“Bốp!”, một nhân vật lớn tuổi tát vào mặt Trương Anh, ông ta tức đến mức mặt mũi đỏ phừng phừng, tức giận nói: “Trương Anh, cậu có biết cậu đang nói gì không?”

Trương Anh lập tức quỳ xuống, sắc mặt tái nhợt không một chút máu, lúc đầu công lao của hắn là lớn nhất, hiện giờ xảy ra chuyện, trách nhiệm của hắn đương nhiên cũng là lớn nhất.

Hắn run rẩy nói: “Trưởng lão, chuyện này, chuyện này là thật, đều tại Trương thần y...”

“Bây giờ không phải là lúc tính sổ với thằng phế vật đó, bây giờ tình hình rất bất lợi cho chúng ta, có cách nào để giải quyết không?”, lại có một nhân vật lớn khác trầm giọng nói.

Vừa nói ra, mọi người đều trầm lặng, sau đó khế lắc đầu.

Không phải là không có cách giải quyết, dựa vào khả năng của nhà họ Trương, còn có thể hồi sinh cả người chết, chỉ cần còn một hơi thở thì hãy đến nhà họ Trương.

Nhưng tình hình hiện tại hơn thua nhau ở chênh lệch thời gian, trong một thời gian ngắn phải nghiên cứu ra thuốc, còn phải sản xuất hàng loạt, thậm chí còn phải gửi cho những người đã mua thuốc của nhà họ Trương, việc này cũng không khác biệt gì mấy so với việc không cần dùng máy bay vẫn có thể bay lên trời được.

“Trương Anh, tôi hỏi cậu, rốt cuộc tình hình hiện tại như thế nào, tình hình bán hàng nữa?”, nhìn thấy mọi người im lặng, ông lão cao tuổi nhất kia chất vấn.

Trương Anh liên tục cười khổ, có thể lần này hắn sẽ bị đẩy ra hứng mũi sào dập lửa giận, hiện tại hắn chỉ cầu xin nhà họ Trương tha cho hắn một cái mạng, lúc này đâu còn dám giấu diếm gì nữa.

Trương Anh lí nhí nói ới giọng điệu run rẩy: “Tính, tính cả số thuốc trong kho cũng được bán hết rồi ạ..”

“Tổng... tổng cộng 70 ngàn hộp!”

Trương Anh cẩn thận ngẩng đầu liếc nhìn đám người, tiếp tục nói: “Thực sự là do trước đó bán quá chạy, đây còn là lần đầu tiên tiến hành sản xuất hàng loạt, đã vậy chúng ta còn muốn phá hủy tập đoàn Mạt Lâm chỉ trong một chiêu này, nên mới...”

Mặt ông lão đỏ như chảy máu, hai tay nắm chặt lại, nghiến răng nói ra vài câu: “Theo ước tính, sẽ có bao nhiêu người bị ảnh hưởng?”

“Ít nhất là 4... 40 ngàn người!”, Trương Anh nhỏ giọng nói.

Vừa nói ra những lời này, ông lão nhất thời không nhịn được nữa, khuôn mặt già nua đỏ bừng phun ra một ngụm máu, sắc mặt nhanh chóng trở nên tái nhợt.

“Trời ơi, chẳng lẽ ông trời muốn nhà họ Trương diệt vong hay sao?”, cơ thể ông lão run rẩy, 40 ngàn người này, là một con số lớn tới cỡ nào.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play