Tác giả: Bán Tài Minh Nguyệt (半裁明月) Thể loại: Kinh dị, thị giác nữ chính, trò chơi, vô hạn lưu NPC, OE (Vô hạn lưu là thể loại truyện có bối cảnh vô cùng đa dạng khi các nhân vật chính liên tục xuyên qua các thế giới, không gian khác nhau như truyện kinh dị, mật thất,… để làm nhiệm vụ thăng cấp hoặc sinh tồn.) Đề cử: Mèo không ăn cá - 懒猫不吃鱼 Raw: Cà pháo muối dưa Trans: Meii Link truyện: zhihu.com/.../148.../section/1525119478367465472
Văn án
Ý thức mông lung, không hiểu bản thân từ đâu tới, tại sao lại xuất hiện ở đây, lại cần làm gì…
Thế rồi tôi vô tình nghe được mấy NPC tụm lại nói chuyện cùng nhau, họ đang bàn bạc làm sao để hù doạ “sương sương” đám người chơi mới.
Àm hoá ra đây là tiểu thuyết kinh dị vô hạn lưu, tôi chắc hẳn cũng là NPC như họ
Có điều tôi không ý thức được mình cần làm gì, thế nên chắc tôi là NPC hoang dại, tự nảy sinh ra, không nằm trong biên chế,
Tôi hào hứng xoa tay: “Có thể cho tôi tham gia cùng mấy người với được không?”
Boss phó bản đảo mắt lườm: “Cô gà quá, một tay ta cũng đủ để…”
Nhìn phó boss bị đá bay mười dặm, tôi áy náy rút tay lại, không ngờ lại đấm anh ta bay xa như thế, vẫn nên khiêm tốn chút mới được.
Tôi nhặt thẻ nhân viên tên phó boss đánh rơi dưới đất lên, phủi phủi rồi gắn lên cổ, vui vẻ nhìn chủ phó bản: “Thế bây giờ tôi được coi là nhân viên chính thức rồi nhỉ?”
Chủ phó bản “vù” một cái chạy xa tôi rồi gật đầu sợ hãi đáp: “Ừ”
Tôi cũng “vù” một cái chạy đi, cầm về cái bát to ba mét gõ gõ “Sếp ơi mau trả lương đi, 5 phút rồi mà sếp còn chưa trả lương là sao!”