Chương 1207

Lăng Tiêu chỉ muốn giải thích nguyên do của chuyện này cho một mình Thịnh Hoàn Hoàn nghe, hắn không có gì muốn nói với Vương Vận Thi cả.

Lăng Tiêu chưa từng làm gì với Vương Vận Thi, chỉ ăn vài bữa cơm, áy náy không tồn tại đối với người đàn ông như Lăng Tiêu.

Hai mắt Vương Vận Thi đỏ bừng, cô ấy biết tính tình Lăng Tiêu lạnh lùng, nhưng cô ấy lại muốn sưởi ấm hắn: “Đêm nay tâm tình anh không tốt, hôm nào em trở lại thăm anh.”

Sau khi Vương Vận Thi rời đi, Lăng lão thái thái bước lên trước ôm chặt lấy Lăng Tiêu, đau lòng thút thít: “Tiêu Nhi số khổ của bà sao lại có người ba như vậy, là bà nội có lỗi với cháu, do bà không dạy ba cháu đàng hoàng.”

Lăng Tiêu đứng đó không nhúc nhích: “Cháu chỉ không nhờ ba lại giết người, ba có con trai con gái, có cháu trai, con cháu ở bên cạnh không tốt sao? Vì sao ông ấy nhất định phải đẩy mọi chuyện đến bước đường này?”

Lăng lão thái thái rơi lệ đầy mặt: “Ba cháu quá cố chấp, suy nghĩ của nó thường không giống với chúng ta, nếu đã nhận định chuyện gì thì có mười con trâu cũng kéo không lại được.”

“Bà nội rất mừng vì Tiêu Nhi của bà không giống nó, chỉ là tội cho cháu, bây giờ Thịnh Giai Âm chết rồi, cháu và Thịnh Hoàn Hoàn làm sao bây giờ?”

Đúng vậy, hắn và Thịnh Hoàn Hoàn làm sao bây giờ?

Tối hôm qua hắn còn bảo cô chờ hắn, hôm nay lại xảy ra chuyện này, hắn còn mặt mũi gì gặp lại cô nữa?

Nhìn dáng vẻ sa sút của Lăng Tiêu, Lăng lão thái thái lòng như đao cắt: “Tiêu Nhi đừng tự trách, người sai là ba cháu, cháu nói Hoàn Hoàn là sinh mạng của mình, vậy thì dùng sinh mạng đi bảo vệ nó đi, nó sẽ hiểu!”

Dùng sinh mạng đi bảo vệ cô?

Cả Lăng Tiêu cũng không biết vì sao mình lại nói ra câu “Thịnh Hoàn Hoàn là sinh mạng của con” vào thời khắc đó, từ khi nào người phụ nữ này lại quan trọng với hắn như vậy?

Rốt cục là từ khi nào mà Thịnh Hoàn Hoàn đã từ từ chiếm cứ trái tim hắn?

Vì sao hắn lại không chút phòng bị?

Lăng lão thái thái nói: “Đi Thịnh gia đi, hiện tại Hoàn Hoàn đang cần cháu.”

Lăng Tiêu trầm mặc hồi lâu, cuống họng khẽ động mấy lần rồi nhắm mắt lại: “Cô ấy sẽ không gặp cháu, hiện tại người cô ấy không muốn gặp nhất chính là cháu.”

Lăng lão thái thái cũng trầm mặc, đúng vậy, lúc này Tiêu Nhi đi qua thì Hoàn Hoàn sẽ không mở cửa cho hắn vào nữa là.

Sau khi Lăng Hoa Thanh trở lại biệt thự lưng chừng núi thì biệt thự đã tiến vào đề phòng cấp một, có con tin là Lăng Tích trong tay nên ông ta không tiếp tục giam giữ An Lan, ông ta không muốn thấy bà mặt mày ủ rũ cả ngày.

Ông ta còn muốn An Lan điều dưỡng sức khỏe để sinh một đứa con trai khác cho mình.

Ông ta đã triệt để thất vọng với Lăng Tiêu rồi!

Lăng Hoa Thanh nhốt Lăng Tích vào một căn phòng cho khách, An Lan có thể đi thăm cô bất cứ lúc nào.

Giờ phút này An Lan xuất hiện ngoài cửa phòng Lăng Tích, khi đi thoáng qua vệ sĩ canh gác thì đã đưa một tờ giấy cho anh ta.

Rất nhanh tờ giấy này đã rơi vào tay Hà Vinh.

Trên tờ giấy viết: “Nói cho Tiêu Nhi, là Hà Song giả truyền lời nói của Lăng Hoa Thanh bảo A Thành đi Thịnh gia ám sát Thịnh Xán, kêu nó nhất định phải tìm được Hà Song, là ả hại chết An Niên.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play