Chương 1195

Khi mơ mơ màng màng, Đường Dật còn suy nghĩ: Chưa thấy cô gái nào uống giỏi như thế, vóc dáng cô ấy nhìn không lớn mà tửu lượng lại mạnh như thế.

Mà lúc này Lăng Kha đang nhìn Đường Dật mà lắc đầu: “Chưa thấy đàn ông nào uống yếu thế này.”

Vốn tưởng rằng uống say còn có người đưa cô về nhà, không ngờ Đường Dật lại ngã xuống nhanh như vậy!

Kết quả cô còn phải chăm sóc anh.

Lăng Kha dùng hết kiên nhẫn mới hỏi ra địa chỉ nhà Đường Dật, mang tâm tính báo ân mà đưa anh trở về.

“Cô là?” Một lão thái thái mở cửa rồi nghi hoặc nhìn Lăng Kha.

“Dì, cháu tên là Lăng Kha, bạn của Đường Dật.” Lăng Kha chỉ chỉ chiếc xe bên ngoài của mình: “Đường Dật uống say, làm phiền dì cho người dìu anh ấy vào nghỉ ngơi.”

“Thiếu gia?” Lão người hầu lo lắng đi ra ngoài, sau đó lại khó xử nhìn về phía Lăng Kha: “Lăng Tiểu thư, trong nhà chỉ một mình bà già này, cô xem…”

Lăng Kha: “… Không có gì, tôi mạnh lắm, tôi giúp cho.”

Sau khi đỡ Đường Dật về phòng, Lăng Kha đã mệt đến thở hồng hộc, Đường Dật uống say còn quá đáng mà đè hết tay chân lên người cô.

Lăng Kha thực sự không còn sức lực nên miễn cưỡng để anh đè một hồi.

Lão người hầu ngoài cửa nhìn cảnh này mà nhẹ nhàng đóng cửa lại, sau đó vội gọi điện thoại cho lão thái thái Đường gia: “Lão phu nhân, thiếu gia dẫn một người phụ nữ trở về, tôi thấy cô bé này nhìn không tệ…”

Chờ Lăng Kha thở phì phì đưa tay đẩy Đường Dật ra, lại phát hiện người đàn ông ngủ như chết này nặng không giống bình thường, cô thử nhiều lần vẫn không thành công, ngược lại quấy nhiễu mộng đẹp của Đường Dật nên anh lại ôm cô chặt hơn.

Lăng Kha trừng lớn hai mắt, người đàn ông này coi cô là gối ôm cỡ lớn sao?

Nhưng lúc anh ngủ cũng thật đáng yêu.

Lăng Kha rũ mắt xuống đánh giá gương mặt ngủ say của Đường Dật, phát hiện nước da của anh tốt đến mức khiến người ta đố kỵ, sao da một người đàn ông còn đẹp hơn cả phụ nữ là cô vậy?

Lông mi của anh cũng làm người ta đố kỵ.

Mũi còn rất cao, miệng cũng đỏ.

“Ngoại hình này quá tốt!”

Giống tiểu thịt tươi, nhưng lại có thêm khí phách đàn ông, dáng vẻ cũng rất cứng rắn.

Mặc dù sắc đẹp đang ở trước mắt, nhưng Lăng Kha không sa vào quá lâu, thân thể còn bị đè ép, trọng lượng kia làm cô không thở nổi.

Cô đẩy thêm mấy lần mà Đường Dật vẫn không có phản ứng gì, cô lập tức hung ác há miệng cắn lỗ tai Đường Dật.

“Đau quá.” Đường Dật thì thầm một tiếng rồi vươn tay che mặt Lăng Kha lại dùng sức đẩy.

“Đùng” một tiếng, Lăng Kha ngã xuống giường.

Đường Dật uốn éo vài cái trên giường rồi lại ngủ thiếp đi.

Lăng Kha đỡ eo mình, cắn răng nhìn Đường Dật nằm ngáy o o, trong lòng thầm thề không bao giờ uống rượu với người đàn ông này nữa.

Lăng Kha lấy lại được tự do quay người muốn rời đi, nhưng lại lo lắng Đường Dật sẽ nôn mửa, khoảng thời gian trước từng xảy ra vụ án chết do uống say nôn mửa ngạt thở.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play