Nghiêm Thanh Viên được tiếp đón thịnh soạn, hai món rau hai món mặn một món canh, màu sắc và hương vị đều đầy đủ, bày biện ở trên bàn rất thịnh soạn.
Món ăn trông rất ngon, Nghiêm Thanh Viên không đói lắm, nhưng nhìn đồ ăn đẹp và ngon bỗng dưng thèm.
“Cùng nhau ăn không?” Nghiêm Thanh Viên nhìn Cố Hãn Hải vẫn còn ăn mặc đồng phục nhân viên phục vụ, “Cậu còn đang làm việc hả?”
“Không sao, bây giờ không có khách, nghỉ ngơi đi.” Quản lí quá quen thuộc, trực tiếp lôi Cố Hãn Hải ngồi xuống.
“Tuổi tác của con trông không lớn lắm, năm nay bao nhiêu tuổi?” Quản lí vén tay áo bới cho Nghiêm Thanh Viên một chén cơm, “Ăn thịt đi, ăn nhiều thịt vào, rau ở chỗ này được chọn là tươi nhất đấy, thử xem nào.”
Nghiêm Thanh Viên không bao giờ khách sáo trong chuyện ăn uống, cậu vẫn còn nhớ khi còn nhỏ mẹ của Nghiêm Thanh Viên nhìn tướng ăn của cậu, một ngày nào đó bỗng nhiên nói: “Đứa nhỏ này sao lại ăn ngấu nghiến như vậy, di truyền từ ai đây? Thật khó coi.”
Lúc ấy Nghiêm Thanh Viên còn nhỏ, tuy rằng khi đó mẹ chỉ trêu chọc, nhưng trẻ nhỏ nhạy cảm lại để ở trong lòng, không có việc gì làm thì ngồi nhìn chằm chằm anh cả anh hai, học tư thế ăn cơm của anh cả anh hai.
Nhưng cho dù bây giờ tư thế ngồi không khó coi, lượng cơm ăn vẫn không thay đổi, nhưng con trai đang ở tuổi trưởng thành cho dù ăn nhiều hay ít cũng đều được, sẽ không gây chú ý cho nhiều người.
Nghiêm Thanh Viên thử hết món này đến món khác, không thể không nói nhà hàng này thật sự rất ngon, cũng rất độc đáo, khó trách kinh doanh tốt đến như vậy.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT