Rốt cuộc cũng thành công thoát khỏi Triệu Giai Ca và Lam Tiếu, tâm tình của Thịnh Hoàn Hoàn thực không tồi, bàn tay mảnh khảnh nhẹ nhàng gõ tay lái: “Nếu muốn diễn thì đương nhiên phải diễn tới cùng, nếu không đêm nay chúng ta đừng mơ thoát khỏi họ.”
Lăng Kha “Chậc chậc” hai tiếng: “Triệu Giai Ca nhất định không ngờ cô ta vốn định điều tra rõ thực lực của cậu, đáng tiếc chẳng những không thành công, ngược lại còn để lộ hết khả năng của mình trước mặt chúng ta, bị chúng ta chơi nửa giờ.”
Nói xong, cô ấy còn cảm thán: “Hoàn Hoàn, cậu có cảm thấy hiện tại chúng ta càng ngày càng hư không?”
Thịnh Hoàn Hoàn rất phối hợp mà hỏi lại: “Có sao?”
Lăng Kha cười thật ngây ngơ vô tội: “Đương nhiên là không, họ đáng đời thôi.”
Nam Tầm cười cười: “Em nên đổi góc độ để xem xét, là họ lãng phí hơn nửa giờ của chúng ta.”
Lăng Kha: “Bingo, cho nên em mới nói đáng đời họ bị chơi.”
Phía trước xuất hiện nhánh giao lộ, Thịnh Hoàn Hoàn hỏi Nam Tầm: “Đường nào đây chị.”
Nam Tầm: “Lên đường số ba.”
Các cô đều rất quen thuộc với đường băng này, đường số ba là đường khó chạy nhất, có rất nhiều cua quẹo loanh quanh lòng vòng, thử thách năng lực ứng biến của tài xế, chỉ cần chạy một vòng đã làm người ta chảy mồ hôi đầy đầu, tay đua bình thường sẽ không chạy đường này.
Hiện tại lại là buổi tối, thị lực sẽ bị ảnh hưởng, càng không ai chọn nó.
Là tay đua đều biết, mỗi một cua quẹo đều là một cơ hội để vượt qua người khác, nó rất khảo nghiệm năng lực phản kích và kỹ thuật lướt nhanh của mỗi tay đua.
Lăng Kha không nắm chắc phương diện này nên tốc độ suy giảm mạnh, vì thế tốc độ của cô luôn không tăng lên được, hiện tại Thịnh Hoàn Hoàn và Nam Tầm tính đích thân chỉ điểm cho cô.
Sau khi tiến vào đường số ba, Thịnh Hoàn Hoàn bắt đầu gia tốc, Nam Tầm lấy đồng hồ tính giờ ra bắt đầu bấm.
Thịnh Hoàn Hoàn vừa lái xe vừa chỉ điểm Lăng Kha, mỗi một cua quẹo phải đạp phanh từ khi nào, làm sao nắm chắc được một giây quan trọng nhất kia, sức đạp phanh cũng rất quan trọng, mỗi một cú đạp đều là mấu chốt để giành chiến thắng.
Sau khi chạy xong một vòng, Thịnh Hoàn Hoàn nhường vị trí ghế lái cho Lăng Kha, Lăng Kha chạy hai vòng cũng dần dần tìm được cảm giác.
Vòng thứ tư đổi thành Nam Tầm lái xe, yếu điểm của Thịnh Hoàn Hoàn đại khái cũng giống như Lăng Kha, chỉ là cách xử lý chi tiết có chút bất đồng.
Thịnh Hoàn Hoàn và Lăng Kha nghiêm túc lắng nghe, giống như năm đó lần đầu tiên học đua xe từ Nam Tầm, chỉ là hiện giờ các cô đã trở thành tay đua rất ưu tú.
Nam Tầm càng chạy càng thuận, hai vòng tiếp theo chỉ thua Thịnh Hoàn Hoàn hai giây, Lăng Kha lại là ba giây.
Nam Tầm chạy quen rồi thì tốc độ còn có thể tăng lên, mà Lăng Kha đã tận lực, nhưng quen tay hay việc, chỉ cần cô nắm chắc được kỹ xảo, luyện tập nhiều hơn trước khi chính thức thi đấu thì tốc độ còn có thể tiến bộ.
Thời gian trôi qua thật sự vui sướng, đảo mắt ba giờ đã qua, các cô đi đến khu nghỉ ngơi, chuẩn bị lại chạy một vòng rồi trở về.
Lúc này một chiếc đua xe chậm rãi chạy qua, nhìn từ ký hiệu trên xe thì đối phương là người của đoàn xe Quân Hạm.
“Hoàn Hoàn, Hoàn Hoàn, hình như tớ nhìn thấy Kim Thần.” Lăng Kha đột nhiên hưng phấn hét lên.
Thịnh Hoàn Hoàn quay đầu lại, liền thấy một bên mặt điển trai của Kim Thần, ở ghế phụ của anh ta còn có một mỹ nữ, nhưng không phải là người trước kia cô thấy ở Dubai.
Có thể là giọng của Lăng Kha quấy nhiễu Kim Thần, anh ta đột nhiên quay mặt qua, bốn mắt chạm nhau với Thịnh Hoàn Hoàn.
Không khí xung quanh đột nhiên đóng băng, cả Lăng Kha luôn tùy tiện cũng trở nên nhạy bén, cô ấy nuốt nuốt nước miếng: “Hoàn Hoàn, có phải cậu đắc tội với thần tượng của tớ không vậy?”
Lăng Kha là fan trung thành của Kim Thần.
Thịnh Hoàn Hoàn hơi thở dài: “Trước kia ở Dubai có xảy ra chút mâu thuẫn nhỏ với anh ta.”
Lăng Kha đặc biệt hoài nghi mà nhìn Thịnh Hoàn Hoàn: “Cậu xác định chỉ là mâu thuẫn nhỏ? Sao tớ cảm thấy ánh mắt anh ấy trở nên rất đáng sợ, giống như muốn uống máu, lột da cậu?”
Nam Tầm nhướng đôi mày hơi ngầu lên: “Hoàn Hoàn, có phải em lại chọc nợ phong lưu hay không?”
Thịnh Hoàn Hoàn: “...!Sao có thể, chị cảm thấy ánh mắt hiện tại anh ta nhìn em có chút ái mộ nào sao?”
Cô thừa nhận mình đẹp, nhưng không tới mức người gặp người thích! Không nhìn thấy lửa giận trong mắt Kim Thần à?
Hiện tại người đàn ông này nhất định hận không thể lột da cô.
Nghĩ đến dáng vẻ Kim Thần bị cô làm tức đến nghiến răng nghiến lợi ở Dubai, Thịnh Hoàn Hoàn liền đau đầu, chuyện này đã qua lâu như thế mà anh ta còn nhớ kỹ cô, xem ra không phải dạng thù dai bình thường!
Lúc này, tiếng động cơ chói tai truyền đến từ bên cạnh: “Ầm ầm ầm...!đùng đùng đùng...”
Nghe tiếng động cơ liền biết chiếc xe này sang quý bao nhiêu, xe Kim Thần lao đến, chạy thẳng về hướng các cô.
Lăng Kha bị dọa thét chói tai: “Hoàn Hoàn, Hoàn Hoàn, không phải anh ấy muốn đụng chết tụi mình đó chứ, rốt cuộc cậu với anh ấy có thù oán gì!!!”
Nam Tầm cười nói: “Anh ta đang khiêu khích, muốn ép em so với mình một lần.”
Kim Thần thật sự có ý này, anh ta cũng không ngờ lại gặp được Thịnh Hoàn Hoàn ở chỗ này, từ sau lần giao đấu ở Dubai, anh ta vẫn luôn nhớ đến cô mà...!Nghiến răng nghiến lợi.
Sau khi về nước, anh ta tình cờ biết được từ trên mạng cô là tiểu thư đứng đầu của Hải Thành, trong thời gian này trên mạng còn lan truyền rất nhiều tin tức về cô, anh ta không ít lần chú ý, chỉ là luôn chưa được gặp.
Lần này anh ta sẽ không để cô dễ dàng trốn đi.
“A Thần, em còn chưa đi WC.” Mỹ nữ bên cạnh Kim Thần nhăn mặt oán giận.
“Em xuống xe trước, anh chạy một vòng lại đến đón em.” Kim Thần không nhìn cô ta lấy một cái, lúc này trong đầu anh đều là hình ảnh chiếc xe yêu dấu của mình bị Thịnh Hoàn Hoàn đâm cháy.
Đó là chiếc siêu xe bản giới hạn đầu tiên trong đời anh, ngày đầu tiên mới lái ra theo đuổi nữ thần đã bị hủy trong tay Thịnh Hoàn Hoàn.
Hơn nữa...!Bảo hiểm còn không có hiệu lực, nữ thần của anh ta cũng đi theo người khác!
Sống đến tuổi này, Kim Thần chưa bao giờ uất nghẹn như thế, khi đó anh ta đã thề, tốt nhất là đừng để anh bắt được cô, nếu không nhất định sẽ làm chết cô.
Hiện tại người ở ngay trước mắt, Kim Thần cảm thấy thù hận căm phẫn đó lại trào lên, cả bạn gái cũng không thể giúp dập tắt được.
Mỹ nữ làm nũng: “Nhưng em sợ tối, anh đi với em được không?”
Kim Thần luôn dịu dàng kiên nhẫn với bạn gái quay qua lạnh nhạt nhìn cô: “Anh nói xuống xe.”
Hốc mắt mỹ nữ lập tức đỏ lên, tủi thân đẩy cửa xe ra: “Anh đừng nóng giận, em xuống xe là được.”
Sau khi mỹ nữ xuống xe, Kim Thần lập tức chạy tới trước xe của Thịnh Hoàn Hoàn, cách hai tấm kính mà nhìn chằm chằm Thịnh Hoàn Hoàn, tiếp tục dùng tiếng động cơ chói tai kia oanh tạc lỗ tai đám người Thịnh Hoàn Hoàn.
Nam Tầm nhíu mày: “Khinh người quá đáng!”
Lăng Kha yếu ớt nói một câu: “Hoàn Hoàn, rốt cuộc cậu đắc tội Kim đại thần cái gì, nếu chỉ là việc nhỏ thì cậu xuống xe nói xin lỗi, tiện thể nhờ ảnh chỉ điểm chúng ta được không?”
Kim Thần là nhân vật trên đỉnh kim tự tháp của giới đua xe! Nếu được anh ta chỉ điểm thì kỹ thuật nhất định sẽ tăng vọt vượt bậc.
Thịnh Hoàn Hoàn nghiêng mặt đi: “Cậu cảm thấy có khả năng à?”
Lăng Kha: “...!Không có khả năng.”.