(*Minh hôn: còn gọi là âm hôn hay đám cưới ma - là nghi lễ kết hôn giữa hai người đã qua đời hoặc giữa một người đã khuất và một người còn sống.)
Dáng tay của Hứa Tiêu cực kỳ đẹp, vừa trắng vừa mịn. Giống hệt như tay con gái, vừa nhìn đã biết không thể làm việc nặng. Cho nên anh ấy thật sự không làm việc nặng, làm việc may vá.
Đồng đội ngồi thành một vòng tròn, mỗi người đều đang nhai đồ ăn vặt trong miệng và xúm lại xem anh ấy luồn kim se chỉ. Đường may ngay ngắn tỉ mỉ, không chê vào đâu được. Ai không biết còn tưởng đây là một tấm khăn hỉ hoàn chỉnh. Ngũ Thì Cửu không kìm được mà thán phục:
- Anh Hứa, anh quả thực là thợ may hàng đầu của hệ thống!
- …Cám ơn, coi như là cô đang khen tôi đi.
Hứa Tiêu trải khăn hỉ ra, kiểm tra dưới ánh đèn. Rất hài lòng với tay nghề của mình. Kết quả anh ấy còn chưa kịp kiểm tra kỹ càng mấy lần thì mặt đất đã sụp đổ, cơ thể không thể khống chế được mà rơi xuống.
Tầm mắt rơi vào bóng đêm vô tận, quá trình rơi xuống này như rơi xuống vực sâu không có điểm cuối. Mãi cho đến lúc mọi người ngã lên một đống cành khô lá nát… Chỉ có Lăng Tranh Mộ là khác với những người còn lại, bởi cô ngã lên người Tần Sách. Cô lập tức bật ra theo phản xạ có điều kiện, vô thức chống lên cánh tay của Tần Sách để mượn lực rồi lại không cẩn thận đè lên vết thương bị đạn bắn trong khu thi đấu lần trước vẫn chưa khỏi hẳn của anh. Nghe anh hít hà một hơi, cô mới ý thức được. Ngộ ra thì ngộ ra rồi, nhưng cũng không có ý định muốn xin lỗi:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT