Thông báo kết thúc xong không có âm thanh nào khác, xuất hiện trước mắt Túc Mạc chỉ có một bảng đếm ngược tới trận cuối và lựa chọn bỏ cuộc, quy tắc đi săn mới (luật chơi) đã nằm trong túi của cậu.

Bởi vì sau vô số trận đấu thường, cuối cùng bãi săn chỉ còn 95 người, đầu não mới mở ra hệ thống dự bị, rút từ bảng xếp hạng ra 5 người chơi có thành tích tốt nhất, góp đủ 100 rồi tổ chức trận săn thú cuối. Ngoài cái này ra, nó còn rút thêm 500 người chơi, giao cho họ quyền đi săn đặc biệt.

Luật chơi săn thú mới có thể nói là hủy bỏ tất cả quy tắc cũ, biến bãi săn thành một đấu trường tự do. 100 thí sinh cuối cùng sở hữu quyền đi săn vừa là thợ săn vừa là con mồi, không có bất cứ hạn chế nào, chém giết đến khi chỉ còn 1 người sống sót sẽ kết thúc chiến trường.

Trong đó còn có vài quy tắc ngầm.

1. Kĩ năng gây sát thương của người chơi hệ trị liệu sẽ được gia tăng căn cứ vào % lượng trị liệu của họ, để tăng thêm tính cạnh tranh cho hệ này. Tất cả các nghề sẽ được sửa đổi chỉ số thuộc tính, người chơi có trang bị lực chiến thấp hơn mức trung bình sẽ được tạm thời cộng thêm thuộc tính để đảm bảo tính công bằng của buổi săn.

2. Tất cả người chơi sẽ bị ẩn ID, tắt kênh chat chung, tắt góc nhìn thứ 3.

3. Cơ chế đào thải đặc biệt: 10 phút cuối của mỗi tiếng sẽ là thời gian đi săn đặc biệt, đến lúc đó bản đồ Núi Võ Khúc sẽ có thêm 500 người chơi có quyền đi săn đặc biệt. Những thợ săn này sẽ được phân phối đồng đều tới khu vực gần thí sinh, tiến hành truy đuổi với 100 người cuối cùng, thí sinh bị giết sẽ bị loại. (thợ săn đặc biệt chỉ tồn tại trong 10 phút)

4. Trong lúc diễn ra săn thú đặc biệt, bản đồ Núi Võ Khúc sẽ được điều chỉnh tỉ lệ.

...

"Tóm lại là một cái đấu trường tự do." Thanh Phong nghe xong Túc Mạc giảng quy tắc vẫn chưa hiểu lắm: "Vậy nó cho thêm 500 người để làm gì vậy? Cứ để tự do thi đấu đến khi xong là được mà?"

Hồng Quả Quả: "100 người cuối cùng hầu hết đều là các đại lão dùng thực lực leo lên, nhưng cũng có người chơi trốn cả game may mắn nhặt được đồ. Vừa rồi nó có nói là ngăn chặn gian lận đó, cơ chế ban đầu tự do quá nên xuất hiện tình trạng bang hội kéo bè kết phái vào bãi săn, con mồi báo tình hình cho nhau, chắc là vì thế chăng?"

500 người được đưa vào, tức là trong 10 phút, mỗi người đều phải trải qua quá trình 1 đấu 5, cố gắng sống sót khi bị 5 người đuổi giết. Điểm này sẽ hạn chế người chơi đục nước béo cò, cũng đẩy nhanh tiến độ trận chiến. Mà những người này không phải là NPC do đầu não khống chế, mà là người chơi thật, hành động của bọn họ không bị giới hạn bởi logic game, tất cả kỹ năng và thao tác đều là ngẫu nhiên, gia tăng độ khó nhất định.

Túc Mạc cảm thấy luật chơi không khác mấy so với trước, Thiên Hoàn chỉ là căn cứ vào quy tắc sẵn có, biến đổi linh hoạt, thế nên mới căn cứ vào trình độ và độ khó để phân chia thành các loại khiêu chiến theo cấp bậc sao. Lần này nó thế mà còn cho người chơi quyền bỏ cuộc cấp 3 sao.

Nhưng cái này không phải là mấu chốt, mấu chốt là 7 rưỡi tối mai cuộc chiến mới bắt đầu. Tính theo thời gian của một trận bình thường và trừ hao vài yếu tố, nếu như đối thủ cạnh tranh đủ mạnh, dù có cơ chế đi săn đặc biệt thì rất có thể thời gian đấu sẽ kéo dài tới 5 tiếng, hoặc lâu hơn.

7 rưỡi online tham gia không thành vấn đề, thời gian ăn cơm và uống thuốc có thể thương lượng với Nhạc Nhạc. Nhưng mấu chốt ở chỗ 11 giờ cậu sẽ bị Nhạc Nhạc rút kết nối máy đăng nhập, việc thức đêm sau đợt cậu vào viện là không có cửa để kì kèo.

Úc Trăn nghiêng đầu, để ý tới vẻ mặt của Momo.

Dường như sau khi biết quy tắc mới, tâm trạng của cậu không còn tốt như trước.

"Thôi không nghĩ nữa đâu, cứ đánh là được." Thanh Phong nhìn sang Momo: "Anh! 7 rưỡi mai em không làm gì hết, làm tổ trong phòng quan sát luôn, anh yên tâm, em chắc chắn là thanh niên ra sức cổ vũ cho anh nhất."

Hồng Quả Quả nghe được cái này cũng hào hứng: "Ấy ông đừng có nói, hôm trước đại ca lên top 1 bảng xếp hạng săn thú nhớ không? Cái đám trên diễn đàn cứ luôn miệng gáy là anh mình hên nên mới đầu bảng, thực lực không bằng Quy Chân Phản Phác gì đó... Phì phì, thành tích kia của Quy Chân Phản Phác là game đầu tiên, đại ca là mấy trận sau mới ra được thành tích đó, thực lực vượt xa ông kia hiểu không?"

Y xán lạn nhìn Túc Mạc và Úc Trăn: "Quy Chân Phản Phác ngoài top 1 bảng tài sản ra thì có ưu điểm gì đâu. Pvp người ta xét thực lực chứ ai chơi tiền lực, đúng không anh?"

1

Túc Mạc: "..."

Túc Mạc biết rõ chân tướng không khỏi liếc người trong cuộc, kết quả bắt gặp một đôi mắt sâu thẳm.

Cậu ngẩn người, đúng lúc này chuông báo cậu cài vang lên.

Túc Mạc: "Tôi off trước đây, có gì mọi người cứ nhắn trong nhóm nhé."

Hồng Quả Quả: "Ấy từ từ anh!"

Túc Mạc đã hóa thành làn khói biến mất trước mặt mọi người.

Hồng Quả Quả: "Tôi đang định bảo đại ca cầm tiền rồi đi, hôm nay vẫn chưa lấy tiền hoa hồng cửa hàng mà."

Y không khỏi càu nhàu: "Cái tật xấu cứ đúng giờ là biến mất này của ổng được ai nuôi ra không biết, phụ huynh nhà nào mà lại tàn nhẫn với con trẻ như vậy, chơi game thôi mà cũng cổ hủ nghiêm khắc thế, không biết là game online hiện giờ có thể xúc tiến cho thể xác lẫn tinh thần thanh thiếu niên phát triển khỏe mạnh à?"

Úc Trăn: "..."

-

Tháo máy đăng nhập, thế giới trở về yên tĩnh.

Túc Mạc offline sớm, Nhạc Nhạc không có trong phòng khách.

Cậu ngồi nghỉ một lát rồi mới đi tìm người máy, sau đó tìm được Nhạc Nhạc đang mặc tạp dề quét dọn trong phòng thí nghiệm.

Nhạc Nhạc có kỹ năng tự học hỏi, sau khi tải mấy cái ứng dụng từ trên mạng về, thỉnh thoảng nó sẽ làm ra vài hành vi của con người: "Túc Mạc! Để tớ lấy thuốc cho cậu."

"Trước khi ngủ phải uống thuốc." Nhạc Nhạc lải nhải đi lấy thuốc.

Túc Mạc theo sau nó: "Nhạc Nhạc, tối mai tớ có chút việc, mình ăn cơm sớm được không?"

Nhạc Nhạc mở ngăn kéo, dốc thuốc ra theo thứ tự: "Được chứ, tối mai cậu muốn ăn gì? Thứ Hai được chọn món ăn."

"Cái gì cũng được."

Túc Mạc đi theo nó, nhìn thấy biểu tượng pin sau lưng Nhạc Nhạc vẫn đầy, tức là dù có tắt bộ sạc thông minh trong nhà thì lượng điện hiện giờ của Nhạc Nhạc cũng đủ cho nó hoạt động ba ngày ba đêm.

Nhạc Nhạc nhanh chóng lấy đủ thuốc, thấy Túc Mạc uống xong, nó lại đốc thúc: "Đi ngủ thôi."

"Lần trước đổi linh kiện vỏ xong tớ quên số hiệu linh kiện rồi, cậu cho tớ xem hệ thống đi." Túc Mạc hết sức tự nhiên vẫy tay: "Lại gần một chút, tớ không với tới."

1

Nhạc Nhạc không hề đề phòng đi tới, mở quyền hạn ra đứng trước mặt Túc Mạc, lại nói: "Da mô phỏng chúng ta đặt sắp tới chưa?"

Túc Mạc: "Còn phải đợi một thời gian nữa. Tớ mua cái cao cấp nhất, bọn họ bảo hệ thống mô phỏng cao cấp nhất trông như người thật vậy, đến lúc đó cậu có thể ăn đồ ăn rồi chuyển hóa thành năng lượng vận hành."

Nhạc Nhạc nghe vậy màn hình sáng lên, một lát sau lại lo lắng hỏi: "Có giảm giá không? Không giảm thì đừng mua."

"Đương nhiên là có rồi, cậu yên tâm đi." Túc Mạc thản nhiên, thấy thái độ của Nhạc Nhạc đã dịu xuống, giả vờ không mấy để ý hỏi: "Thế mai tớ chơi game lâu hơn một chút được không?"

"Được... Không được!" Nhạc Nhạc đột nhiên hiểu ra mình bị lừa: "Bây giờ mỗi ngày cậu đều chơi game 8 tiếng. Túc Mạc, trước kia cậu hứa với tớ chỉ chơi 4 tiếng!"

Sau đó càng lúc càng kéo dài, hôm nào không đi học Túc Mạc chỉ ở nhà chơi game, ngay cả thời gian ra ngoài đánh cờ cũng hiếm!

Nhạc Nhạc cảnh giác lùi lại mấy bước, nhưng Túc Mạc không cho nó cơ hội.

Túc Mạc giữ chặt nó, quen cửa quen nẻo sờ lên màn hình, gạt ra thiết lập hệ thống: "Chỉ ngày mai thôi, tớ có một trận đấu rất quan trọng, phải online."

Nhạc Nhạc tủi thân: "Lần nào cậu cũng lừa tớ!"

"Tớ không lừa cậu, tớ nói thẳng còn gì, nói thật ai gọi là lừa gạt?"

Túc Mạc mở quyền hạn của Nhạc Nhạc, tìm được mục liên quan tới máy đăng nhập, dùng thân phận tối cao tiến hành sửa đổi thời gian của hệ thống, lại phát hiện sau khi kết nối với máy đăng nhập sẽ bị sửa lại một phần tham số. Bởi vì nó có kết nối với ba hệ thống, cậu sửa tham số bên này, bên công ty game và bên chữa bệnh đều sẽ nhận được thông báo.

Không đổi được...

Bộ phận chữa bệnh liên kết với máy đăng nhập có chỉ số an toàn cao nhất.

"Ừm." Túc Mạc thoáng trầm tư.

Do đang mở quyền hạn nên Nhạc Nhạc không thể nhúc nhích: "Túc Mạc!"

Túc Mạc mở đường tắt từ những kết nối khác, bẻ khóa vào, sửa lại một phần tham số Nhạc Nhạc dùng để kết nối với internet, khiến tất cả hệ thống trong nhà bị lùi lại 2 tiếng so với thời gian thực.

Trước kia thời gian ngắt mạng của máy đăng nhập là 11 giờ tối, bị cậu sửa đổi tạm thành 1 giờ sáng.

Có điều thiết lập này chỉ duy trì được một ngày, qua 24 tiếng, tham số của Nhạc Nhạc sẽ tự động cập nhật.

Nhạc Nhạc ấm ức nhìn cậu, lại thế, trước kia ngâm mình trong phòng thí nghiệm cũng trộm đổi thiết lập của nó.

Mỗi lần đến thời gian tự động cập nhật nó mới phát hiện bất thường, lần này còn quá đáng hơn, đổi ngay trước mặt nó!

Túc Mạc thuần thục nhấn xác nhận: "Tớ chỉ chơi 8 tiếng thôi, buổi sáng không chơi, chuyển sang buổi tối chơi bù."

"Tớ có lừa cậu đâu." Túc Mạc xoa cái đầu máy của nó: "Thấy không, một ngày vẫn là chơi 8 tiếng, không quá thời gian."

1

Nhạc Nhạc: "!!!"

1

-

Thông tin cuộc chiến săn thú cuối ở núi Võ Khúc lan truyền, 500 người chơi rút trúng quyền đi săn đặc biệt gần như trải rộng khắp các tầng lớp. Có người chơi trang bị khủng trên bảng xếp hạng, có người chơi trang bị bình thường, nhưng những người này không ai kết bạn hoặc là thành viên chung bang với 100 thí sinh cuối, hạn chế tối đa khả năng gian lận.

Thậm chí để cổ vũ những thợ săn đặc biệt này, khiến họ tích cực săn giết hơn, đầu não còn đặt ra phần thưởng vượt mức quy định, giết được 1 mạng có thể nhận về 1 rương báu vật 2 sao, hoặc tùy ý lựa chọn vàng/viên kinh nghiệm/điểm tích lũy yêu ma làm phần thưởng.

Chiến trường săn thú ở núi Võ Khúc vốn là một hoạt động có phần thưởng phong phú, thưởng cơ bản đã khiến không ít người chơi tích cực tham dự, 100 người cuối cùng cũng có phần thưởng cơ bản. Có thể nói từ khi hoạt động kỳ văn mở đến nay, phần thưởng của bãi săn Núi Võ Khúc là thứ hầu hết người chơi đều có cơ hội giành được.

Giờ hoạt động tiến vào hồi cuối, cuộc săn hội tụ các vị anh tài đến từ các nghề khác nhau của Thiên Hoàn sắp bắt đầu.

Vẫn chưa tới 7 giờ, phòng quan sát do đầu não mở với góc nhìn Thượng Đế đã kín chỗ, vô số người chơi vào canh trước giờ phát sóng, đang hồ hởi thảo luận. Tối hôm qua, danh sách người tham dự buổi săn cuối đã được công bố, cứ phải gọi là thần tiên đánh nhau. Gần như tập hợp đủ người chơi đứng đầu các nghề như Quy Chân Phản Phác, Quẻ Không Đồng Nhất, Đạp Vân Trung, Dạ Bán Chung Thanh, Hải Đường, Hỏa Thụ Ngân Hoa, nhìn xuống một chút thì còn thấy các đại thần có tên trên các bảng xếp hạng khác.

Trước đó dù là bảng săn thú hay là bảng nào thì luôn là người chơi tự cạnh tranh leo hạng, không giống hiện tại, thả tất cả đại lão vào một chỗ cho đánh nhau, vụ này có khi đánh đấu trường pvp cũng chưa chắc gặp được.

[Trước đó có đứa nào bảo là Quẻ Không Đồng Nhất vượt qua đại lão Quy Chân rồi đúng không? Giờ là lúc chứng kiến quyết đấu.]

[Cười chết mất, trận thần tiên đánh nhau đầu tiên từ lúc mở máy chủ đến nay, còn livestream toàn mạng nữa.]

[Em ngồi đây được nửa tiếng rồi mọi người ạ. Đầu não chả biết đường lối gì cả, mở phòng quan sát mà sao không tổ chức mấy hoạt động cho làm nóng người nhỉ?]

Thời gian nhanh chóng tới 7 rưỡi tối, đến giờ các thí sinh vào sân.

Túc Mạc online vừa đúng giờ, không chú ý tới đám Hồng Quả Quả chào hỏi, triệu tập của bãi săn đã xuất hiện. Cậu vừa nhấn xác nhận thì thấy thanh chat bạn bè lóe lên thông báo tin nhắn, người nhắn hình như có ID là Quy Chân Phản Phác.

Cậu chưa kịp mở ra xem, bãi săn đã bắt đầu đếm ngược.

Âm thanh của đầu não tối cao vang lên bên tai mọi người, nghiêm trang thông báo tiến độ đếm ngược.

"Tất cả người chơi đã vào vị trí, không ai bỏ quyền, hiện tiến vào cuộc săn cuối cùng của núi Võ Khúc. Mời tất cả người chơi chuẩn bị sẵn sàng."

"Đếm ngược ---"

"3, 2, 1..."

"Tiến vào thành công, cung chúc các bạn mở đầu thắng lợi."

[Hoan nghênh người chơi đã tiến vào bãi săn cuối cùng của núi Võ Khúc]

[Người chơi trong bãi săn 100/100, thợ săn đặc biệt 500/500, đếm ngược cho tới thời gian đi săn đặc biệt 00:49:12]

Đập vào mắt là rừng núi um tùm của núi Võ Khúc, ngày mưa dông còn đang tiếp tục, gió thổi khiến mảng rừng rung chuyển, mang lại bầu không khí chẳng lành.

Lúc này trong rừng truyền đến một tiếng kiếm xé gió, ánh kiếm xẹt qua tay Túc Mạc, ngay sau đó là những đòn tấn công mãnh liệt.

Kiếm quyết tầm xa, là kiếm sĩ pháp thuật!

Vừa bước vào sân, chiến đấu đã bùng nổ!

Túc Mạc vội vàng lùi mấy bước, trốn ra đằng sau cây, ánh mắt dừng trên mini map, sau đó phát hiện mini map bị cấm dùng, tất cả phán đoán vị trí chỉ có thể dựa vào mắt thường.

Pháp thuật kiếm lại không định buông tha Túc Mạc, lúc cậu lách người tránh chiêu, pháp thuật kiếm cũng nhanh chóng di chuyển, thông qua biến hóa vị trí tìm được góc độ tấn công khác.

Túc Mạc vừa tránh đòn, triệu hồi được một con thú thì một giây sau kiếm quyết đã mãnh liệt đâm tới.

Trong rất nhiều nghề hệ pháp của Thiên Hoàn, pháp thuật kiếm được mệnh danh là pháo đài di động. Chủ yếu dùng kiếm quyết tầm xa để gây sát thương, tầm bắn ngắn hơn xạ thủ, uy lực mỗi chiêu cực cao nhưng thời gian thi pháp dài. Một khi bị kéo giãn khoảng cách, đối phương sẽ có ưu thế cực lớn thi pháp xả chiêu.

Túc Mạc hốt hoảng tránh đòn, lựa chọn tránh né để tranh thủ thời gian tìm hiểu địa hình bãi săn này. Chưa xuất hiện nhắc nhở quy tắc đặc biệt, chứng tỏ quy tắc nhất trí với sổ tay đi săn.

Nhưng hoàn cảnh bản đồ này so với bãi săn bình thường không chỉ khó hơn một chút, tiếng mưa rơi lớn tạo thành tạp âm, tầm nhìn trong rừng cũng bị hạn chế, vũng bùn dẫn đến giảm tốc độ di chuyển, rất khó để nhảy hay dùng khinh công...

Lúc này, Túc Mạc đã gọi ra 3 con thú triệu hồi, còn pháp thuật kiếm đã tìm được vị trí tốt nhất để tấn công.

Thế công của gã càng thêm hung hãn, Túc Mạc chỉ có thể phán đoán sơ lược, tập trung tinh thần cẩn thận đánh giá đối thủ của mình.

Sau mấy đợt tấn công, vị trí chiêu kiếm đâm xuống gần như trùng với chỗ Túc Mạc đứng, mỗi chiêu đều dự đoán được khoảng cách di chuyển của cậu. Nếu không phải tốc độ di chuyển của Túc Mạc cao, lại thêm bãi săn tối mờ mờ, chỉ e cậu đã bị combo của pháp thuật kiếm cho lên bảng đếm số rồi.

Đối thủ này của cậu, rất mạnh.

Bên ngoài, từ khi bà chủ trở lại quán trọ, ngoài công việc treo tiền thưởng ra thì buôn bán của quán trọ cũng rất ổn.

Buổi săn cuối cùng mở màn, nhà trọ đã kín người, Hồng Quả Quả và Chỉ Qua hưởng ké quyền lợi VIP của quý ngài nào đó, đã chiếm trước chỗ ở trong.

Lúc này cuộc chiến săn thú chỉ vừa mới bắt đầu, Hồng Quả Quả còn đang chạy Đông chạy Tây, không mấy để ý tình hình.

Thanh Phong thì đang tìm vị trí của Momo thông qua góc nhìn Thượng Đế, góc quan sát cần người chơi tự điều chỉnh, trong trận ẩn ID, nhưng không ẩn với người xem nên bọn họ có thể tìm mục tiêu quan sát trên danh sách ID người chơi đang chiến đấu ở mỗi khu vực: "Ông cứ chạy đi chạy lại nãy giờ làm gì vậy, mau qua đây giúp bọn này tìm xem đại ca ở đâu coi?"

Hồng Quả Quả nhấn xác nhận: "Ông không hiểu, giờ phải tranh thủ kiếm, trên diễn đàn mở một đống sòng kia kìa, không kiếm thì lỗ vãi ra ấy có biết không?"

Thanh Phong nghe vậy nói: "Cược hết cho đại ca là được mà? Với cái tỉ lệ đặt cược đó mà thắng thì ăn ngập mồm luôn. Ông lẹ lên coi."

"Ầy, đây đây, kiếm tiền là chuyện lớn sao cứ giục thế nhỉ?" Hồng Quả Quả làm vẻ bí hiểm, nhìn sang Chỉ Qua: "Em gái Chỉ Qua có cược không? Có để anh tư vấn cho này."

Chỉ Qua đang xem danh sách ID của từng khu vực, thấy ID nào đó lập tức tập trung lại: "Tìm được rồi."

Thanh Phong thò đầu sang: "Đâu! Để anh xem nào."

"Vãi, sao đại ca còn có 90% vậy!?"

"Mới mở màn thôi mà!? Đứa nào đánh anh mình vậy."

Trên màn hình quan sát, giữa rừng núi Võ Khúc mờ tối, Momo đang đứng sau cây, HP chỉ còn 90%.

Ba người căng thẳng quan sát, cách Momo không xa, ở trên một ngọn cây có một kiếm sĩ mặc áo Lưu Vân Kim, xung quanh chiến sĩ lơ lửng vài thanh kiếm, rõ ràng là kiếm sĩ pháp thuật của Ly Sơn Kiếm Phái.

Mà vị này còn là top 1 bảng xếp hạng kiếm sĩ pháp thuật hiện tại.

ID: Thiên Hạ Đệ Nhất.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play