Chương 933

Quan hệ của hai nhà luôn rất tốt nên trong nhà cũng nhận được thư mời, Thịnh phu nhân có con nhỏ nên không tiện đi, hơn nữa lúc này bà không có khả năng rời khỏi Thịnh Xán nên chỉ có thể là Thịnh Hoàn Hoàn đến tham dự.

Đường Nguyên Minh nói tiếp: “Vậy anh tới đón em được không?”

Thịnh Hoàn Hoàn trầm mặc một lát rồi gật đầu: “Được ạ.”

Khóe miệng Đường Nguyên Minh nhếch lên lộ ra nụ cười đặc biệt loá mắt, mang theo vẻ sang sảng hào phóng của một chàng trai: “Anh sợ em sẽ từ chối, sau khi anh trở về cứ cảm thấy quan hệ giữa chúng ta hơi xa lạ.”

Thịnh Hoàn Hoàn hơi hoảng hốt, đã thật lâu cô không nhìn thấy nụ cười này, nó làm cô nhớ tới thiếu niên trước kia vẫn luôn bảo vệ mình.

Ánh mắt cô không khỏi dừng lại trên đôi tay hắn, trên đôi tay thon dài đó có thêm những vết cắt và bỏng rợp mới.

Lần trước món trứng chiên ăn ở chung cư của anh quá thất bại, xem ra mấy ngày nay đã có tiến bộ.

Thịnh Hoàn Hoàn không đáp mà nhìn tay anh và hỏi: “Anh Minh đang học nấu cơm sao?”

Đường Nguyên Minh ngẩn người, sau đó cười nhạt và nói: “Hồi ở trong quân không có cơ hội vào bếp, hiện tại ở một mình không thể ăn bên ngoài mãi được, hơn nữa trở về luôn bị bà nội nhắc mãi, nói anh không biết cách sống gì cả.”

Thịnh Hoàn Hoàn có thể tưởng tượng ra hình ảnh đó: “Bà nội Đường đặc biệt đáng yêu.”

Thịnh Hoàn Hoàn nhớ tới Lăng lão thái thái, đó cũng là một bà lão dí dởm đáng yêu.

Đáng tiếc cô không có phúc nhận!

Đường Nguyên Minh cười cười: “Đúng vậy, chỉ là cằn nhằn mãi, luôn moi móc lỗi trên người anh, từ đầu đến chân anh cái gì cũng bị bà ghét bỏ hết.”

Thịnh Hoàn Hoàn bật cười: “Bà nội thương anh nên mới cố ý trêu chọc để anh nói đùa với bà.”

“Đúng vậy!”

Lúc này hai người đã đi tới cửa, Đường Nguyên Minh duỗi tay xoa xoa đầu Thịnh Hoàn Hoàn: “Anh phải đi rồi, chuyện bác trai em đừng quá lo lắng, anh sẽ mau chóng bắt được hung thủ đứng phía sau thôi.”

Thịnh Hoàn Hoàn thật lòng mà nói: “Cảm ơn anh.”

Đường Nguyên Minh cong cong khóe miệng: “Hoàn Hoàn, bữa cơm lần trước là lần đầu tiên anh làm, quá thất bại, lần sau sẽ tốt hơn.”

Nói xong, anh không đợi Thịnh Hoàn Hoàn đáp lại đã phất phất tay với cô: “Bên ngoài lạnh lắm, em mau trở về đi.”

Thịnh Hoàn Hoàn nhìn người đàn ông phất tay từ biệt cô với vẻ mặt rất phức tạp, cô suy đoán không sai, anh Minh học nấu cơm là vì cô.

Trước đó chị Nam Tầm nói anh Minh có ý với cô mà cô còn chưa tin, hiện tại mới biết mình phản ứng chậm đến mức nào.

Thịnh phu nhân đã đi tới từ phía sau Thịnh Hoàn Hoàn: “A Minh là đứa nhỏ tốt, nếu năm đó nó không đi tòng quân thì chắc hai con đã kết hôn rồi.”

Thịnh Hoàn Hoàn nhăn mày: “Mẹ, hiện tại con không muốn suy xét đến chuyện tình cảm.”

Thịnh phu nhân nắm lấy tay Thịnh Hoàn Hoàn: “Mẹ không ép con, chuyện tình cảm tự con làm chủ, mẹ chỉ hy vọng con hiểu rốt cuộc mình muốn gì.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play