Ngay chiều hôm ấy bố tôi về nhà và mang trên mình rất nhiều thương tích, đặc biệt trên bụng của bố tôi hiện lên một vệt đen rất kì lạ. Nhìn vẻ mặt bố tôi rất u sầu nên tôi cũng không dám mở lời để hỏi bố, chỉ thấy ổng nói với mẹ tôi:
- Đại thiên: Xin.. xin lỗi em, anh thua mất rồi, còn để hắn ta đặt ấn lên ngay trên người nữa. Hết cứu rồi..
Sau khi nghe hai từ đặt ấn mẹ của tôi cũng tối sầm mặt lại..
- Ngọc bích: Cái gì cơ? Em đã cố hết sức dựng khiên để anh có thể thoát thân rồi cơ mà..
Ủa? Cái gì đang sảy ra vậy.. Hắn ta, hắn ta là ai và còn đặt ấn nữa.. chuyện gì đang sảy ra vậy.. đầu óc tôi không ngừng gợi lên những suy nghĩ với những câu hỏi khó trả lời..
- Ngọc Bích: Thôi không sao đâu, anh hãy vào tắm và xong ra em chữa trị cho.
Bố tôi im lặng đi vào nhà tắm. Lúc đó tôi vẫn chưa hiểu chuyện gì đang sảy ra, hiện tại tôi đang không có phép thuật, gia đình thì bất ổn.. bố thì đi cả ngày về người đầy thương tích.. nay về lại có thêm một dấu ấn kì lạ ở trên người. Mẹ tôi thì thường xuyên vận phép từ xa để hỗ trợ nay còn bị thương tích, chẳng lẽ hai người đang đấu với một kẻ nào đó mạnh lắm sao.. Tối hôm đó tôi và gia đình vẫn sinh hoạt như bình thường nhưng có vẻ hai người đang lo lắng một điều gì đó.
- Đại thiên: Liệu ấn này sẽ có hệ lụy gì không em? Liệu a có nên tự sát để có thể an toàn cho em và nhóc Đại long không nhỉ..
- Ngọc Bích: Anh bị khờ hay sao mà nói vậy.. Nếu anh chết bây giờ thì ai bảo vệ hai mẹ con em lúc hắn tìm được ra chỗ này..
- Đại thiên: Ừ nhở! Sao aanh ngốc thế nhỉ, chắc là do anh nghĩ nhiều quá rồi..
Đến giờ tôi vẫn đang suy nghĩ thật sâu xa theo những bộ anime tôi coi lúc trước, không lẽ gia đình tôi vừa gây hấn với ai sao. Hay là bố tôi khi biết tôi không có pháp lực nên đi farm quái, farm boss để có thể lấy kinh nghiệm cho tôi nhỉ. Sau khi đinh ninh được một lúc thì tôi đành liều hỏi mẹ chuyện gì đã sảy ra. Mẹ tôi nhìn có vẻ buồn rầu và kể cho tôi nghe:
- Ngọc bích: Chuyện này từ rất lâu về trước khi con chưa có trên đời. Ta và bố của con là.. Chuyện gì xảy ra vậy
Bùmmmm! Tiếng nổ trong bếp vang lên, bố tôi đang nằm giữa sàn nhà còn từ bụng bố tôi một làn khói đen bay ra cùng với một vật thể gì đó rất kì lạ..
- Tôi: Trời ơi thứ gì vậy..
Một bóng đen xuất hiện.. Mẹ tôi bỗng cau mày lại và hét lên
- Ngươi, chính là ngươi.. ngươi đã hại gia đình trước của ta như vậy nay còn định hại luôn cả chồng và con ta sao!
Trong làn khói một người áo đen bước ra cùng với một áp lực rất lớn, khi đó áp lực đó đã làm hai chân tôi mềm nhũn ra. Tôi đứng như trời trồng và nhìn người áo đen kia.. người áo đen bỗng cất tiếng nói. Giọng nói của hắn ta khàn khàn nghe rất ớn lạnh:
- Người áo đen: Khà khà khà đã diệt cỏ là phải diệt tận gốc, không được bỏ sót dù có ngọn cỏ nào
- Mẹ tôi: Ngươi, ngươi thật là quá ác độc..
- Người áo đen: Hừ không ác độc sao ta có được ngày hôm nay.. nhìn thấy ngươi vết thương trên mặt ta lại đau nhói lên
Tôi nhìn người áo đen có một khuôn mặt rất già dặn, nửa mặt phải của hắn ta có một vết sẹo rất lớn.. Tôi đang mơ hồ thì bố tôi liền bật dậy cầm trên tay thanh đao ông chém một đường về phía người áo đen, bỗng nhiên bầu trời rất nhiều mây đã bị sẻ đôi làm hai, uy lực rất cao cường. Nhưng đối với hắn ta hắn chỉ nhẹ nhàng né trong tích tắc hình như đây là pháp thuật dịch chuyển song hắn ta dùng phép lửa ném một quả cầu lửa to về phía chúng tôi. May tức thì mẹ tôi dựng khiên lên để chống đỡ rồi bà dùng dùng năng lực ánh sáng để phản công, bà tạo ra một thanh gươm ánh sáng rất to và bắn về phía người áo đen.
Không hiểu sao người áo đen không hề né, hắn ra thi triển một pháp thuật gì đó và hấp thụ hết thanh gươm ánh sáng của mẹ tôi. Một lúc sau một khoảng không sau hắn một thanh gươm ánh sáng to hơn chĩa vào gia đình chúng tôi..
Mẹ tôi: Ngươi.. ngươi.. đó chính là pháp thuật của cha ta.. tại sao ngươiiii!
Người áo đen: Khà khà ngươi không biết lúc đó ta hành hạ cha ngươi như thế nào đâu.. kha kha kha..
Dường như lúc đấy mẹ tôi như không còn được bình tĩnh nữa, bà ấy như mất kiểm soát..