Trên ghế, có không ít nhân vật lớn đang ngồi tầ tụ, đây điều là những người nắm quyền chân chính, sự việc này quá ầm ï, họ luôn cảm thấy áp lực liên hồi.

Trần Bắc Vọng ngồi tại chỗ nhìn sang.

Cuối cùng cũng có người lên tiếng, người nói chuyện chính là người nắm quyền giám sát dược phẩm, ông ta đã dính vào chuyện này, sau khi chuyện này kết thúc, ông ta chỉ còn nước về nhà dưỡng già.

“Trương Long Thành, ông định giải quyết chuyện này thế nào?”

Trương Long Thành ngồi đó, bị chất vấn thì nổi giận: “Trong chuyện này, nhà họ trương chúng tôi bị người khác hãm hại, các người cũng biết năng lực của nhà họ Trương mà. Nếu không phải có người chơi xấu, chúng tôi sẽ sẽ không sai lầm như thế!”, Trương Long Thành hét lên, gần như là quát những người có mặt ở đây.

Nếu chuyện này không lớn, nhà họ Trương chơi “chiêu” một chút là có thể đổ tội cho kẻ khác rồi nhưng hôm nay, không biết bao nhiêu người đang theo dõi họ, ai dám có ý định này thì đúng là chán sống.

“Bây giờ không còn thời gian nữa, áp lực bên ngoài quá lớn, chúng tôi cũng đã cho nhà họ Trương mặt mũi. Nếu không thể giải quyết chuyện này, kết cục của nhà họ Trương thế nào, tôi nghĩ chắc ông biết rồi nhỉ!”

Trương Long Thành chỉ còn nước gật đầu.

Trong phòng họp của nhà họ Trương, gia chủ và các trưởng lão đang bàn bạc cách giải quyết.

Nơi này còn có Trương Lăng - thiếu chủ còn lại của nhà họ Trương. Lần đó Trương Tỉnh một đi không về, họ biết cô ta đã lành ít dữ nhiều, với hận thù của Trương Trần đối với nhà họ Trương, hắn sẽ không tha cho ai trong gia tộc này, đặc biệt là còn là một trong những người thừa kế.

“Bây giờ chỉ còn cách chĩa mũi dùi dư luận vào Trương Trần và tập đoàn Mạt Lâm!”, Trương Lăng đề nghị.

“Làm thế nào?”, Trương Long Thành hỏi.

“Chúng ta có thể làm giả chứng cứ như giấy tờ hay file ghi âm gì đó rồi thuê người định hướng dư luận, đồng thời lên tiếng giải thích và xin lỗi, sau đó mọi người sẽ thay đổi nơi trút giận, chúng ta nhanh chóng thu hồi thuốc và tiến hành biện pháp khắc phục, khi mọi chuyện lắng xuống thì có thể làm công khai vài hoạt động từ thiện”, Trương Lăng giải thích.

“Cách này cũng khả thi đấy nhưng cháu có đảm bảo được là bên Mạt Lâm sẽ không lấy ra được chứng cứ không?”, một trưởng lão hỏi. Đam Mỹ Hài

Trương Lăng đáp: “Chuyện này chỉ có Trương Chấn, Trương Anh và chúng ta biết đơn thuốc lấy từ phía Trương Trần mà thôi!”

Trương Long Thành gật gù: “Cách này ổn đấy, tạm thời cũng chỉ còn biện pháp này, dù gì thì ít nhất chúng ta cũng có thể giảm bớt áp lực để nghĩ ra cách khắc phục hậu quải”

Trong một sân vườn xanh mướt, Trương Trần đang ngồi đối diện Trần Bắc Vọng.

Trần Bắc Vọng nhìn thẳng vào Trương Trần hỏi: “Cậu làm thế này có biết liên lụy bao nhiêu người vô tội không?”

Trương Trần thản nhiên đáp: “Tôi biết nhưng tôi không hối hận, nếu họ thật sự vô tội, tôi có thể cứu họt”

Trần Bắc Vọng lại nói sang chuyện khác: “Nếu nhà họ Trương đổ hết tội cho cậu thì sao?”

Trương Trần khẽ cười: “Tôi luôn chờ họ ra chiêu, dù sao tôi cũng quyết tâm chết chung rồi!”

Trên trang Weibo chính thức của công ty nhà họ Trương, một bài giải thích cũng như là “giải thích” về nguyên nhân tác dụng phụ của thuốc được đăng lên.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play