“Cha.” Nam Tầm nhìn con gái đang ngủ say, đi tới ban công.
Rất nhanh, giọng nói phẫn nộ của Nam phụ truyền ra từ điện thoại: “Phá rối cho dư luận xôn xao, không có một cú điện thoại, trong mắt con còn có người cha này hay không?”
Nam Tầm nói: “Con chỉ không muốn làm cha lo lắng thôi.”
Nam phụ hừ một tiếng thật mạnh: “Không muốn làm cha lo lắng, vậy sao con còn đối nghịch với Cố Nam Thành, có nghĩ tới tình cảnh sau này của Nam gia không? Nam gia chúng ta làm ăn đều trông cậy vào Cố thị, chẳng lẽ con không biết?”
Nam Tầm trầm mặc, mấy năm nay Cố Nam Thành thật sự chiếu cố Nam gia không ít, hiện tại Nam Hạo Thiên thẹn quá thành giận như thế nhất định là đã bị Cố Nam Thành uy hiếp.
“Nói chuyện.”
“Mấy năm nay Nam gia đã kiếm lời không ít, cha cũng nên nghĩ lại con đường sau này, dù sao sau khi con và Cố Nam Thành ly hôn thì Cố thị sẽ không hợp tác với Nam gia, hiện tại chỉ là dừng trước thôi.”
“Nếu Cố thị gián đoạn hợp tác, vậy thì còn đường sống gì nữa.” Nam phụ hít vào một hơi thật sâu, một lát sau mới trầm giọng nói: “Cố Nam Thành đã hứa với cha, chỉ cần con đồng ý ly hôn, cậu ta sẽ không truy cứu số tiền con chuyển đi, biệt thự hiện tại con ở thuộc về con, đồng thời cũng sẽ không khó xử Nam gia, con đừng bướng bỉnh nữa, phải suy nghĩ cho nhà mình!”
“Vậy sao cha không nghĩ cho mẹ con con?” Nam Tầm nghe Nam Hạo Thiên nói mà lòng như đao cắt: “Hoan Hoan là con gái của con, từ sinh ra đến nay luôn là con chăm sóc, nó chưa từng rời khỏi con.
Nếu Trần Do Mỹ gả vào Cố gia, cha có nghĩ tới tình cảnh của Hoan Hoan ở Cố gia sẽ như thế nào không? Đó là cháu ngoại của cha, nó mới ba tuổi, cha có nghĩ tới cuộc sống sau này của nó không?”
Nam phụ nói: “Dù sao Hoan Hoan cũng là cốt nhục của Cố Nam Thành, cậu ta sẽ không bỏ mặc, cho dù Trần Do Mỹ không thích cũng biết đúng mực.”
“Cho nên Cố Nam Thành ngoại tình, cha không dám ra mặt cho mẹ con con, biết Hoan Hoan ở lại Cố gia sẽ bị mẹ kế ngược đãi mà vẫn có thể nói ra lời này.”
Cho dù chỉ thử tranh thủ một chút vì cô, dù thành bại thế nào cô cũng không đến mức nản lòng thoái chí như thế, nhưng từ khi xảy ra chuyện đến bây giờ, Nam gia không nói đến một chữ.
Thử hỏi sao trong lòng Nam Tầm có thể không oán?
Nam phụ thẹn quá thành giận: “Con không có trách nhiệm trong chuyện Cố Nam Thành ngoại tình sao? Nếu con tiếp tục quấy phá như vậy thì sẽ liên lụy toàn bộ Nam gia.”
Lời Nam Hạo Thiên nói làm trái tim Nam Tầm hoàn toàn lạnh đi.
Hoan Hoan đi theo Cố Nam Thành, về sau nhất định sẽ bị Trần Do Mỹ ngược đãi, cho nên cô mới không tiếc mọi giá mà tranh đoạt quyền nuôi nấng Hoan Hoan, nhưng không ngờ cha ruột của cô lại nói ra lời này.
Lòng Nam Tầm như tro tàn: “Cha nói cho Cố Nam Thành biết, con sẽ không nhượng bộ quyền nuôi nấng Hoan Hoan, nếu anh ta không muốn càng khó coi thì tốt nhất nên sớm đưa ra lựa chọn.”
Nam phụ nghe xong thì phẫn nộ rít gào: “Con nhỏ bất hiếu.”
Nam Tầm lạnh nhạt nói: “Đối với cha, con cũng có hai lời khuyên.
Nếu cha thật sự không có năng lực thì có thể giao công ty cho con xử lý, tương lai chờ con trai cha lớn lên thì con sẽ trả “Cố thị” cho nó.
Nếu cha luyến tiếc thì đóng cửa công ty, tài sản Nam gia tích lũy đủ cho các người tiêu xài cả đời.”
“Mày nằm mơ, con bất hiếu, sao tao lại có đứa con gái bất hiếu như mày, nếu mẹ mày còn trên đời cũng sẽ bị mày làm tức chết.”
“Cha sai rồi! Nếu mẹ tôi còn sống thì nhất định sẽ ra mặt cho tôi, bởi vì tôi là đứa con gái mẹ mang nặng đẻ đau, là miếng thịt rơi xuống trên người mẹ, trong mắt mẹ, tôi quan trọng hơn mọi thứ.” Trong mắt Nam Tầm ứa nước mắt, giọng nói lại lạnh nhạt như băng: “Tôi đã nói hết điều muốn nói rồi, nếu cha nghĩ thông suốt thì gọi điện thoại cho tôi.”
“Con nhỏ bất hiếu ích kỷ này, mày muốn tao tức chết mới cam tâm đúng không?”
Nam Tầm nhắm mắt lại, hai hàng nước mắt chảy xuống, cô cúp điện thoại, không muốn lại nghe người nọ chửi bậy.
Nam Tầm biết kế tiếp Cố Nam Thành sẽ ra tay với Nam gia, Nam gia sẽ xuống dốc không phanh, quan hệ giữa cô và cha sẽ rạn nứt hoàn toàn!
Sau khi cảm xúc bình ổn lại, Nam Tầm gọi điện thoại cho Lăng Kha, bảo cô gọi người đưa mười cái điện thoại lại đây, cũng dặn đừng nói cho Thịnh Hoàn Hoàn.
Tâm tư của Lăng Kha không tinh tế bằng Thịnh Hoàn Hoàn, bảo cô ấy làm cái gì sẽ không nghĩ nhiều, đương nhiên là nghĩ cũng không nghĩ ra được, nhưng Thịnh Hoàn Hoàn không giống.
Nam Tầm không muốn liên lụy bạn tốt vào chuyện này, cũng không muốn họ lo lắng cho mình.
Sau khi cúp điện thoại, Nam Tầm liền trở về phòng, mở máy tính ra, đăng nhập Weibo, đã hai ngày rồi mới cập nhật trạng thái.
“Mới đầu tôi chỉ muốn trả thù một kẻ phá hoại gia đình của người khác, một người bỏ vợ bỏ con, tôi điên cuồng muốn họ thân bại danh liệt.
Hiện tại, tôi chỉ muốn quyền nuôi nấng con gái, chỉ trong hai ngày, tôi đã trải qua chuyện con gái bị đoạt mất, Nam gia bị uy hiếp thương nghiệp, mọi người đoán tôi còn có thể kiên trì bao lâu?”
Phía dưới còn đính kèm một video ngoài cửa nhà trẻ.
Trong video, một cô bé bị hai người đàn ông mặc tây trang màu đen cưỡng chế mang đi, Nam Tầm tuyệt vọng truy đuổi hò hét phía sau.
Weibo này vừa được cập nhật đã lập tức gây nên rúng động rất lớn
“Thật quá đáng, Cố Nam Thành thật là máy bay chi3n đấu trong mấy thằng cặn bã.”
“Đợi hai ngày Cố Nam Thành còn chưa lấy ra được chứng nhận ly hôn, xem ra mấy lời anh ta nói trong cuộc họp báo đều là nói dối, ủng hộ Nam Tầm, xử chết đôi cẩu nam nữ không biết xấu hổ kia đi.”
“Ủng hộ Nam Tầm, con gái tuyệt đối không thể đi theo gã đàn ông như Cố Nam Thành được, nhất định phải đi theo mẹ.”
“Một tên đểu cán ngoại tình, một con bồ nhí phá hoại gia đình người khác, tuyệt đối không thể giao quyền nuôi con cho họ, nếu không nhất định sẽ bị ngược đãi.”
“Đúng vậy, đứa nhỏ phải đi theo mẹ.”
“Nam Tầm, cô nhất định phải kiên cường, chúng tôi đều đứng về phe cô.”
“Về sau kiên quyết không đến siêu thị và khách sạn của tập đoàn Cố thị, không mua bất cứ sản phẩm nào của họ.”
“Đúng vậy, chống lại Cố thị tập đoàn, quyết không mua sản phẩm của họ.”
“Chống lại tập đoàn Cố thị, chống lại Cố Nam Thành...”
Trên mạng đầy tiếng mắng, đều đang ủng hộ Nam Tầm.
Trừ cái này ra, phóng viên đã bao vậy Cố gia và Cố thị chật như nêm cối.
Cố Nam Thành vừa rời khỏi Nam gia đã nhận được điện thoại của thư ký, gã tức muốn nổ tung, âm trầm chất vấn thư ký: “Không phải đã xoá video theo dỏi ở nhà trẻ trước rồi sao?”
“Có, nhưng không biết tại sao thiếu phu...!Nam Tầm lại có, có lẽ chúng ta bị người ta âm thầm theo dõi, có người trợ giúp Nam Tầm, đối phương là hacker rất mạnh.”
Cố Nam Thành đau đầu nhấn nhấn giữa mày: “Quên nói cho anh, Nam Tầm là cao thủ máy tính.”
“Thì ra là vây...!hiện tại chúng ta nên làm sao bây giờ?”
“Liên hệ Weibo, bảo bọn họ xoá Weibo của Nam Tầm đi, tất cả những từ khoá về chuyện này đều bị khoá bình luận.”
Thư ký lo lắng nói: “Nhưng làm như vậy không phải tương đương với chứng thực lời tố cáo của Nam Tầm sao? Hiện giờ không phải tiểu thư đang ở bên cạnh Nam Tầm à, nếu cô ta nói chúng ta cướp tiểu thư đi, vì sao lại trả về?”
Cố Nam Thành ngơ ra: “Ý anh là...”.