể nghĩ, bình thường nếu Vũ vương không chú ý cũng sẽ bị phá hủy.  

Nhìn không gian tan vỡ bên dưới, vẻ mặt Thiên Độc Yêu Long cũng hiện lên e ngại, lực lượng kinh khủng vừa rồi làm trong lòng hắn cũng kinh hãi không thôi.  

Khi hết thảy đều khôi phục lại bình thường, lốc xoáy vẫn tồn tại, không gian lực lan tràn bao trùm cả khối nham thạch bên trong.  

– Chúng ta vào đi thôi!  

Lục Lâm Thiên nhíu mày, ngân mang chợt lóe, thân hình hóa thành thanh sắc quang mang bắn vọt vào trong lốc xoáy.  

– Chủ nhân, trong phong ấn này có không gian hấp lực cực lớn, phải cẩn thận một chút!  

Huyết Mị nói xong, thân thể mềm mại chợt lóe, yêu nguyên trào ra, hóa thành huyết ảnh mơ hồ lao vào trong lốc xoáy.  

Mọi người vừa tiến vào trong lốc xoáy, ngay lập tức thân ảnh biến mất không còn nhìn thấy.  

– Hấp lực thật mạnh!  

Bên trong một không gian u tối, thân thể Lục Lâm Thiên giống như đi vào không gian thông đạo, phía trước mênh mông bụi mù một mảnh nhìn không thấy cuối, mà không gian chung quanh lại có cỗ hấp xả thật lớn từ khắp bốn phương tám hướng kéo tới, một cỗ cự lực vô hình thậm chí làm chân khí bị đè nén cực kỳ rối loạn, bước về phía trước thật giống như có ngàn cân cự lực áp xuống.  

– Bên trong này thật sự quỷ dị!  

Thiên Độc Yêu Long bước tới, tốc độ suy giảm, lực lượng bị kéo chậm chạp, yêu nguyên cũng thừa nhận áp lực.  

– Thanh Linh khải giáp!  

Lục Lâm Thiên khởi động Thanh Linh khải giáp, ngay lập tức áp lực giảm nhiều, chân khí gần như khôi phục bình thường, nhưng vẫn còn bị áp chế.  

– Cẩn thận một chút, chúng ta chậm rãi đi tới!  

Lục Lâm Thiên nói, chậm rãi đi về phía trước.  

Bên trong Đoạn Thiên sơn mạch, ánh trăng như nước, chiếu xuống khắp cả dãy núi non, nhưng vào lúc này bỗng nhiên truyền ra tiếng vang thật lớn.  

Oanh long long!  

Đột nhiên trong núi truyền ra tiếng gầm rú, cả tòa sơn mạch chao đảo như sắp đổ sụp xuống.  

Vào lúc này trong phạm vi sơn mạch nhất thời xuất hiện từng quang quyển năng lượng thật lớn, hô ứng cùng ánh trăng trên cao, có vẻ cực kỳ huyền ảo.  

Trên một đỉnh núi, Lữ Chính Cường nhìn thấy hết thảy những chuyện này, sắc mặt ngưng trọng, đột nhiên đại biến, nói:  

– Tinh Nguyệt Thiên Sát đại trận, Huyền Thiên môn bố trí lại là đại trận này, khó trách mấy ngàn năm qua không ai tìm được bí cảnh!  

Bên trong một khe núi, hơn trăm người đang nhìn chằm chằm lên bầu trời, khắp cả núi non từng đạo quang trụ phóng lên cao, sau một trận gầm rú, hòa lẫn cùng ánh trăng chiếu xuống.  

– Tinh Nguyệt Thiên Sát đại trận, khó trách chúng ta không tìm ra dấu vết!  

Bên cạnh nữ tử quần đỏ vang lên thanh âm trầm thấp nói.  

– Tinh Nguyệt Thiên Sát đại trận!  

Đồng thời trên một mảnh bình nguyên, một thân ảnh đeo mặt nạ đứng trước một nhóm người thở dài nói.  

Bên trên vách núi cao vạn trượng, vài thân ảnh lăng không mà đứng, trên trời cao ánh trăng chiếu xuống trực tiếp xuyên vào bên dưới vách núi, một cỗ chân khí cổ xưa lan tràn, trong khí tức xen lẫn sát khí thao thiên.  

– Đại trận lợi hại!  

Lam bào thanh niên tuấn lãng co rụt ánh mắt, không nhịn được kinh ngạc nói.  

– Tinh Nguyệt Thiên Sát đại trận, lấy lực tinh nguyệt bảo hộ phong ấn, Huyền Thiên bí cảnh nằm tại nơi này, nhưng muốn đi vào phải phá vỡ Tinh Nguyệt Thiên Sát đại trận trước tiên!  

Nữ tử xinh đẹp nói.  

– Đại trận này tựa hồ đã rộng đi!  

Thanh niên nói.  

Nữ tử ngẩng đầu nhìn lên vầng trăng sáng trên bầu trời, lại nhìn bầu trời đầy sao, nói:  

– Lúc trước cường giả trong Huyền Thiên môn bố trí Tinh Nguyệt Thiên Sát đại trận, có lẽ chưa từng nghĩ tới bảy ngàn năm sau lại gặp được thời kỳ Thiên Lang Phá Nguyệt một vạn lẻ tám năm một lần, Thiên Lang tinh đã lệch vị trí, tới ngày này tinh thần nhật nguyệt đều sẽ suy giảm một thời gian, bị Thiên Lang tinh cắn nuốt, mà Tinh Nguyệt Thiên Sát đại trận sẽ tự động mở ra. Nếu không cho dù người có tu vi linh tôn đi tới cũng chưa chắc phá vỡ được đại trận này!  

– Không nghĩ tới Huyền Thiên môn còn có thủ đoạn như thế!  

Sau lưng thanh niên áo lam chính là hoàng bào lão giả mà Bạch Linh từng giao thủ qua ngày đó.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play