Trước mắt Lăng Tranh Mộ lại trở lại trạng thái của người mù, nên căn bản là cô không thể nhìn thấy Tần Sách bị thương ở đâu. Nhưng thông qua xúc giác thì có vẻ anh không chỉ có một vết thương, hơn nữa máu vẫn còn đang chảy.
Cô siết chặt mảnh vụn của gương đồng, do dự không biết có nên rút ra cho anh hay không. Song, nghĩ đến việc rút ra sẽ mất càng nhiều máu, vả lại hiện tại cũng không có thuốc hay vải gì cho nên cô không dám coi nhẹ mà làm bừa. Cô nghiêm túc nghĩ lại, đối với loại tay sai của cục giám sát Thời không thì có cần phải lo tới vậy không?
… Nhưng mà hồi nãy anh vừa mới cứu cô. Từ trước tới nay cô là người ân oán rõ ràng, không làm được loại chuyện lấy oán trả ơn.
Ai ngờ trong lúc cô đang trong vòng lặp suy nghĩ, tay cô không cẩn thận đè phải vết thương sau lưng của Tần Sách. Tần Sách đau đến tỉnh người rên một tiếng. Thường xuyên trải qua huấn luyện ma quỷ cho nên ngay cả trong lúc đang bị thương, bản năng phản kích của anh vẫn nhanh nhẹn như cũ. Anh lao tới ngay tức khắc, kìm cánh tay cô lại rồi dùng sức đẩy ngã cô xuống đất.
Lăng Tranh Mộ bị bất ngờ không kịp phản kháng, cái ót bị đập lập tức đau nhói. Mặc dù tầm mắt cô chỉ là một màu tối đen nhưng vẫn có thể cảm nhận được hơi thở dồn dập mà kìm nén của anh, gần ngay trước mắt. Đầu ngón tay anh lạnh như băng, lại có chút run rẩy.
- Anh tỉnh táo lại đi! – Cô nói: – Tôi cũng đâu có thừa cơ ra tay trong lúc anh đang hôn mê, cho nên anh cũng không cần manh động làm gì tôi đâu.
Mượn ánh sáng yếu ớt của ngọn đèn dầu, Tần Sách thấy rõ người trước mặt là ai. Anh mệt mỏi nhắm mắt lại, buông tay ra rồi nằm lại trên đất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT