Mọi người nhìn về phía Thịnh Hoàn Hoàn, đây chính là dự án đầu tiên từ lúc cô nhận chức đến nay, nếu mất trên tay cô thì không biết Dương Lập và Cao Tễ sẽ gài cô như thế nào.

Nhưng ngẫm lại độ khó của dự án này, mọi người đều cảm thấy bất công cho Thịnh Hoàn Hoàn, bọn Dương Lập không phải đang cố ý làm khó dễ người ta sao?
Tuy rằng hiện tại Thịnh Hoàn Hoàn là giám đốc Thịnh Thế, nhưng cũng là người mới, toàn bộ hội đồng quản trị đều không lấy được dự án này, lại ném nó cho Thịnh Hoàn Hoàn, vậy không phải cố ý làm khó dễ thì là gì?
Thịnh Hoàn Hoàn có thể lấy được mới là lạ!
Mọi người căn bản không ôm hy vọng gì với Thịnh Hoàn Hoàn.

Mà Thịnh Hoàn Hoàn cũng thoải mái thừa nhận lời chất vấn của đám người Lý Na: “Ngày đó tôi thật sự chưa gặp được người.


Dương Lập lộ ra vẻ mặt khó xử, thất vọng thở dài: “Ai, đây là dự án công ty chúng ta coi trọng nhất trước mắt, tiền cảnh rất khả quan, nếu có thể lấy được nó thì tương lai của công ty nhất định sẽ phát triển thêm một bước.


Nói xong, ánh mắt ông ta trở nên nghiền ngẫm, khóe miệng cũng mang theo trào phúng: “Thịnh tổng, vì sự phát triển lâu dài của công ty, cô phải nghĩ cách mới được.



Vẻ mặt Lý Na trở nên đắc ý hơn cả vừa rồi: “Tôi thấy mấy ngày nay Thịnh tổng luôn thờ ơ, không đến Đường thị nữa, xem ra cũng không có cách nào!”
Cao Tễ cũng nói tiếp: “Dự án này tốn rất nhiều tâm huyết của chúng ta, nếu Thịnh tổng không nắm chắc thì có thể nói ra, hôm qua Chu tổng giám gọi điện thoại tới, nói ông ấy đã liên hệ được giám đốc mới của Đường thị, ông ấy có thể đứng giữa giới thiệu cho Thịnh Thế.


Mọi người vừa nghe thì đều vui mừng khôn xiết.

Một cao tầng nhịn không được vui mừng nói: “Thật tốt quá, rốt cuộc chúng ta cũng tìm được điểm đột phá, vẫn là Chu tổng giám có cách.


“Nhưng! ” Cao Tễ cố ý dừng một chút, làm mọi người lại căng thẳng thần kinh: “Nhưng người nọ chỉ quen Chu tổng giám, nhưng hiện tại ông ấy bị bệnh nhẹ, vậy thì thật khó xử, Thịnh tổng nói xem chúng ta nên làm sao bây giờ?”
Xem đi, rốt cuộc họ cũng mở miệng, nói nhiều như vậy còn không phải là muốn cô đích thân đến Chu gia mời Chu Tín về công ty sao?
Nếu đi thì sau này lời nói của cô càng không có cân nặng, những người này càng không để cô vào mắt, sẽ dùng hết mọi cách xa lánh cô, mãi đến khi đuổi cô ra khỏi Thịnh Thế.

A, tính toán cũng giỏi lắm, đáng tiếc họ phải thất vọng.

Bởi vì cô đã lấy được hợp đồng dự án này rồi!
Thịnh Hoàn Hoàn còn chưa kịp mở miệng thì đại diện Phương Tử Hiên đã nói: “Thịnh tổng, mấy ngày nay phòng dự án chúng tôi không ít lần chạy đến tập đoàn Đường thị, nhưng người ta còn không cho chúng tôi vào công ty, tôi lén mời người ăn cơm muốn tạo dựng quan hệ, tìm hiểu chút tin tức còn bị cho leo cây, phòng dự án thật sự đã hết cách.


Một cao tầng luôn đứng trung lập cũng lên tiếng vào lúc này: “Đường thị thật là cục xương cứng, nếu không có người dẫn đường thì chúng ta không có cách nào gặm được.


Tiếp theo lại có một cao tầng nói: “Nếu Chu tổng giám có quan hệ thì đó là một cơ hội, vì sự phát triển của công ty chúng ta, chúng ta phải nhờ Chu tổng giám ra mặt.


Hai người lên tiếng lần lượt là trưởng phòng Thẩm An Nhiên của phòng RD và Trương Tân Lập của phòng makerting, hai người này luôn đứng trung lập, không về phe Chu Tín hay Thịnh gia.

Hiện giờ họ đều đứng ra, đủ chứng minh họ coi trọng dự án Đường thị này như thế nào.

Lúc này Dương Lập lại nói: “Như vầy đi Thịnh tổng, lát nữa sau khi tan họp, tôi cùng cô đến Chu gia một chuyến, chúng ta đi mời Chu tổng giám trở về công ty.



Cao Tễ lập tức nói: “Tôi tán thành ý của quản lý Dương, bao nhiêu công ty nhìn chằm chằm dự án Đường thị, không thể kéo dài thêm nữa, cho dù Chu tổng giám đang bị bệnh, nhưng nhất định sẽ thông cảm đến trợ giúp cho công ty.


“À, phải không?” Thịnh Hoàn Hoàn đột nhiên cười.

Mọi người nhìn nhau, vẻ mặt hơi xấu hổ.

Kỳ thật Chu Tín có bệnh hay không thì trong lòng mọi người đều biết rõ, ngày bỏ phiếu ông ta nổi giận đùng đùng bỏ đi, hiện giờ phải kiếm cái cớ cho mình, nhưng lại không muốn mất mặt nên buộc Thịnh Hoàn Hoàn đích thân đến Chu gia mời về.

Ai ngồi ở đây đều biết rõ chuyện này, chẳng qua hiện giờ chỉ có Chu Tín có thể liên hệ với Đường thị, nhưng Thịnh Hoàn Hoàn lại không muốn, bọn họ phải đẩy cô đến Chu gia.

Dù sao lúc này mọi chuyện lấy sự phát triển của công ty làm trọng, cho dù là giám đốc công ty cũng phải cúi đầu khi cần thiết.

Xấu hổ qua đi, mọi người chờ mong nhìn về phía Thịnh Hoàn Hoàn, bao gồm Tống Chí Thượng và Thẩm Nam.

Đứng trước sự phát triển của công ty, tất cả ân oán cá nhân đều phải để qua một bên, về sau có rất nhiều cơ hội đọ sức, nhưng bỏ lỡ cơ hội thì coi như hết.

Cảnh này làm sau lưng Thịnh Hoàn Hoàn phát lạnh, nếu ngày đó cô không đến gara Đường thị chặn người thì phỏng chừng lúc này thật sự sẽ bị bọn họ ép phải ăn nói khép nép đi cầu xin Chu Tín trở về.

Khi đó Chu Tín nhất định sẽ tìm mọi cách làm khó dễ và sỉ nhục cô.

Thịnh Hoàn Hoàn ngừng suy nghĩ, lại nhìn vào Dương Lập: “Đã nói Chu tổng giám bị bệnh, mấy ngày nay tôi bận lên bận xuống, không có thời gian đi thăm, không biết Chu tổng giám ông ta bị bệnh gì?”
Muốn dụ ông ta nói ra?
Dương Lập không cho là đúng: “Chỉ bị cảm bình thường thôi, chẳng qua người già rồi, khả năng khôi phục kém, có chút bệnh nhẹ cũng bị dày vò thật lâu.


Dương Lập không cho rằng mình nói như vậy có gì không ổn, lấy tình thế hiện tại, dù trực tiếp nói họ muốn làm khó thì cô có thể làm gì được?
Còn không phải ngoan ngoãn đi cùng ông ta đến Chu gia mời người?
“Chỉ là cảm bình thường sao?” Thịnh Hoàn Hoàn nhướng mày, sau đó gật đầu và nói: “Được, nếu Chu tổng giám bị cảm, vậy tôi phái tài xế đi đón ông ta, cũng đừng để ông ta lại gió thổi trúng.


Khóe miệng Dương Lập lại giật giật, ai muốn cô phái xe riêng, trong nhà Chu Tín người ta không có tài xế không có xe sao mà cần cô kêu người đi đón?

Mặt Dương Lập trầm xuống: “Thịnh tổng, sức khỏe Chu tổng giám không thích hợp bôn ba nhiều.


“Nói cách khác, ông ta còn không thể về công ty đúng không?” Thịnh Hoàn Hoàn hỏi: “Đây là ý của quản lý Dương hay là Chu tổng giám?”
Dương Lập: “Là sức khỏe của Chu tổng giám không cho phép.


Thịnh Hoàn Hoàn đang giả ngu sao, còn chưa thấy rõ thế cục?
Thịnh Hoàn Hoàn thản nhiên nói: “Phải không? Vậy bảo ông ta ở nhà nghỉ ngơi thêm mấy ngày, dưỡng bệnh cho khỏi hẳn rồi lại đến, dù sao hiện tại công ty có ông ta không cũng giống nhau.


“A, Thịnh tổng nghĩ cũng quá đơn giản.

” Dương Lập cười lạnh: “Không nói cái khác, chỉ bàn về dự án Đường thị, nếu không có Chu tổng giám đứng giữa lôi kéo thì ai dám nói mình có nắm chắc giành được nó?”
Cả phòng cao tầng không ai dám hé răng.

Thịnh Hoàn Hoàn không nóng không giận: “Không phải ông nói ông ta không thích hợp bôn ba sao?”
“Là không thích hợp bôn ba.

” Tới thời khắc này, Dương Lập cũng không nói vòng vo với Thịnh Hoàn Hoàn nữa mà trực tiếp nói: “Nhưng nếu Thịnh tổng đích thân ra mặt đi mời thì Chu tổng giám không khoẻ đến mấy cũng nhất định sẽ giúp Thịnh tổng một tay.


Rốt cuộc cũng ép Dương Lập nói ra lời này.

.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play