“Cạch” một tiếng, viên đạn được lên nòng, cô bất ngờ đứng dậy chĩa súng vào người đến không chút do dự.
“Điềm Tâm, là anh.”
Khẩu súng rơi xuống đất, Tiêu Điềm Tâm lao tới, ôm lấy anh mà khóc.
“Được rồi, có anh ở đây, em đừng khóc. Năm tên sát thủ bên ngoài đều bị giết tại chỗ, chúng ta an toàn rồi.” 
Mộ Kiêu Dương ôm cô, cảm thấy rất đau lòng: “Điềm Tâm, đã làm cho em sợ hãi rồi. Từ giờ trở đi, chúng ta sẽ cùng nhau hành động và không bao giờ tách rời nữa.”
Khi anh bế cô ra khỏi nhà đá thì trời đã sáng. Tuyết đã ngừng rơi và mặt trời cũng lên cao. Anh khẽ thở dài: “Hôm nay là một ngày nắng đẹp, buổi tối sẽ có cực quang tuyệt đẹp.”
Lúc này cô mới nghĩ đến Mộ Lâm: “Anh, anh ấy…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play