Hôm này là ngày diễn ra sự kiện lớn nhất Đại Lục Hoa Bắc “Tam Minh Tranh Bá.”
Với một sự kiện tầm cỡ như thế này. Kiến Quốc đương nhiên không thể chuẩn bị một cách qua loa. Bọn họ đã chọn Tâm Thanh Trường nằm ở vị trí thành Đông. Nơi đó với quy mô vô cùng lớn nếu đặt lên so sánh với hoàng cung thì nó xa hoa và rộng ước chừng bằng bảy phần.
Tâm Thanh Trường nằm dưới sự quản lý của Lý Gia. Một gia tộc không hề thua kém bất kỳ ai về độ giàu có. Vì họ được giao cho quản lý nơi này. Cho nên mọi vấn đề từ an ninh cho đến hậu cần đều do họ thay mặt triều đình Kiến Quốc mà đứng ra chuẩn bị.
Tâm Thanh Trường là một khu phức hợp với nhiều công trình lồng ghép vào nhau. Cụ thể được chia ra làm bảy khu vực cụ thể như sau:
Đầu tiên nói đến khu vực phía Đông. Là một toà nhà bảy tầng. Với thiết kế sang trọng bắt mắt. Nơi đây được chỉ định làm nơi thi những mục liên quan đến Cầm Sư. Toà nhà được xây dựng thành hình tròn rỗng ở giữa. Ở giữa nơi đó là một hình tròn bằng gạch được xây dựng giữa hồ. Trên hình tròn đó có mười chiếc đàn tranh. Những chiếc đàn này đều thuộc hàng cực phẩm của việc chế tác.
Nó dành cho mười cầm sư xuất sắc nhất của cuộc thi. Họ sẽ đến nơi trung tâm đấy đặng chọn ra người giỏi nhất.
Tiếp đến là khu vực phía Nam, là một toà nhà hình chữ nhật với chiều ngang trãi dài ước chừng gần nữa dặm. Với chất liệu xây nên chủ yếu là tre và trúc. Nên mùi hương từ nó toả ra rất là hoà quyện với thiên nhiên. Nơi đây dành cho cuộc thì dành cho các Kỳ Sĩ. Họ sẽ tập trung hết vào bên trong với những bàn cờ đã được bài trí sẵn để tìm ra người chiến thắng.
Hai người xuất sắc nhất sẽ được ngồi lên chiếc bàn cờ được làm từ Lam Thiêm Thạch. Cực kỳ giá trị vì đó là mơ ước của hầu hết các Kỳ Sĩ.
Tiếp theo là khu vực phía Tây. Nơi này được thiết kế là toà nhà hai tầng vuông vức. Bên trong là những chiếc bàn gỗ. Kèm văn phong tứ bảo đều thuộc hàng cực phẩm. Dành cho cuộc thi về Hoạ Sư. Cũng giống với hai loại hình thi thố kia. Hai người xuất sắc nhất sẽ được dùng loại mực trên thế gian này chỉ có một “Mực Long Bảo.” Nhằm tôn vinh cho bức hoạ tuyệt phẩm.
Mục thi thố về cuối đương nhiên là Thi hay Thư Sinh. Dành cho những thí sinh sáng tác văn thơ thi thố với nhau. Phần thi này không được thi trong nhà mà là được thi ngoài trời. Với diện tích thi thố là toàn bộ khu vực bên phía Bắc. Đó là quảng trường trống.
Cuối cùng phần quan trọng nhất phải kể đến phần thi võ thuật. Là nơi mà các gia tộc trên khắp đại lục Hoa Bắc đều hướng đến.
Mặc dù các phần thi kia đều ít nhiều quan trọng vì nó đều có sức ảnh hưởng đến đời sống thường nhật. Nhưng võ học chính là thước đo chính xác nhất dành cho các gia tộc lớn. Tại nơi đây những mầm non mới nở sẽ có cơ hội cọ xát với nhau. Dưới sự chứng kiến của những thế lực tên tuổi.
Và cũng từ cuộc thi này, những cá nhân xuất sắc nhất sẽ có cơ hội được các thế lực hùng mạnh thâu nạp làm môn hạ. Đây gọi là nhất tiễn song điêu. Vừa chứng minh cho thiên hạ thấy thực lực của thế hệ tương lai của gia tộc, mà còn lại có một thế lực đằng sau chống lưng nữa.
Uy thế sẽ theo đó mà được đẩy lên rất cao.
Và nơi tổ chức thi đấu võ thuật cũng là khu vực trung tâm của Tâm Thanh Trường. Một võ đài lớn, tương tự như Thí Luyện Trường của Trương Gia nhưng với quy mô gấp chục lần với sức chứa lên đến năm vạn chỗ ngồi
Hai bên võ đài Đông Tây là hàng ghế dành cho những khán giả chủ yếu là môn hạ của các gia tộc tham dự nhằm cổ vũ cho người của mình. Phần khán đài phía Nam dành cho các thế lực bình thường. Còn về phía Bắc là một khán đài đặc biệt. Với những chiếc ghế với chất liệu lẫn vật liệu được xem là tuyệt phẩm nó dành cho những người đại diện thế lực lớn. Và chính giữa có một cái ghế màu vàng với hoạ tiết Kim Long uốn lượn.
Chiếc ghế này vốn dĩ dành cho Thiên Tử hoặc Tiên Đế ngồi. những chiếc ghế khác thì ngồi xung quanh.
Khu vực tiếp theo là chỗ nghĩ chân. Được xây dưng bên ngoài khu phức hợp chính do Lý Gia quản lý. Nơi này là một loạt các toà nhà bốn tầng được xây dành cho các thí sinh dự thi có chỗ nghĩ lại trong thời gian thi thố. Vì không thể một ngày một bữa mà hoàn thành được Tam Minh Tranh Bá.
Nơi cuối cùng là nhà thực khách nằm bên cạnh chỗ nghĩ chân.
Năm nay số lượng những người đến tham dự phải nói là vô cùng lớn. Trãi đều các nội dung, các môn phái từ khắp Đại Lục Hoa Bắc cũng về đây tề tụ.
Người chủ trì Tam Minh Tranh Bá môn võ thuật chính là Kỳ Chính. Đại diện cho Kiến Quốc là thái tử Đường Gia Triền đi bên cạnh thái tử là Lâm Chánh đương kim thừa tướng đương triều. Bọn họ đã có mặt tại Tâm Thanh Trường từ rất sớm. Quân đội Kiến Quốc trước sự kiện quan trọng này đã đưa quân đội bao vây hai lớp bên ngoài Quảng Trường chính đến nỗi một con ruồi cũng đừng hòng qua lọt.
Còn bên ngoài Tâm Thanh Trường lần lượt là các thế lực lớn đẫn theo người của mình đến xem. Đồng thời các gia tộc cũng cử người ưu tú của mình trong độ tuổi cho phép đến tham dự.
Điển hình trong số này phải nhắc đến:
Kim Châm Thẩm Gia dẫn đầu bởi Thẩm Viên Bác.
Nam Hải Môn dẫn đầu bởi Triệu Khắc Thạch.
Trương Gia Bảo dẫn đầu bởi Trương Bảo.
Từ Gia Trang dẫn đầu bởi Từ Trường Thanh.
Lý Gia Trang dẫn đầu bởi Lý Thiên Bảo.
Trường Phong Bang dẫn đầu bởi Triệu Vĩnh Hinh.
Bên cạnh những môn phái thiên về võ học thì còn có những môn phái thiên về bốn môn kia Cầm Kỳ Thi Hoạ. Họ đến để chiêu mộ những cá nhân vừa giỏi về những thứ đó vừa giỏi võ thuật. Tiêu biểu là Quân Tử Đường dẫn đầu bởi Tiêu Biệt Tình.
Cùng rất nhiều môn phái lớn nhỏ khác nữa. Tất cả đều hừng hực khí thế, ai cũng mang trong mình những dự định riêng. Nhưng tất cả đều mong muốn sự kiện này diễn ra một cách thành công.
Nhưng sự kiên lần này sẽ có sự hiện diện của một cá nhân khiến nhiều người đặt hoài nghi người ấy chính là Vương Trúc Chi “Thanh Âm Nữ Đế.” Đây là lần đầu tiên một nhân vật đến từ Chu Tước Điện khu vực ngoài Đại lục Hoa Bắc tham gia. Nên đây sẽ là điều mọi người lưu tâm.
Khi thời gian báo danh đã đến. Trong võ đài chính. Kỳ Chính xuất hiện ngay chính giữa trung tâm. Hai chân dang rộng, song thủ vung ra hai bên. Đồng loạt vận lên công lực.
Trong thoáng chốc lòng bàn tay xuất hiện cổ năng lượng hình cầu đỏ. Cảm thấy đã vừa đủ, ông liền gập bàn tay lại. Động tác như thể đang hợp nhất hai cổ năng lượng trên song thủ lại với nhau. Hai cổ năng lượng dần xuất hiện thêm nhiều màu sắc khác, chúng di chuyển liên tục trong quả cầu đỏ.
Sau đó Kỳ chính chưởng quả cầu lên bầu trời.
Đùng… đùng… đùng.
Cổ năng lương lao vút lên không và phát nổ như pháo hoa. Báo hiệu Tam Minh Tranh Bá đã chính thức bắt đầu. Những người bên ngoài đồngg thanh vung nắm đấm lên trời. Hô vang.
“Bắt đầu.”
Tiếp đến theo sự sắp xếp của Kiến Quộc mà bọn họ có lối đi riêng cùng chỗ ngồi theo từng khu vực trật tự mà tiến vào bên trong Tâm Thanh Trường.
Tam Minh Tranh Bá chính thức bắt đầu từ đây,