Buổi trưa là giờ nghỉ giải lao, lúc hai người offline đã là 12 giờ.

May là Nhạc Nhạc đã nấu cơm xong, hai người ăn rồi nghỉ ngơi. Túc Mạc nằm trên ghế sô pha ngủ mất, Úc Trăn đắp chăn cho cậu, chợt nghe có tiếng chuông cửa. Hóa ra là người máy của cư xá mang bưu kiện tới. Có tận mấy thùng, trong đó cái hai cái thùng khá lớn, còn kèm một bó hoa tươi, đặt hết ở trước hành lang. Nhạc Nhạc kí nhận với người máy giao hàng, Úc Trăn thấy thùng hàng có vẻ to nên giúp nó mang vào trong.

"Cái này để ở đâu đây?" Úc Trăn hỏi.

Nhạc Nhạc đi đằng trước: "Để trong kho chứa đồ."

Kho chứa đồ nối liền với phòng thí nghiệm của Túc Mạc. Chỗ đó vốn là phòng cho khách, phòng thí nghiệm vốn là phòng làm việc, về sau vì Túc Mạc thường xuyên chạy số liệu thí nghiệm trong nhà nên mới cải tiến phòng cho khách thành kho chứa, thông với phòng thí nghiệm. Trong góc phòng chứa đồ có sẵn mấy thùng hàng, nhưng nhiều hơn cả là những dãy tủ trưng bày, kệ tủ cao lớn, bên trên đặt đầy các loại linh kiện phụ tùng.

Úc Trăn giúp Nhạc Nhạc dọn thùng vào góc, lại thấy Nhạc Nhạc thuần thục mở ra những hộp chứa linh kiện, sau đó phân loại từng cái cho chủ nhân.

Người chế tạo máy móc đều thích trữ đủ loại linh kiện, nhưng linh kiện của Túc Mạc đa số là mẫu cũ, địa chỉ người gửi cũng là trạm xử lý phế phẩm ở ngoại thành. Thời đại tiến bộ, phụ tùng bị vứt bỏ thường sẽ bị tiêu hủy hoặc thu về, có rất ít người thu thập mấy thứ nà. Nhưng Úc Trăn đã đọc mấy luận văn của Túc Mạc, trong đó có viết phương pháp cải tiến và tính ứng dụng của linh kiện bị thu hồi, thậm chí hầu hết số liệu mô hình đều là máy móc đời cũ.

Vì thể chất, thiết bị thông minh mà Túc Mạc có thể tiếp xúc rất hạn chế, nhưng cậu không hề bị giới hạn bởi những thứ này, thậm chí tư tưởng càng thêm mở mang.

Nếu là trước kia, có ai nói với anh một người bệnh thể chất cấp F có thể tự làm nghiên cứu, sửa máy móc, quy hoạch phòng thí nghiệm, có tư tưởng cấp tiến, biết chỉnh sửa mô hình mới... Úc Trăn sẽ không tin, nhưng hôm nay chứng kiến, anh mới biết Túc Mạc sống vất vả như thế nào, nhưng chưa từng cam lòng từ bỏ.

Bản thân Úc Trăn không phải người nói nhiều, nhưng những năm qua anh đã gặp muôn người muôn vẻ, Túc Mạc là người có khát vọng sống mãnh liệt nhất anh từng thấy.

Cậu mất cha mẹ từ nhỏ, nhiều năm sống một mình, một mình đối mặt với nỗi khổ bệnh tật, sinh hoạt và học tập, trưởng thành và rèn luyện. Úc Trăn càng tiếp xúc càng biết Túc Mạc là người như thế nào. Thiếu yêu thương không khiến cậu tự ti, cực khổ không khiến cậu từ bỏ, nên cuối cùng mới biến thành dáng vẻ như bây giờ.

Thực tế thì Túc Mạc trưởng thành cũng không hoàn hảo.

Bản thân cậu không phải người nhiệt tình, thiếu thốn tình thân tình bạn, thiếu những trải nghiệm để trưởng thành, bị buộc phải lớn lên khiến Túc Mạc học được cách khiêm nhường ngoan ngoãn với mọi người, tự bảo vệ mình đồng thời duy trì một khoảng cách an toàn với thế giới. Cậu không hiểu cái gì là đối xử tốt với người khác, đến cả xã giao qua lại cũng ưu tiên việc giữ khoảng cách, đạo lí đối nhân xử thế là trả được thì phải trả, phân chia hết sức rạch ròi ranh giới giữa mình với người. Từ ấu thơ cậu đã biết mình khác với mọi người, trong lúc trưởng thành cậu biết tự tiện làm theo ý mình sẽ mang lại bối rối cho bản thân lẫn người ngoài. Thế nên cho tới nay, Túc Mạc vẫn là một người lạnh lùng.

Chỉ là bên dưới thân xác lạnh lùng ấy, thật ra cất giấu một trái tim phóng khoáng.

Chỉ cần phá vỡ được lớp vỏ, sẽ thấy được ngàn dặm hào quang.

Cậu sẽ thể hiện tài năng đã cất giấu, có lòng tò mò vô tận và sự hiếu thắng, biết đùa giỡn với bạn bè trên mạng, cũng sẽ suy tính chuyện làm trang bị cho bạn bè khi rảnh rỗi... Những thay đổi ấy cứ lặng thầm diễn ra, có lẽ chính Túc Mạc cũng không nhận thấy, hoặc cũng có thể là do cậu ít khi trò chuyện với mọi người. Nhưng cách cư xử của Túc Mạc so với lần đầu Úc Trăn gặp cậu đã khác biệt như ngày với đêm.

Nhạc Nhạc phân loại linh kiện xong, thấy Úc Trăn định giúp nó vác hai thùng hàng lớn kia tới thì bảo: "Ngài Úc Trăn, hai thùng đó không phải là linh kiện, không cần mở."

Lúc này Úc Trăn mới thấy con dấu của cửa hàng trên thùng đồ, hai cái này tới từ cùng một cửa tiệm. Anh cũng có chút ấn tượng, trước kia từng có sản phẩm hợp tác với bên này, giờ là một cửa hàng nhận làm da mô phỏng cao cấp theo yêu cầu rất nổi tiếng.

Ra khỏi phòng chứa đồ, Úc Trăn thấy Nhạc Nhạc cầm bó hoa tới hành lang trước cửa phòng.

Chỗ đó có một cái bình hoa cũ, đi sâu vào trong còn thấy cửa một căn phòng khác, cách phòng Túc Mạc một khoảng.

Úc Trăn đã đi ngang qua đây rất nhiều lần, nhưng chưa từng đặt chân vào.

Đó là một phòng ngủ khác trong căn nhà này, phòng của ba mẹ Túc Mạc.

-

Ván thứ 4 của Hội Luận Đạo Thiên Hạ kéo dài tới 2 tiếng đồng hồ, hai bên hòa nhau 2:2, 14 giờ chiều mới bắt đầu trận cuối quyết định thắng thua. Càng lúc càng đông người thảo luận trên diễn đàn, trọng điểm đều là hai đoàn đội, người chơi trên bảng xếp hạng đánh nhau thật sự quá hấp dẫn, trang chủ diễn đàn có 10 bài đăng thì tới 7 cái là về Hội Luận Đạo.

1

Nhất là các loại chiến thuật được sử dụng, ví dụ như độ tương thích của thích khách, hay là khả năng khống chế trận đấu chịu áp lực của đạo sĩ, hay là tính khả thi của hệ phòng ngự trong đấu trường, các cách ứng dụng của thú triệu hồi... Còn có làm thế nào để giữ sức tập trung khi đối phó với khiên thịt. Kết thúc 4 trận ban sáng, quy trình vẫn là phỏng vấn thành viên của hai bên, chỉ huy hai đoàn đều không lên, có vẻ là bận chuẩn bị chiến thuật cho buổi chiều, người được mời tới là người chơi tham gia ván thứ 4.

Nếu là 4 người chơi này, trọng điểm thảo luận tất nhiên là ván câu giờ khiến tất cả chết lặng.

Theo thông lệ phỏng vấn đoàn Tiêu Dao xong, hai vị bình luận viên đổi đề tài sang đoàn Quảng Cáo.

"Chiến sĩ hệ phòng ngự và triệu hoán sư là đội hình mới của các cậu sao? Nghe nói trước đó các cậu đã từng làm như vậy ở hình thức 3v3, nhưng 2v2 dùng đội hình này có phải hơi mạo hiểm không." Diệu Thủ Không Không đều đều hỏi.

Hỏa Thụ Ngân Hoa nói: "Cũng ổn mà? Tôi thấy lần nào bọn tôi cũng mạo hiểm."

Thiên Hạ Vấn Đỉnh bình tĩnh hỏi: "Mạo hiểm như thế nào?"

Hỏa Thụ Ngân Hoa nói thẳng: "Thì đánh sao cho kịch tính thôi."

[Đúng là rất kịch tính, thích khách đánh xạ thủ, vật lý kiếm trị liệu sư nội chiến, hai thích khách đánh hai đạo sĩ, chiến sĩ và vật lý kiếm chém thường...]

[Ban đầu không có cảm giác gì, nhưng thấy lầu trên liệt kê ra thì đúng thật là kí.ch thích.]

[Quái thai thì có, mà mấu chốt là vậy vẫn đánh được cơ.]

[Tôi bắt đầu sợ đấu trường sau cái Hội Luận Đạo này rồi.]

[Chỉ huy của đoàn Quảng Cáo là yêu quái phương nào vậy, lần nào cũng chọn toàn đội hình dở người.]

Thích khách đoàn Tiêu Dao liếc đồng đội im từ nãy tới giờ, rõ ràng là quá mệt, làm đối thủ, hắn không thể không thừa nhận trận này đúng là kíc.h thích.

"Nghe nói các cậu cũng có hai chỉ huy, là Momo và Hành Chỉ Vô Câu đúng không? Nghe nói bọn họ còn có tòa CP rất thú vị, gọi là Song Đại Ca thì phải?" Diệu Thủ Không Không dò hỏi.

"Chỉ huy chính là Momo, Hành Chỉ Vô Câu là phó chỉ huy." Mướp Đắng giải thích: "Hai người bọn họ đều có năng lực chỉ huy rất tốt."

Hỏa Thụ Ngân Hoa nói: "Ừ đúng rồi, hai người họ ăn ý lắm, nhiều lần tôi nghe chẳng hiểu phải làm gì, hai người họ đã tự hiểu rồi."

[Quả nhiên đại lão là đại lão, không chỉ có kĩ thuật xuất sắc mà chỉ huy còn tốt nữa.]

[Cái gì là hai người họ đã tự hiểu?]

[Hỏa Thụ Ngân Hoa nói thêm mấy câu đi.]

Diệu thủ Không Không để ý thấy màn đạn đã tập trung vào chủ đề hai vị chỉ huy, vì vậy nói: "Momo và Hành Chỉ Vô Câu là đồng đội cố định, mỗi ngày chơi chung, độ ăn ý cũng cao, có phải quan hệ của họ rất tốt không?"

Hỏa Thụ Ngân Hoa nói: "Tốt lắm á, còn thường xuyên thì thầm riêng với nhau không cho bọn tôi nghe nữa."

Diệu Thủ Không Không: "Phong cách chỉ huy của hai người họ thế nào? Có phải Momo rất dữ không?"

"Momo thường sẽ để ý các chi tiết nhỏ, cậu ấy và Hành Chỉ Vô Câu đều không phải kiểu người hay nói, nhưng bình thường bọn tôi trò chuyện họ vẫn sẽ lắng nghe." Mướp Đắng đáp: "Đừng nhìn hai người họ lạnh lùng vậy mà nhầm, thật ra rất dễ nói chuyện. Còn chuyện có dữ hay không thì, tôi thấy vẫn ổn, Momo là người rất tốt."

Hỏa Thụ Ngân Hoa nói: "Đúng đúng đúng, kỹ năng tông sư của tôi là nhờ cậu ấy tính vị trí cho đó."

[Anh Mướp Đắng bắt đầu phát thẻ người tốt.]

[Thế lời đồn huấn luyện viên ma quỷ trên diễn đàn từ đâu ra!!]

[Tôi cũng từng tin như vậy, cho tới khi tôi thấy phó bang Dưa Hấu trở nên là lạ.]

Nhắc tới kỹ năng tông sư, Diệu Thủ Không Không hỏi: "Lúc ấy sao cậu lại nghĩ tới việc dùng Vạn Thú Phẫn Nộ để giết thích khách? Hoàn cảnh khi đó thật sự rất cực đoan mà? Không dễ quan sát phán đoán nữa."

"Đúng là rất cực đoan, Vạn Thú Phẫn Nộ không dễ dùng như vậy, ở hoàn cảnh cực đoan muốn kích hoạt kĩ năng này lại càng khó." Lúc ấy Hỏa Thụ Ngân Hoa muốn dùng cũng chỉ là tự dưng nổi hứng: "Gạch lưu ly rất ảnh hưởng tầm mắt, chỉ huy của hai bên đều có thể thấy thú triệu hồi, muốn lén thả ra rất khó, nên ban đầu Momo còn bảo tôi diễn một đợt. Cậu ấy bảo thả sai nhiều vào, sai càng nhiều thì người ta sẽ không mấy để ý thú triệu hồi nữa."

Mướp Đắng bổ sung cho y: "Lúc ấy để tránh bị phát hiện, chỉ huy còn lợi dụng việc gạch lưu ly lên xuống gây ảnh hưởng tới thị giác để kéo dài thời gian, Vạn Thú Phẫn Nộ mới thành công được kích hoạt."

[Nói thật thì lúc ấy đánh chết lặng luôn rồi, triệu hoán sư liên tục triệu hồi thú, đúng là rất dễ bị bỏ qua.]

[Không đơn giản đâu, Quẻ Không Đồng Nhất cũng là chỉ huy hàng top đó, muốn dùng kĩ năng trước mặt hắn thì Hỏa Thụ Ngân Hoa đã phải tốn rất nhiều công sức.]

[Đúng rồi, lần đầu tiên tôi thấy kỹ năng tông sư của triệu hoán sư á, rất hấp dẫn.]

"Hình thức của trận đấu buổi chiều chưa được quyết định, có thể tiết lộ các cậu có chiến thuật gì không?" Diệu Thủ Không Không theo thông lệ hỏi.

Thích khách của đoàn Tiêu Dao trả lời rất tiêu chuẩn: "Đã chuẩn bị xong, chủ yếu phải xem hình thức tranh tài và đội hình của đối thủ."

Đổi sang đoàn Quảng Cáo, Mướp Đắng thật sự không nghĩ ra có gì để nói, bọn họ vốn chưa bao giờ có chiến lược, đánh xong hai vị chỉ huy đã cùng offline đi ăn trưa.

1

Ngẫm nghĩ mãi không ra, cuối cùng Hỏa Thụ Ngân Hoa chỉ có thể nói: "Kính xin mọi người mong chờ!"

1

Hai vị bình luận viên: "..."

Tự dưng không muốn mong chờ lắm.

Chớp mắt đã tới buổi chiều, 13:30 phòng phát sóng đã kín chỗ, màn đạn lít nhít tràn ngập nhiệt tình, đều đang chờ mong chiến thắng cuối cùng của Hội Luận Đạo Thiên Hạ sẽ rơi vào nhà nào. Giọng của đầu não vang lên bên tai tất cả, trận cuối cùng chính thức mở màn, hai đoàn đã tề tựu đông đủ trên hai ngọn núi. Trong 10 phút đếm ngược, trong sân xuất hiện hình thức thi đấu là --

[2v2]

[Đùa hả, lại 2v2???]

[Có phải đầu não thấy trận trước chơi vui nên muốn làm thêm ván nữa không?]

[Bình tĩnh bình tĩnh, chiến sĩ và triệu hoán sư bị hạn chế số lần ra sân, ván này sẽ không có khiên thịt đâu...]

[Làm ơn đấy, tôi không muốn đánh đấu trường còn mang heal đâu, 2v2 có thể làm một cái đội dao phay bình thường được không vậy??]

"Nào, hoan nghênh mọi người tới trận đấu cuối cùng của Hội Luận Đạo Thiên Hạ. Đây là trận đấu giữa [Nhậm Tiêu Dao] và [Biển Quảng Cáo Cho Thuê], trước mắt điểm số đang là 2:2. Ván đấu này sẽ quyết định quán quân của Hội Luận Đạo. Hệ thống đã chính thức công bố hình thức ngẫu nhiên của ván đấu này, không sai, đây là một trận 2v2." Diệu Thủ Không Không tiếp tục bình luận: "Hiện đoàn trưởng của hai bên đã tiến vào điện chính của Cung Lưu Ly lựa chọn người tham gia, chúng ta cùng xem kết quả cho vị trí đầu tiên."

Trong Cung Lưu Ly, hai đoàn trưởng chọn rất nhanh, gần như là nhấn nút cùng lúc.

Hình ảnh giả lập hiện lên trước mặt mọi người, đoàn Tiêu Dao chọn vu sư Hải Đường, mà đoàn Quảng Cáo chọn trận pháp sư Hành Chỉ Vô Câu.

Diệu Thủ Không Không nói: "Vu sư và trận pháp sư, có vẻ như họ không định kéo dài thời gian."

"Chưa chắc, Hải Đường là vu sư bạo lực vừa công vừa khống được, Hành Chỉ Vô Câu lại là trận pháp sư hệ công kích, xem như là hai DPS cực mạnh. Đi cùng với trị liệu vẫn có thể kéo dài, hoặc phối với DPS khác thì sẽ thành đội dao phay." Đạp Vân Trung hết sức quen thuộc với hai đoàn đội: "Trận pháp sư có tính ứng dụng rất cao, gần như có thể phối hợp với tất cả các nghề, vu sư có tính ứng dụng thấp hơn, thích hợp cho đội hình khống chế hoặc là hàng trước mạnh."

Dạ Bán Chung Thanh: "Anh có thể nghĩ thoáng hơn, ván cuối mà, bọn họ sẽ không giấu át chủ bài nữa đâu."

Chọn xong người đầu tiên, 10 giây đếm ngược trôi qua rất nhanh.

Đoàn Quảng Cáo chọn xong trước, đoàn Tiêu Dao có vẻ do dự, nhưng cũng nhanh chóng quyết định.

"Quẻ Không Đồng Nhất đã lựa chọn, chúng ta cùng xem lật bài." Ánh mắt Diệu Thủ Không Không tập trung vào ô trống giả lập, chỉ thấy một đạo sĩ áo trắng nhẹ nhàng hiện lên. Hắn vung cây phất trần trong tay, mấy lá bùa bay lên, đầy nghiêm nghị: "Đoàn Tiêu Dao là Quẻ Không Đồng Nhất!"

Thiên Hạ Vấn Đỉnh nối tiếp: "Đoàn Quảng Cáo là Momo!"

1

Sau khi hình ảnh đạo sĩ áo trắng xuất hiện, ô trống trước mặt đoàn Quảng Cáo hiện lên triệu hoán sư áo đỏ.

Triệu hoán sư áo đỏ ôm người, trở tay cầm Thần Binh Không Tương Cô Đăng, tóc mái lưa thưa trước trán và ánh mắt tỉnh táo lạnh thấu xương.

Hai hình ảnh trùng khớp với đoàn trưởng hai bên, màn đạn lập tức bùng nổ lên một đỉnh cao khác.

[???????? Vu sư đạo sĩ đấu với triệu hoán sư trận pháp sư?!]

[Tôi đã gặp đội dao phay, nhưng lần đầu được thấy đội dao phay pháp thuật đánh nhau, kí.ch thích quá anh em ạ.]

[Không tính là toàn pháp thuật, Momo là triệu hoán sư hệ vật lý.]

[Lầu trên nói sai rồi, Đại Ma Vương song tu vật pháp.]

[Chỉ huy của hai đoàn đều lên, vậy là bỏ thị giác Thượng Đế à?!]

[Đỉnh đỉnh đỉnh, ván này siêu kịch tính đó chị em à!]

Diệu Thủ Không Không thấy kết quả này cũng hết sức kinh ngạc: "Hai chỉ huy đều ra trận, bốn nghề đều có rất nhiều khống chế. Đoàn Tiêu Dao có tính linh hoạt cao hơn, đoàn Quảng Cáo lại có phạm vi rộng hơn... Cổ thuật và phù chú, trận pháp và thú triệu hồi... Trận này khống chế nhau nghĩ thôi đã thấy đau đầu."

"Độ linh hoạt của đoàn Quảng Cáo chưa chắc đã kém." Đạp Vân Trung bổ sung: "Trận pháp sư có tăng tốc, Momo lại là triệu hoán sư có cộng điểm tốc độ."

Dạ Bán Chung Thanh nói: "Quẻ Không Đồng Nhất có rất nhiều kĩ năng kỳ văn, Hải Đường lại có khả năng phối hợp cực mạnh, hai bên ai chiếm trước vị trí cao cũng không thành vấn đề. Chưa kể Quẻ Không Đồng Nhất và Hải Đường thường xuyên đánh đấu trường 2v2, kinh nghiệm pvp của họ cực kì phong phú, hiện đang là bộ đôi đứng đầu bảng xếp hạng 2v2 của đấu trường."

[Đúng rồi! Cứ mặc định là chỉ huy thì không ra trận ấy, nên quên mất hai người này là bá chủ đấu trường đó.]

[Nhưng từ lúc có đấu trường kỳ văn tôi hiếm khi thấy họ hợp tác, chắc là do phải có người chỉ huy nên tách ra à, giờ là ván cuối, cơ chế đều biết rồi, vậy dứt khoát lên thôi.]

[Momo và Hành Chỉ Vô Câu hình như chưa đánh 2v2 bao giờ? Tôi chưa gặp họ trong 2v2 lần nào.]

[Đại Ma Vương thường đánh 5v5 cơ, nhưng xếp hạng cũng không cao lắm, thật ra tôi ghép chiến trường ngẫu nhiên còn hay gặp Momo với Hành Chỉ Vô Câu hơn.]

[Thắng thua cũng khó nói lắm, nhưng top 1 2v2 có lợi thế rồi còn gì?]

[Chưa chắc, Momo và Hành Chỉ Vô Câu đều có kĩ năng của Thần Binh.]

Trận đấu còn chưa bắt đầu, mùi thuốc súng đã nồng nặc.

Hai chỉ huy ra sân, độ hấp dẫn khiến không ít người bắt đầu chọn phe, đa số quần chúng đều có đội yêu thích, diễn đàn cũng mở phiên giao dịch đặt cược thắng thua. Hai bên đều có ưu thế, cục diện hiện tại là 50-50, dù là kĩ năng ẩn giấu hay kinh nghiệm chiến đấu, bốn người đều có ưu khuyết của riêng mình. Quá trình chọn người kết thúc, hai bên lập tức được dịch chuyển tới điểm spawn, bắt đầu 30 giây đếm ngược, hai đội đã sẵn sàng.

Kênh đoàn Quảng Cáo, các đồng đội trên đỉnh núi đang lo lắng.

"Lo chết mất lo chết mất." Hỏa Thụ Ngân Hoa nói: "Sao tự dưng còn căng thẳng hơn cả mình ra sân thế này?"

"Anh, buổi sáng anh nói Quẻ Không Đồng Nhất có thể đã biết cơ chế, vậy chẳng phải ván này bọn họ sẽ dí anh sao?" Hồng Quả Quả nói: "Có cần bọn em đọc tọa độ cho không?"

Mướp Đắng nói: "Để anh báo tọa độ báo vị trí cho, nhìn theo rắn đúng không?"

"Chưa chắc." Túc Mạc nhìn con số đếm ngược trước mặt, nói tiếp: "Trận này mọi người có thể thử tìm vị trí của dê."

Người trong đoàn sửng sốt, gốc tọa độ nằm ở gần rắn cơ mà? Bốn trận buổi sáng đều là rắn!

Nhưng bọn họ còn chưa kịp hỏi, trận đấu đã bắt đầu, bốn người vọt thẳng ra ngoài.

"Vậy bọn mình có xem rắn nữa không?"

"Rắn và dê gần nhau, đến lúc đó phải xem ranh giới giữa các khu, còn phải xem phân bố động vật nữa."

Ra trận, điều đầu tiên phải làm là xem động vật khắc trên giá nến ở điện phụ, thật không khéo, hai vị chỉ huy báo cho họ là thỏ và rồng. Theo quy luật phân bố thuận chiều kim đồng hồ trước đó, nếu nói rắn nằm ở khu thứ 4 thì dê nằm ở khu thứ 2, vừa hay nằm ngay mép ranh giới, nhưng vẫn đại diện cho hai gốc tọa độ hoàn toàn khác.

Nhóm người rơi vào tình huống khó, lại không dám để chỉ huy bên dưới phân tâm, đành phải tự thảo luận với nhau.

Để cho chắc ăn, Mướp Đắng xem vị trí của dê, Apple xem rắn, lỡ có gì còn kịp điều chỉnh.

Ra khỏi điện phụ, hai bên gần như là bước vào điện chính cùng lúc.

Người ra đòn phủ đầu là vu sư Hải Đường, cô vọt thẳng tới, trên người có một cái vòng cổ thuật, hết sức hung hãn chia cắt chiến trường.

"Hải Đường lao lên đánh phủ đầu, cô ấy mở cổ vòng xông tới, triệu hoán sư và trận pháp sư di chuyển tránh né, họ đã tách ra!... Không đúng! Trận pháp sư phản kích!" Diệu Thủ Không Không không ngờ tiết tấu mở đầu lại nhanh như vậy.

1

Trong sân, vu sư Hải Đường mang cổ vòng xông vào giữa triệu hoán sư và trận pháp sư, ép hai người phải di chuyển, gần như ngay giây đầu tiên đã chia cắt chiến trường. Nhưng không dừng lại ở đó, chiến trường vừa bị chia cắt, trận pháp sư lấy lui làm tiến vòng ra sau vu sư ném một trận pháp tụ quái, lợi dụng đặc tính của trận pháp kéo vu sư về sau ba bốn bước, phá hỏng âm mưu áp sát đánh lén triệu hoán sư của cô.

"Tụ quái!!" Thiên Hạ Vấn Đỉnh kích động nói: "Momo nối chiêu khống chế!"

Triệu hoán sư lập tức triệu hồi, thả ra Phong Ưng trong Cung Lưu Ly đang ầm ầm chấn động, nối chiêu với trận pháp sư khống chế vu sư.

Hai người rõ ràng ở thế bị động, thời gian phản kích lại vô cùng kịp thời. Giây phút trận pháp sư kéo người về sau, triệu hoán sư đã sẵn sàng thả chiêu, tạo một màn phối hợp vô cùng đặc sắc, lập tức phá tan dự định chia cắt chiến trường của vu sư.

[Ôi trời ơi, phối hợp nhanh quá.]

[Tôi mới thấy trận pháp sư vòng ra sau, Phong Ưng đã xuất hiện rồi.]

[Vòng ra sau tụ quái, sau đó là Phong Ưng giảm tốc...]

Trong trận, triệu hoán sư và trận pháp sư đứng tách ra, lại phối hợp đồng thời xả chiêu vào vu sư. Nhưng vu sư và đạo sĩ đều không phải kẻ yếu, kế hoạch thứ nhất thất bại, đạo sĩ ở bên trái dùng kế nghi binh cứu vu sư ra, chuyển sang tấn công trận pháp sư đang chồng trận pháp tăng damage. Hai bên có qua có lại, HP tụt đồng đều, 30 giây sắp hết, Cung Lưu Ly chuẩn bị đợt biến động đầu tiên.

"Không đúng." Quẻ Không Đồng Nhất liếc sang bên cạnh, phát hiện trận pháp sư và triệu hoán sư đứng ở tọa độ khác.

Hải Đường né tránh công kích, gấp giọng nói: "Triệu hoán sư không đứng ở tọa độ điểm cao, cố ý lừa bọn mình à?"

Lợi dụng thói quen kĩ thuật của họ để phản kích, là đang thử thăm dò mức độ nắm bắt cơ chế của họ sao?

Quẻ Không Đồng Nhất lập tức nói: "Tới tọa độ gần trận pháp sư, lên trên trước."

Ban đầu, hiểu biết của họ về Cung Lưu Ly chỉ là nửa vời, thật sự hoàn thiện là khi đánh trận thứ 4, vật lý kiếm thăm dò tọa độ hơn một tiếng. Bọn họ biết quy luật biến hóa của động vật là 12 con giáp, về sau lại căn cứ vào biến động của miếng gạch trong sân để tổng kết. Nên trước đó họ gần như áp dụng chiến thuật bám sát tấn công đối thủ, như vậy thì dù có không biết vị trí, chỉ cần khóa chặt DPS chính của đối phương, vẫn có thể lợi dụng hiểu biết của đoàn Quảng Cáo để hoàn thiện suy đoán của mình.

Ban đầu chỉ là biết tọa độ có biến hóa, sau nhiều lần thử họ mới biết là gốc tọa độ biến hóa, mà mấu chốt của gốc tọa độ nằm ở rắn.

"Dường như hai bên không định đánh cận chiến, đều chọn chỗ đứng." Diệu Thủ Không Không nhận ra: "Bọn họ định lên cao đánh tầm xa sao?"

Lúc này, gạch lưu ly trong sân bắt đầu chuyển động, gần như bốn viên gạch dâng lên cùng lúc, nhưng độ cao của chúng lại khác nhau.

Cây cột có triệu hoán sư đứng dâng tuốt lên cao, mà vị trí của ba người khác lại lập tức hạ xuống.

[Chuyện gì vậy!?]

[Chỉ có một người lên cao??]

Con ngươi Hải Đường hơi co lại, vội điều chỉnh, lùi lại...

Chuyện gì xảy ra vậy!? Cơ chế thay đổi?

Đôi mắt Quẻ Không Đồng Nhất trở nên u ám, nhìn lên triệu hoán sư trên cao.

Trên hai ngọn núi Luận Đạo, vẻ mặt của các đồng đội đều sự ngoài ý muốn.

Đoàn Tiêu Dao là kinh ngạc, mà đoàn Quảng Cáo chỉ là hơi khó hiểu.

"Vãi? Tọa độ là dê thật à?" Hồng Quả Quả cẩn thận đếm tấm gạch, xác định chỗ Momo đứng chính là một trong những tọa độ Mướp Đắng báo, lấy dê làm chuẩn: "Cơ chế thay đổi!?"

"Cơ chế không đổi." Túc Mạc ở trên cao nhìn xuống dưới, tầm mắt giao Quẻ Không Đồng Nhất, Bạch Hổ được triệu ra: "Thứ thay đổi là thời gian, hiện đang là 14 giờ chiều, không phải 9 giờ sáng."

1

___________________________________

Mai đi chơi không có chương mới nhe ~~

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play