Trong lời nói trêu chọc của Trần Uy mang theo chút tuỳ tiện, giọng điệu lại tràn ngập chờ mong, làm Triệu Giai Ca không thể trở mặt, nếu không sẽ bị chụp mũ là “Hẹp hòi”.

Ánh mắt Triệu Giai Ca xẹt qua Đường Nguyên Minh và Lăng Tiêu vẫn không nói gì, cuối cùng dừng lại trên mặt Thịnh Hoàn Hoàn, sảng khoái lại lạnh lùng cao ngạo cười nói: “Được thôi, nếu mọi người đều chưa tận hứng, vậy tôi và Thịnh tiểu thư sẽ hát một bài cho mọi người nghe.”

Thịnh Hoàn Hoàn muốn hại cô ta, vậy cô ta sẽ kéo cô cùng xấu mặt.

Cô muốn đứng ngoài cuộc à, không có khả năng!

Ai ngờ Thịnh Hoàn Hoàn tự nhiên hào phóng nói thẳng: “Đừng, ngũ âm của tôi không được đầy đủ, Triệu tiểu thư buông tha cho tôi đi!”

Lăng Kha lập tức nói: “Tôi có thể làm chứng, ngũ âm của Hoàn Hoàn thật sự không đầy đủ, hát rất khó nghe, không thể so được với âm thanh tự nhiên của Triệu tiểu thư.”

Trần Uy cũng nói: “Thôi bỏ qua tiếng chọc tiết heo của Thịnh Hoàn Hoàn đi, tôi còn muốn lỗ tai tồn tại, Triệu tiểu thư đừng khước từ nữa, mọi người đều chờ đây này!”

Thịnh Hoàn Hoàn: “...”

Hiện tại cô nghiêm túc hoài nghi có phải hai người bạn tốt này phản chiến không mà bôi xấu cô không chút nương tay như vậy!

Lăng Tiêu nhăn mày, cô gái này thật sự ngũ âm không đầy đủ?

Hắn nhớ lúc cô hát ru cho Thiên Vũ, tiếng ca kia rất dịu dàng, mềm mại, đặc biệt thu hút

Phòng livestream

A Nhã: “Ha ha, Thịnh Hoàn Hoàn hát dở à, tôi còn tưởng cô ấy hoàn mỹ lắm, thì ra hát như heo kêu, ha ha ha...”

Mọi người: “...”

Không phải A Nhã nằm mơ cũng muốn nhận Thịnh Hoàn Hoàn làm đồ đệ sao, bà đang vui sướng khi người gặp họa?

Cô Nhã, rốt cuộc bà đứng phe nào vậy?

Thịnh Hoàn Hoàn tự giễu mình ngũ âm không được đầy đủ xong thì về tới bên cạnh Nam Tầm ngồi xuống.

Nhìn ánh mắt mọi người, Triệu Giai Ca biết cô ta nhất định phải hát bài này.

Sau một hồi trầm mặc, cô ta cười cười, hào phóng nhìn Thịnh Hoàn Hoàn và nói: “Vậy tôi hát một bài vậy!”

Tiếp theo tầm mắt Triệu Giai Ca nhìn lướt qua Thịnh Hoàn Hoàn và Lăng Tiêu: “Hôm nay Thịnh tiểu thư và Lăng tổng hoà bình ly hôn, tôi hát một bài chia tay vui sướng cho hai vị, mong ước Thịnh tiểu thư có thể tìm được một chốn về tốt, cũng mong Lăng tổng có thể tìm được người vừa lòng đẹp ý.”

Chia tay vui sướng? Nhắc hai chữ ly hôn trước mặt Lăng Tiêu và Thịnh Hoàn Hoàn, còn dám tặng bọn họ một bài chia tay vui sướng?

Ha hả, lá gan của Triệu Giai Ca thật lớn!

Cô ta đang ám chỉ Lăng Tiêu không phải chốn về tốt của Thịnh Hoàn Hoàn? Hay ý là Thịnh Hoàn Hoàn không phải người trong lòng Lăng Tiêu? Hoặc là ám chỉ giữa Lăng Tiêu và Thịnh Hoàn Hoàn căn bản không có tình cảm, hai người không thích hợp, hôn ly rất tốt?

Đường Dật nói với Lăng Tiêu: “Triệu Giai Ca này thật là làm người ta lau mắt mà nhìn.”

Lăng Tiêu không nói gì, mặt không cảm xúc nhìn Triệu Giai Ca, cô gái này thật to gan lớn mật, cô ta muốn làm hắn chú ý sao?

Lúc này liền nghe thấy giọng Thịnh Hoàn Hoàn vang lên, ngữ điệu rất sung sướng: “Cảm ơn Triệu tiểu thư chúc phúc, tôi và Lăng tổng nhận lời chúc của cô, nhất định sẽ tìm được người thương vừa ý.”

Lăng Tiêu hơi nheo mắt lại: Đêm nay sao cô gái này lại nói nhiều như thế?

Ồn ào!

Trần Uy nhìn vào phòng livestream, chỉ trong thời gian ngắn mà nhân số đã đạt tới sáu đơn vị.

Tốc độ nhắn lại như hỏa tiễn, nhanh đến mức làm người ta không thấy rõ.

Người đã xem video nhảy nóng đều biết Lăng Tiêu đang ở trong phòng, mọi người đều đang nói Triệu Giai Ca lớn mật.

Cũng có người tán thưởng cô ta dũng cảm đáng khen, dám tặng Lăng Tiêu và Thịnh Hoàn Hoàn một bài chia tay vui sướng, sao cô ta không nói thẳng “Hôn ly tốt lắm”?

Có người yêu cầu Trần Uy dời màn ảnh về hướng Lăng Tiêu và Thịnh Hoàn Hoàn, bọn họ muốn xem sắc mặt của hai vợ chồng vừa ly hôn này như thế nào.

Đáng tiếc, mặc kệ uy hiếp dụ dỗ như thế nào, Trần Uy vẫn kiên quyết không nhúc nhích: Các người nghĩ ông đây ngốc à? Lải nhải nữa thì khỏi ai xem.

“Tôi không thể tiên đoán giúp cô, ép dạ miễn cưỡng có tác dụng không...! Nếu anh ta luôn bung dù cho người khác, tội gì cô cứ chờ anh ta trong cơn mưa...””

Tiếng ca của Triệu Giai Ca lại vang lên, năm ấy bài chia tay vui sướng này lưu hành khắp phố lớn ngõ đều nghe được, còn là bài ca KTV kinh điển của người thất tình.

Bài hát làm người ta hồi tưởng đoạn thời gian đã không thể quay về, vui sướng, đau khổ, tiếc nuối, trải nghiệm của mỗi người khác nhau nên cảm giác khi nghe cũng không giống.

“Chia tay vui sướng, chúc cô vui sướng, cô có thể tìm được người càng tốt...!Chia tay vui sướng, cô hãy vui sướng, từ biệt mới có thể gặp được đúng người.

Rời đi tình cũ giống ngồi chuyến tàu chậm, nhìn thấu trái tim rồi sẽ trời quang mây tạnh...”

Triệu Giai Ca hát rất truyền cảm, khiến không ít người bị xúc động, có người nhắn lại trong phòng livestream

“Hát thật hay, làm người nghe khóc luôn!”

“Dễ nghe thì dễ nghe, nhưng ca từ này thật là trắng trợn châm chọc đoạn hôn nhân ngắn ngủi của Lăng Tiêu và Thịnh Hoàn Hoàn!”

“Thật muốn biết suy nghĩ lúc này của Lăng Tiêu và Thịnh Hoàn Hoàn!”

“Màn ảnh vạn ác, không thể động đậy một chút sao? A?”

Trong phòng, Nam Tầm khẽ hát theo Triệu Giai Ca một câu: “Chia tay vui sướng, cô hãy vui sướng, từ biệt mới có thể gặp được đúng người...!Hoàn Hoàn, rõ ràng Triệu Giai Ca đang châm chọc em!”

Yêu tinh Thịnh Hoàn Hoàn vừa rồi lúc này đang lười biếng dựa vào vai Nam Tầm: “Không sao cả, dù sao em với Lăng Tiêu thật sự không phải một nửa của nhau.”

Nam Tầm vỗ vỗ tay Thịnh Hoàn Hoàn: “Chị thấy Lăng Tiêu cũng không khốn nạn, sao hai người đột nhiên ly hôn?”

“Em cũng không biết, có lẽ anh ta cảm thấy em không đủ nghe lời.” Thịnh Hoàn Hoàn thở dài: “Kỳ thật anh ta không đáng sợ như bên ngoài đã đồn, như trước kia chị đã nói, giữa tụi em không có cơ sở tình cảm, hai bên không tin tưởng đối phương.

Vì sao lại ly hôn? Tụi em có rất nhiều vấn đề, em không tin anh ta, anh ta cũng không biết tôn trọng em, ly hôn là chuyện sớm hay muộn.”

Cô đã từng chờ mong cuộc hôn nhân này, nhưng hiện thực làm cô nhanh chóng gạt bỏ suy nghĩ đó.

Trong ba tháng cô và Lăng Tiêu kết hôn, cô bị hắn đuổi ra ngoài rất nhiều lần.

Có lẽ khi bắt đầu cô đã hèn mọn trước mặt hắn, cho nên hắn không biết tôn trọng cô.

Thịnh Hoàn Hoàn nghĩ đây là nguyên nhân vì sao rõ ràng cô đã rung động với Lăng Tiêu, nhưng vẫn có thể giữ được bình tĩnh lý trí.

Bởi vì cô không dám ôm chờ mong gì với hắn!!!

“Cô nói cô không sợ chia tay, chỉ có chút tiếc nuối khổ sở, Lễ Tình Nhân sắp tới mà chỉ còn lại mình cô, thật ra yêu đúng người thì ngày nào cũng là Lễ Tình Nhân...”

Thịnh Hoàn Hoàn đột nhiên hồi tưởng về những hình ảnh ba tháng ở bên Lăng Tiêu, ánh mắt không tự chủ được mà nhìn qua hắn.

Kỳ thật trừ những khó chịu cay đắng đó ra, bọn họ ở chung cũng không tồi, trên người hắn có rất nhiều thứ làm cô thưởng thức, cũng từng làm cô vui vẻ bất ngờ.

Nếu bắt đầu của bọn họ không phải là một giao dịch hèn mọn, nếu thời thơ ấu của Lăng Tiêu không bị ám ảnh, nếu bọn họ có thể tin tưởng nhau, tôn trọng nhau...!
Đáng tiếc, đó chỉ là nếu!!!.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play