Dương Lập cười lạnh: “Thịnh tổng không có gì để nói sao? Giám đốc Thịnh Thế mà lại phạm lỗi sai nhỏ nhặt như vậy, truyền ra còn không bị đồng hành cười đến rụng răng, về sau mặt mũi chúng ta biết để ở đâu nữa?”
Nói xong, ông ta còn căm phẫn vỗ vỗ mặt già của mình.

Tống Chí Thượng và Thẩm Nam nhìn về hướng Thịnh Hoàn Hoàn, lấy hiểu biết của họ đối với cô mấy ngày nay thì cô sẽ không phạm phải sai lầm cấp thấp như vậy mới đúng.

Kế tiếp Thịnh Hoàn Hoàn không làm họ thất vọng, chỉ thấy cô không giận không bực, bình tĩnh mở miệng: “Ký kết hợp đồng cần đổng sự và luật sư công ty hai bên có mặt, hiệp ước này là tôi và Đường thị giám đốc tự ký kết, tuy rằng chỉ thiếu một con dấu, nhưng cũng có hiệu lực pháp luật.


“Hơn nữa giám đốc của họ cũng nói, chúng ta có thể hẹn thời gian đến tập đoàn Đường thị thảo luận chi tiết hợp tác về sau, tiện thể đóng con dấu luôn.


Mọi người vừa nghe thì như lập tức sống lại.

Tống Chí Thượng gấp không chờ nổi mà nói: “Vậy còn chờ cái gì, chúng ta lập tức đi, có chuyện gì quan trọng hơn dự án này chứ?”
Thẩm An Nhiên cũng phụ họa: “Mau gọi điện thoại cho Thịnh tổng, thịt mỡ đến miệng rồi không thể để nó trốn thoát.



Thịnh Hoàn Hoàn bật cười, lấy điện thoại ra: “Được, nghe các người.


Thịnh Hoàn Hoàn gọi cho Đường Nguyên Minh ngay trước mặt mọi người, hỏi khi nào anh rảnh, bọn họ muốn mau chóng xác nhận hợp tác, còn trêu ghẹo mà cười nói: “Giờ họ hận không thể trực tiếp khiêng em lên xe.


Thịnh Hoàn Hoàn ấn loa ngoài, giọng nói mê người của Đường Nguyên Minh vang lên trong phòng: “Mọi người có thể trực tiếp lại đây, anh sẽ chờ em dưới toà nhà tập đoàn.


“Được, vậy bọn em đi qua ngay.


Sau khi cúp điện thoại, Thịnh Hoàn Hoàn vỗ vỗ tay: “Mọi người hành động đi, Thẩm Nam thông báo cho luật sư, chờ dự án này được xác nhận, tôi mời mọi người ăn nhậu chơi bời, phát tiền thưởng cho mọi người.


Thẩm Nam bị điểm danh lập tức phấn chấn tinh thần: “OK.


Cac cao tầng khác cũng đầy nhiệt tình, giống như tiêm máu gà.

Phải biết rằng, trừ tiền thưởng ra thì cuối năm cao tầng cũng được chia hoa hồng, sao bọn họ có thể không vui mừng?
Thịnh Hoàn Hoàn đột nhiên nghĩ đến cái gì, ánh mắt nhìn về hướng ba người Dương Lập: “Vừa rồi tôi thấy ba người có vẻ rất hưng phấn, như ước gì tôi bị người ta lừa, đừng quên chúng ta cùng một công ty, cùng chung lợi ích.


Mọi người nghe Thịnh Hoàn Hoàn nói xong đều lộ ra vẻ mặt bất mãn với ba người kia, tuy không nói ra, nhưng sắc mặt trở nên rất khó chịu.

Hành động cậy già lên mặt của ba người Dương Lập và Chu Tín vào hôm nay đã làm tiêu tan uy tín những năm gần đây Chu Tín lập nên.

“Tôi thấy sắc mặt ba người không tốt lắm, vậy ở lại công ty nghỉ ngơi đi, không cần đi theo.


Thịnh Hoàn Hoàn dừng lại, sau đó lại nói: “À, nhớ thông báo với Chu tổng giám một tiếng, hôm nay đừng chờ tôi, tôi không rảnh qua đó.


“Mặt khác, thay tôi truyền đạt mấy câu, tôi đã lấy được dự án Đường thị, lần sau nếu Chu tổng giám lại tìm được quan hệ thì nhất định phải nắm chặt thời cơ, cơ hội lướt qua nhanh lắm, chớp mắt một cái sẽ bị người ta đoạt mất.


Thịnh Hoàn Hoàn cười nhạt, không nóng không giận mà nói: “May mắn lần này là tôi, nếu bị công ty khác đoạt đi thì chúng ta tổn thất nhiều lắm.


Lời này của Thịnh Hoàn Hoàn lại kéo thù hận cho Chu Tín, mọi người lại càng bất mãn với phe phái Chu Tín.

Thịnh Hoàn Hoàn nói không sai, lần này may mắn dự án Đường thị được Thịnh Hoàn Hoàn lấy được, nếu là bị công ty khác giành trước một bước thì Chu Tín đã làm Thịnh Thế lỗ nặng.

Thịnh Hoàn Hoàn nói xong, cũng mặc kệ sắc mặt đám người Dương Lập khó coi đến mức nào, xoay người dẫn đám cao tầng tiêu sái bước chân nhẹ nhàng đi ra khỏi phòng họp.

Thực hiển nhiên, lần này Thịnh Hoàn Hoàn đã phản kích rất xinh đẹp.

Sau khi Thịnh Hoàn Hoàn rời đi, Dương Lập giơ tay đập nát cái ly trước mặt, “Xoảng” một tiếng, mảnh vỡ rơi đầy đất.

Dương Lập lộ ra vẻ mặt âm trầm: “Tôi vào công ty nhiều năm như thế còn chưa có ai dám vả mặt tôi, Thịnh Hoàn Hoàn này làm tốt lắm.


Cao Tễ cắn răng: “Nhìn dáng vẻ đắc ý vừa rồi của cô ta đi, hiện tại không ít cao tầng đều có ý kiến với chúng ta, còn Tống Chí Thượng và Thẩm Nam nữa, hiện tại đều đứng về phe cô ta.


Lý Na cũng nói: “Thật không ngờ dự án này thật sự bị Thịnh Hoàn Hoàn lấy được, chúng ta phải mau chóng thông báo với Chu tổng giám về chuyện này.


Dương Lập đau đầu phất phất tay với hai người: “Các người nói với ông ta đi!”
Lý Na lấy điện thoại ra gọi cho Chu Tín, thêm mắm thêm muối kể lại chuyện vừa rồi trong phòng họp cho Chu Tín nghe.

Chu Tín rất bất ngờ, nhưng cũng rất bình tĩnh, ông ta nói với Lý Na: “Cô đưa điện thoại cho Dương Lập.


Rất nhanh điện thoại đã đến tay Dương Lập: “Chu tổng giám.


Lúc này Chu Tín đang tưới hoa, nhìn vào một đóa hoa hồng rất đẹp: “Thịnh Hoàn Hoàn đã ly hôn với Lăng Tiêu, nếu nó không nghe lời thì chúng ta phải thay ba nó dạy dỗ cho tốt.


Dương Lập bất giác ngồi ngay ngắn: “Ý của ông là?”
Chu Tín cười cười, duỗi tay hái đoá hoa hồng xinh đẹp kia xuống, nhồ từng cây gai của nó đi: “Trên mạng có người nói Thịnh Hoàn Hoàn ngoại tình, lén gặp người tình, giám đốc Đường thị lại là đàn ông, phụ nữ xinh đẹp muốn leo lên thì nên dùng thủ đoạn gì?”
Dương Lập trầm ngâm: “Sắc đẹp?”
“Ông nói đi?”
“Tôi hiểu rồi.

” Dương Lập cười gian: “Tin tức này truyền ra, về sau Thịnh Hoàn Hoàn muốn bàn chuyện làm ăn thì những người đàn ông kia sẽ nghĩ mọi cách ném cô ta lên giường.


Chu Tín cười cười: “Bao nhiêu người nhìn chằm chằm dự án Đường thị này, mọi người đều bó tay hết cách, lại bị một cô gái chẳng biết cái gì như nó hớt tay trên, bảo nó không có gì với giám đốc Đường thị thì ai tin?”
Dương Lập cũng nói theo một câu: “Đúng vậy, nói họ không có gian díu thì ai tin?”
Cao Tễ đứng bên cạnh giơ ngón tay cái lên: “Chiêu này của Chu tổng giám thật cao minh! Đáng tiếc hôm nay không thể thành công, kế tiếp chúng ta nên làm thế nào?”
Chu Tín cười nói: “Các người không cần làm gì, cơ hội tôi trở về đã tới, Thịnh Hoàn Hoàn lấy được dự án Đường thị, nghe thấy tin tức tốt này, sức khoẻ của tôi có thể không bình phục sao? Chúng ta nhất định phải chộp dự án Đường thị vào trong tay.


Cao Tễ nghe xong thì vội nịnh nọt: “Vẫn là Chu tổng giám suy nghĩ chu đáo.


Sau khi ba người rời khỏi phòng họp, có người hỏi thăm Lý Na: “Nghe nói Thịnh tổng lấy được dự án Đường thị kia, việc này có phải là thật không?”
Lý Na khinh thường cười lạnh: “Lấy gương mặt xinh đẹp, dáng người thướt tha của Thịnh tổng chúng ta thì người đàn ông nào có thể nhẫn tâm từ chối? Nếu các người cũng có điều kiện như người ta thì dù nằm đó đơn hàng cũng chủ động đưa tới cửa.


Rất nhanh, chuyện Thịnh Hoàn Hoàn và giám đốc Đường thị có gian díu đã truyền hơn một nửa Thịnh Thế.

Người nào cũng nói dự án Đường thị này là Thịnh Hoàn Hoàn dùng sắc đẹp đổi lấy, trên mặt ai cũng lộ ra vẻ khinh thường.

.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play