Giây tiếp theo sau có một quả bom nổ không xác định rơi từ bầu trời xuống, và rơi chính xác trên mái vòm của nhà thờ. Sấm sét bất tận, nổ vang ầm ầm. Ánh lửa chói mắt, mặt đất rung chuyển, gạch đá bắn tung tóe xung quanh, kính màu trong nhà thờ vỡ thành mảnh vụn. Lăng Tranh Mộ nhanh nhẹn ngã nhào trên mặt đất chờ vụ nổ ngừng lại mới ngẩng đầu lên. Cô phất tay xua làn khói bụi dày đặc trước mặt, nhíu mày rút cây gậy dò đường bên hông ra rồi đứng dậy sải bước đi về phía sảnh lớn. Quả nhiên Thường Túc xách Ngũ Thì Cửu mắt mũi vẫn đang nhòm nhèm lên, phía sau còn có Hứa Tiêu chưa cài xong nút áo. Ba người cũng vội vàng chạy tới tụ hợp.
- Lăng… cô Lăng, tổng quản lý Tần, cũng may hai người không… không… không sao.
- Nhà thờ bị đánh bom. - Giọng điệu của Hứa Tiêu quá mức ôn hoà và bình tĩnh, bình tĩnh đến độ còn tưởng rằng anh ấy đang tán gẫu chuyện nhà: - Nơi này chắc chắn không ở lại được nữa, nhưng có lẽ chúng ta cũng không kịp đi ra ngoài. Đám NPC hiển nhiên đang ở gần đây, sẽ đến đây rất nhanh thôi.
Hai con người này: một người lắp bắp, một người tính tình chậm chạp. Lăng Tranh Mộ hoàn toàn không có kiên nhẫn bàn bạc chính sự với bọn họ, cô tiện tay đẩy đầu Hứa Tiêu ra rồi trực tiếp quyết định:
- Trước tiên đều rút lên lầu hai hết đi, nhớ mang theo súng.
Ngũ Thì Cửu hỏi: - Súng của những người đó đâu, có phải trả lại cho bọn họ không?
- Trả! Tôi không có thời gian quản sống chết của bọn họ, để bọn họ tự dựa vào bản lĩnh của mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT