Lúc đang ẩn mình trong làn sương khói, Trương Vệ đã vô thức mà cảm nhận được nguồn khí tức phát ra từ những thần thú lân cận, thông qua đó mà chàng có thể xác định được đâu là mấu chốt để phá giải trận pháp này. Kẻ đó không ai khác chính là Hãn Huyết vì nguồn khí tức của hắn hoàn toàn khác biệt so với phần còn lại.
Và cũng nhờ đó mà Trương Vệ đã có thể lờ mờ đoán ra được cách thức hoạt động của Bắt Đẩu Thất Tinh trận này.
Trận pháp này được duy trì và linh hoạt trong biến hóa vì có được sự luân chuyển hợp lý đến từ người điều khiển mà ở đây là Hãn Huyết.
Nói một cách dễ hiểu hơn có nghĩa là bốn thần thú xếp thành hình vòng tròn vây Trương Vệ vào giữa sẽ có nhiệm vụ công kích chính. Và bọn họ sẽ có một sơi dây liên kết đặt biệt với nhau, sau đó họ sẽ chọn ra vị thần thú nào sẽ là con Tướng tấn công chính trong trận này sau cho phù hợp với tình thế diễn biến trong chiến đấu. Sau khi đã chọn được thần thú nào làm mũi tiến công thì ba vị thần thú kia, sẽ cung cấp cho người được chọn đó thần lực của mình.
Khi mà thần thú tấn công nhận được thần lực của cả ba người thì sẽ được cường hóa tất cả các chỉ số và trở nên vô đối. Trận pháp sẽ theo đó mà biến đổi sau cho môi trường chiến đấu thuận lợi nhất cho thần thú đó. Và khi ấy thì những thần thú kia sẽ phải ẩn mình trong làn sương mù, nói cách khác là sẽ tàng hình nhằm hạn chế tối đa việc bản thân bị công kích. Nếu bị công kích bất ngờ sợi dây liên kết sẽ bị phá hỏng, và trận pháp theo đó sẽ buộc phải dừng lại
Chính thời điểm ấy Trương Vệ đã định vị được Hồ Điệp nên chàng đã nhất kích tất sát nhằm thoát khỏi vòng vây này. Nhưng điều khiến chàng không ngờ đến là Hãn Huyết đã ngay lập tức nhận ra ý đồ của chàng. Bản thân nó cũng vô cùng kinh ngạc trước khả năng cảm nhận vật chất tuyệt vời của chàng, mặc dù thực lực chàng vẫn còn rất hạn chế.
Mặc cho Hãn Huyết có vài phần ngưỡng mộ đối với chàng, nhưng nó lại không hề nương tay. Như một cờ thủ chính hiệu, Hãn Huyết liền biến chuyển trận đồ thành điểm có lợi cho Hồ Điệp nhằm cường hóa tối đa khả năng phòng ngự của thần thú này. Bằng cách thay thế một thần thú khác vào trận đó là Chương Ngư. Đây cũng là điều thú vị của Bát Đẩu Thất Tinh trận, hai thần thú bên ngoài như dự phòng cho công cuộc vây bắt. Có thể linh hoạt biến hóa nhằm cường hóa các chỉ số cho con Tướng chính trong trận pháp.
Chỉ trong một khoảng khắc ngắn ngủi, không gian bên trong kết giới trận pháp đã thay đổi thành hệ Mộc. Với những đóa hoa rực rở sắc màu, khiến nơi đây không khác gì một đồng cỏ ngát hương hoa rộng lớn và trãi rộng khắp chốn. Và Hồ Điệp chính là nhân vật chính cho không gian vừa được sản sinh ra, cơ thể nó liền phát ra cổ năng lương xanh lục theo đúng với hệ của mình.
Lực phòng thủ theo đó được cường hóa đến ngưỡng cao ngất, khiến tất cả những đòn công kích của Trương Vệ liền trở nên vô dụng. Ngoài ra hệ Mộc còn giúp nó nhanh chóng khôi phục lại vết thương, biến tất cả công sức của Trương Vệ từ đầu đến giờ trở nên vô nghĩa.
Trước ánh mắt đầy bàng hoàng của Trương Vệ, Hồ Điệp thu cánh lại như hình dạng một vỏ xò to lớn ngăn chặn đòn sát chiêu mà chàng đã dày công tích tụ hướng đến nó.
Và như thế Trương Vệ đã phí công vô ích bởi vì lớp phòng ngự hết sức là kiên cố này. Cứng hơn những gì mà chàng có thể hình dung được, nhưng chàng không như thế mà vội bỏ cuộc. Nhanh chóng thuận chân, chàng xoay người đạp lên cặp cánh đó lấy đà mà lùi ra xa.
Sau khi thu hồi lại chưởng lực Trương Vệ đã nhận ra không gian này đã hoàn toàn biến chuyển để phù hợp với Hồ Điệp, thì chàng thầm thán phục trận pháp này. Nhưng chàng cũng biết được một điều là các thần thú kia sẽ ẩn náo ở đâu đó trong nơi này để liên kết với Hồ Điệp, nên chàng chỉ cần nhanh hơn Hãn Huyết một bước và đánh bại một vị thần thú nào đó trong trận một cách nhanh chóng. Thì trận pháp này sẽ hoàn toàn bị phá bỏ.
Đương nhiên là Hãn Huyết cũng đã nhận ra vấn đề này từ lâu. Nó liền ra một mệnh lệnh cho Hồ Điệp. Sau đó Hồ Điệp liền tụ lực vào hai cặp cánh như bướm của mình và chuẩn bị xuất kích. Trương Vệ cũng nhận ra điều này chàng định bụng sẽ như lúc nãy mà tấn công bất ngờ ba thần thú kia, liền khẽ nhắm mắt tập trung nhằm tìm ra vị trí của họ.
Nhưng khi chàng còn chưa nhìn thấu, thì lại nghe thấy một loạt âm thanh xé gió lao đến. Nên chàng ngay lập tức hoàng hồn, trước mắt chàng là bốn đường đao với hình dạng lưỡi liềm. Chúng uốn lượn trong không trung rồi nhanh như cắt mà bay đến. Với tốc độ như vậy nếu là Trương Vệ lúc chưa uống thần dược thì khó có thể mà né tránh, nhưng giờ chàng đâu còn là tay mơ nữa nên chỉ cần lách nhẹ một cái là biến đợt tấn công đó thành một trò hề.
Khi chàng định xoay người định cười nhạo Hồ Điệp thì chàng lại nghe thấy số lượng âm thanh xé gió dường như đã được nhân lên gấp bội. Và quả thật không sai vào đâu được những cổ năng lượng mà Hồ Điệp tạo ra khi chạm vào kết giới hệ Mộc liền sản sinh sự cộng hưởng. Chúng được nó nhân đôi lên và đàn hồi ngược trở lại.
Khiến con ngươi của chàng trợn trắng lên kinh ngạc, nhưng vẫn như lần trước đó chàng vẫn rất dễ dàng mà tránh né. Sau đó chàng đưa ánh mắt đến nơi của Hồ Điệp đứng khi nãy, nhưng điều bất ngờ là không còn thấy nó ở đó nữa. Buộc chàng phải ngay lập tức tập trung để định vị được nơi ở của đối phương nhưng đáp án trả lại cho chàng lại không mấy khả quang.
Hồ Điệp cùng các thần thú dường như là biến mất hoàn toàn khỏi tầm nhìn của cảm nhận không gian của chàng. Giờ đây chàng chỉ có thể cảm nhận và nghe thấy được những đường đao hình dáng lưỡi liềm kia mà thôi. Nhưng điều khó khăn hơn lại đến khi mà những cổ năng lượng kia cứ nhân đôi lên vô số lần.
Trương Vệ cũng không phải là kẻ ngốc nên chàng đã ngay lập tức nhận ra điều đó. Quyết đinh của chàng lúc này là dựng nên một kết giới bảo vệ bản thân và đứng yên một chỗ, nhằm triệt tiêu những cổ năng lượng đó khi mà chúng cố ý nhắm vào chàng. Chỉ trong một động tác tay kết ấn chàng đã ngay lập tức dựng nên một kết giới hình quả trứng màu tím vững chắc.
Quả nhiên là có công hiệu, các cổ năng lượng do trân pháp sinh ra khi va vào kết giới liền nổ tung và biến mất. Cứ như thế việc va chạm vào kết giới đã diễn ra liên tục không ngừng nghỉ. Khi này chàng cứ tưởng mọi chuyện sắp qua đi thì Hãn Huyết đã đi thêm một nước cờ nữa. Nó đã biến chuyển các cổ năng lượng đó sao cho khi chạm vào kết giới liền đàn hồi và sản sinh ra nhiều hơn và tốc độ cùng năng lượng của những cổ năng lượng đó cũng sẽ gia tăng đáng kể.
Chỉ cần một nước cờ như thế, thì không gian bao quanh Trương Vệ đã chật kín những đường đao năng lượng đó. Nhưng chúng tuyệt nhiên không hề triệt tiêu khi va vào nhau mà cứ nhân đôi lên sau mỗi lần chạm. Khi nhìn thấy những điều đó hiện ra trước mắt kèm với không gian ngày một hẹp dần vì các đường đao đã chiếm gần hết các khoảng trống mất rồi. Thì Trương Vệ nhận ra cơ hội của mình để phá trận pháp ngày một nhỏ dần buộc chàng phải dùng hết sức mới mong có thể thoát thân.
Chàng liền chậm rãi vận lên công lực vào hai lòng bàn tay cho đến khi bàn tay bừng cháy lên ngọn lửa. Sau đó thì di chuyển song thủ xoay nhiều vòng tròn trước mặt nhằm tạo ra những vòng tròn ma pháp.
“Hãy đến đây. Hỏa Luân Xa.”