Lấy được rương súng đạn, nhóm bốn người rời khỏi bệnh viện bỏ hoang. Chuẩn bị cưỡi con xe việt dã mà Tần Sách tìm được tiến đến khu phố Tây đóng quân tạm thời. Từng trận tiếng súng từ xa truyền đến, chắc là đã có người chơi đối đầu với NPC. Ngay khi mới bắt đầu, khu vực thi đấu này đã không cho người chơi có cơ hội hít thở. Nào ngờ Ngũ Thì Cửu vừa mở cửa xe, chợt thấy một chiếc xe đạp từ trên dốc lao xuống. Chàng trai trẻ đi xe đạp không kịp né tránh, cả người và xe lập tức đâm sầm vào cửa. Ngũ Thì Cửu hoảng tới mức nhảy xa ra ba mét, nhìn đối phương sợ hãi tái mặt: 
- Anh không sao chứ?
Chàng trai trẻ tuổi đứng dậy từ mặt đất, phủi đất trên ống tay áo, buộc dây giày, chỉnh lại cổ áo rồi mới lễ phép cúi chào bốn người.
- Không sao! Xin lỗi, tôi đi xe đạp không giỏi. Gây phiền phức cho mọi người rồi.
Anh ấy nói chuyện không nhanh không chậm, có đôi mắt một mí và vóc dáng cao gầy. Diện mạo trắng trẻo thư sinh, lúc cười tủm tỉm trông hơi giống Mashimaro. Rõ ràng là một người chậm chạp.
(*Mashimaro: là một nhân vật hoạt hình khá phổ biến ở Hàn Quốc có hình dáng như một con thỏ béo.)
Ngũ Thì Cửu là nhà ngoại giao của đội, đương nhiên lúc này muốn nói điều gì đó để thể hiện sự thân thiện cho nên cô ấy bèn vươn tay ra.
- Có gì đâu trời! Chẳng qua sau này khi đi xe đạp anh phải chú ý một chút, đi vậy nguy hiểm biết bao. Lỡ đụng phải hiện trường đấu súng… ôi chao? Tay anh bị trầy à? - Cô ấy nhiệt tình hỏi: - Chị Tranh, chị có mang theo thuốc trong bệnh viện đúng không? Có thuốc mỡ, cồn hay i-ốt gì đó không?
Lăng Tranh Mộ vốn đang khoanh tay dựa vào cửa xe với thái độ không liên quan đến mình, nghe vậy mới lười biếng quay đầu lại liếc mắt nhìn người nọ một cái.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play