Chương 361

Thịnh Hoàn Hoàn thấy vậy thì đặt hộp quà xuống đất: “Thiên Vũ, chúng ta mở quà ra đi, nhìn xem em gái có thích hay không?”

Lăng Thiên Vũ gật đầu, cùng Thịnh Hoàn Hoàn mở hộp quà ra.

Bên trong có một con Chuột Mickey đáng yêu, chiều cao tương đương với Lăng Thiên Vũ, không nặng, sờ vào rất mềm mại, thích hợp làm thú bông trấn an.

Thịnh Hoàn Hoàn lấy nó ra: “Oa, thật đáng yêu.”

Lăng Thiên Vũ cẩn thận nhìn về phía Tiểu Sam Sam, nhưng con bé mới đầy tháng, trừ đói bụng khóc, ị khóc ra thì không hiểu cái gì cả.

Thịnh Hoàn Hoàn nói: “Sam Sam, mau cảm ơn anh Thiên Vũ đi.”

Thịnh phu nhân trừng Thịnh Hoàn Hoàn một cái: “Cái gì mà anh, dựa vào vai vế thì Thiên Vũ phải gọi Sam Sam là dì.”

Lăng Thiên Vũ lập tức trừng lớn hai mắt, dì???

Thịnh Hoàn Hoàn: “…”

Tiểu Sam Sam: “…”

Đi cùng Lăng Thiên Vũ tới đây còn có Bạch quản gia, Thịnh Hoàn Hoàn lên tiếng chào hỏi ông rồi nói chuyện phiếm với Thịnh lão thái thái.

Bạch quản gia luôn chờ Thịnh Hoàn Hoàn hỏi đến Lăng Tiêu, ai biết cô không nhắc đến một chữ.

Sau khi ăn cơm trưa nghỉ ngơi một lát, Thịnh phu nhân bảo Thịnh Hoàn Hoàn ra sân bay đón người.

3 giờ chiều, Thịnh Hoàn Hoàn đã đón được ông ngoại Thịnh Tư Nguyên và gia đình bốn người Thịnh Giai Minh.

Thịnh lão gia tử rất gầy, mặc một bộ Đường Trang, mái tóc ngắn tuyết xoá, trên mặt đeo một bộ kính râm tròn tròn, trong tay là hai quả hạch đào đỏ đến sáng bóng, trên ngón cái tay còn lại thì đeo một chiếc nhẫn ngọc, trong rất phong cách.

Cậu Thịnh Giai Minh mặc quần tây và áo sơmi, nho nhã sạch sẽ.

Mợ Hứa Hương Tuyết và chị họ Thịnh Đình Đình thì mặc toàn hàng hiệu, tính giá trị trang sức, túi xách và quần áo trên tay cũng hơn một trăm vạn.

Em họ Thịnh Chính Dương mặc đồ vận động, nhìn rất bảnh trai sáng láng.

“Ông ngoại, cậu.” Thịnh Hoàn Hoàn vẫy vẫy tay với bọn họ.

Cả nhà cậu mợ nhìn thấy Thịnh Hoàn Hoàn thì rất vui vẻ, trên đường trở về không ngừng trò chuyện.

Thịnh Hoàn Hoàn đưa bọn họ đến một tiểu khu xa hoa ở thành Tây, Thịnh phu nhân đã mua một căn biệt thự cho họ ở chỗ này, Thịnh lão gia tử thực thích, nói phong thuỷ nơi này tốt, gia đình cậu mợ cũng thích.

Bởi vì rất gấp, họ buông vali đổi bộ quần áo xong lại phải ra cửa.

Đôi khi chuyện trên đời trùng hợp như thế đó, Thịnh Hoàn Hoàn mới ra cửa liền nhìn thấy xe của Cố Nam Thành, người ngồi ở vị trí ghế phụ là Trần Do Mỹ.

Xe của Cố Nam Thành ngừng lại ở cách đó không xa, tiếp theo gã ôm Trần Do Mỹ đi vào một căn biệt thự, hai người cũng không phát hiện Thịnh Hoàn Hoàn.

Sắc mặt Thịnh Hoàn Hoàn trầm trầm, lập tức gửi tin nhắn cho Nam Tầm, báo việc này cho cô ấy biết.

Chắc Cố Nam Thành đưa Trần Do Mỹ tới nơi này là muốn cô ta dưỡng thương. Tuy Trần gia bị tra xét, nhưng ba mẹ con Trần Do Mỹ còn chưa đến mức không có nhà để về, họ đâu phải chỉ có một căn nhà mà thôi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play