Thanh âm mang theo chân khí lọt vào tai tất cả mọi người có mặt.  

Vừa mới nói xong, nữ tử này nhanh chóng xoay người thi lễ với mọi người, quả thực là đủ lễ nghĩa.  

– Hoàng Đan trưởng lão, nhanh bắt đầu đi. Ai dám nháo sự Hắc Hùng ta sẽ giúp nàng bổ sống hắn.  

– Hắc Hùng, bằng vào chút thực lực của ngươi mà cũng dám có ý tứ với Hoàng Đan trưởng lão sao? Hoàng Đan trưởng lão, nhanh bắt đầu đi, hôm nay có vật gì tốt, mau lấy ra nhìn xem.  

Sau khi nữ tử này thi lễ, trong đại sảnh lập tức vang lên không ít tiếng gầm. Dường như nữ tử này trong thành Cự Giang cũng có danh khí khá lớn.  

Ánh mắt nữ tử này biến đổi, lập tức nhìn bốn phía khẽ mỉm cười, sau đó phất tay ý bảo mọi người im lặng rồi nói:  

– Chư vị, kiện vật phẩm thứ nhất đấu giá hôm nay chính là đan dược Lục phẩm cao giai Thanh Hồn đan. Đối với vũ giả đột phá Vũ Vương ngưng tụ Hồn anh mà nói có không ít tác dụng. Giá ban đầu là hai ngàn vạn kim tệ, một lần tăng giá không thấp hơn năm mươi vạn kim tệ.  

– Thanh Hồn đan?  

Lục Lâm Thiên bất ngờ, không nghĩ tới trong đấu giá hội này kiện đồ vật thứ nhất chính là đan dược lục phẩm cao giai. Quả thực không giống bình thường. Thanh Hồn đan này coi như là trong đan dược lục phẩm cũng chính là tồn tại đỉnh phong. Đối với vũ giả đột phá Vũ Vương ngưng tụ hồn anh mà nói vô cùng quan trọng, đây quả thực chính là bảo vật mà tất cả Vũ Suất cửu trọng đều muốn có.  

– Hai nghìn một trăm vạn kim tệ.  

– Hai nghìn hai trăm vạn kim tệ….  

Bốn phía lúc này bắt đầu điên cuồng ra giá. Đại bộ phận người ra giá đều là Vũ Suất. Lục Lâm Thiên đối với Thanh Hồn đan không có hứng thú quá lớn. Thanh Hồn đan này mặc dù tốt thế nhưng hắn đã dùng qua Vũ Linh thánh quả. Mặt khác tới lúc đột phá Vũ Vương hắn cũng có đan dược khác để dùng cho nên không nhất định phải đoạt Thanh Hồn đan này.  

– Trong này có không ít Vũ Suất a.  

Bên người Lục Lâm Thiên, Bạch Linh khẽ mở miệng nói.  

Lục Lâm Thiên đã sớm âm thầm dò xét chung quanh. Trong phòng đấu giá này, người có tu vi Vũ Suất, Linh Suất sợ rằng cũng trên hai ba trăm người. Nhiều Vũ Suất cùng với Linh Suất như vậy khiến cho Lục Lâm Thiên cực kỳ giật mình. Trong thành Cự Giang này quả thực cường giả như mây. Mà đây chỉ là ở bên trong một phòng đấu giá mà thôi. Nếu tình toàn bộ trong thành Cự Giang, số lượng cường giả sợ rằng phải tới một con số vô cùng khủng bố.  

– Cường giả quả thực không ít.  

Lục Lâm Thiên nói nhỏ. Bất quá hắn cũng nhìn ra, Vũ Suất cùng Linh Suất trong phòng đấu giá này, cường giả cao giai vô cùng ít.  

– Lần này lại phiền nàng theo ta, đa tạ.  

Lục Lâm Thiên đột nhiên quay đầu nói với Bạch Linh đang đeo mặt nạ màu trắng.  

– Đây là điều kiện mà ta từng đáp ứng ngươi.  

Bạch Linh khẽ nói. Khuôn mặt mang theo mặt nạ cho nên không nhìn thấy biểu hiện. Thế nhưng nhìn qua thân thể được bộ y phục màu trắng bao bọc, cùng đôi ngọc thỏ kia khiến cho Lục Lâm Thiên không nhịn được mà có xung động muốn nhào vào trong đó. Nhưng Lục Lâm Thiên rất sáng suốt khắc chế loại xung động này. Dùng tính tình của Bạch Linh mà nói, nếu như hắn làm như vậy có lẽ nàng sẽ nuốt sống hắn.  

– Ta vẫn phải đa tạ nàng.  

Lục Lâm Thiên nói.  

Ánh mắt Bạch Linh khẽ đổi, nhìn Lục Lâm Thiên. Đối với thanh âm ầm ĩ trong phòng đấu giá, hai người dường như đều bỏ qua ngoài tai, cũng không có hứng thú. Ánh mắt hai người vừa chạm vào nhau lập tức phân ra, mang theo một chút khác thường.  

– Chừng nào thì ngươi trở lại Vân Dương Tông? Nếu không quay về chỉ sợ Hồng Lăng và Vô Song sẽ tính sổ với ngươi.  

Trong lúc bối rối, Bạch Linh nhanh chóng tìm được chủ đề.  

– Đợi có thời gian thì trở về đi. Gần đây đều bận rộn.  

Ánh mắt Lục Lâm Thiên khẽ đổi rồi nói. Trên Vân Dương Tông, phụ mẫu, sư phụ, còn có Vô Song và Hồng Lăng a. Hơn hai năm không gặp. Trong nội tâm hắn vô cùng nhung nhớ. Thế nhưng Lục Lâm Thiên cũng hiểu rõ, hiện tại thân nhân của mình ở Vân Dương Tông không thể nghi ngờ là tốt nhất. Cũng khiến cho hắn an tâm nhất. Dùng thực lực Vân Dương Tông hiện tại, cho dù là Linh Vũ giới cũng không dám đi trêu chọc.  

– Sự tình ngươi cùng Tiểu Linh, chẳng lẽ không sợ Hồng Lăng ăn giấm sao?  

Bạch Linh nói, trong giọng nói mang theo sự vui vẻ.  

– Cái này…  

Trong mắt Lục Lâm Thiên hiện lên sự xấu hổ, không nói tiếp.  

– Chư vị, vật đấu giá thứ tư ngày hôm nay là một cỗ khôi lỗi thất giai sơ kỳ.  

Lúc này trong tai Lục Lâm Thiên vang lên thanh âm của nữ tử phía dưới. Ánh mắt Lục Lâm Thiên khẽ giật mình, nhanh chóng nhìn xuống phía dưới. Mấy chữ khôi lỗi thất giai sơ kỳ khiến cho Lục Lâm Thiên chấn động. Khôi lỗi thất giai sơ kỳ, đây không phải là vật phàm a.  

Ánh mắt Lục Lâm Thiên chăm chú nhìn xuống. Lúc này trên đài đấu giá xuất hiện một khôi lỗi màu vàng cao gần một trượng. Toàn thân khôi lỗi vàng óng, sáng bóng. Khôi lỗi này tựa như một thạch nhân, có cánh tay cực lớn. Thế nhưng tay lại giống như móng vuốt, mà lại là móng vuốt của chim ưng. Khóe miệng còn có răng nanh bén nhọn. Không biết là luyện chế từ tài liệu gì. Từng cỗ hàn quang từ trên khôi lỗi bắn ra.  

Cả khôi lỗi này lúc này có chút ảm đạm. Thế nhưng quanh thân trong lúc vô hình có khí tức cường hãn tỏa ra.  

– Khôi lỗi thất giai sơ cấp.  

Ánh mắt Lục Lâm Thiên nhìn chăm chú vào khôi lỗi thất giai sơ cấp này. Khôi lỗi thất giai sơ cấp, thực lực thấp nhất cũng tương đương với Vũ Vương nhất trọng. Loại khôi lỗi này không ai muốn lấy ra đấu giá a. Không ngờ hôm nay hắn lại gặp phải.  

Khôi lỗi này vừa xuất hiện, giờ phút này trong tâm thần dò xét của Lục Lâm Thiên, lúc này có không ít cường giả đều dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn vào khôi lỗi thất giai sơ cấp. Khôi lỗi thất giai sơ cấp, không phải là phàm vật.  

– Chư vị, đây là khôi lỗi thất giai sơ cấp, nó đã được cường giả Vạn Tượng thương hội ta kiểm tra. Tuyệt đối là khôi lỗi thất giai sơ cấp hàng thật giá thật. Khôi lỗi này cũng đã bị hao tổn, muốn chữa trị sợ rằng không dễ dàng. Nhưng tài liệu khôi lỗi thất giai này, nếu như có thể hòa tan mà nói, có lẽ ít nhất có thể luyện chế ra một cỗ khôi lôi lục giai trung cấp. Hoặc là nếu như vận khí tốt thì còn có thể luyện chế ra một cỗ khôi lỗi lục giai cao cấp cũng không chừng.  

Nữ tử gọi là Hoàng Đan kia nhanh chóng nói với mọi người.  

– Hóa ra là hỏng.  

Lập tức, đại bộ phận người vốn cảm thấy cực kỳ húng thú lập tức giảm xuống. Khôi lỗi thất giai sơ cấp bị hỏng, có lẽ đã không còn cách nào chữa trị. Ngay cả Vạn Tượng thương hội này cũng không sửa được cho nên mới mang ra đấu giá kiếm lại một khoản. Nếu như còn có cơ hội chữa trị mà nói, Vạn Tượng thương hội này sao có thể cam lòng lấy ra đấu giá. Tự mình giữ lại thì tốt hơn nhiều.  

Vẻ mặt Lục Lâm Thiên hơi chút biến hóa, thế nhưng cũng không để ý tới bên ngoài quá lớn. Cái này nếu là khôi lỗi thất giai sơ cấp nguyên vẹn có lẽ ai cũng không muốn lấy ra đấu giá, loại bảo vậy cấp độ này không ai cam lòng bỏ đi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play