Từ lúc Hứa Tiêu bước vào sân sau vẫn luôn chú ý tới cái giếng kia, chỉ là trước đó lo xử lý nhiệm vụ chuông Thần Hôn nên bây giờ mới có cơ hội. Hứa Tiêu là người chậm chạp và hiền lành, bình thường hiếm khi chủ động đề nghị muốn làm gì đó, thường thì nếu anh ấy lên tiếng tức là đã nhận ra điều gì đó, tám mươi phần trăm là chuyện rất quan trọng.
Lăng Tranh Mộ tin tưởng trực giác của anh ấy, cô gật đầu cái rụp:
- Tôi đi cùng cậu.
Tần Sách nói: - Vậy cùng qua đó xem đi.
- Cũng được.
Vì vậy không ai rời đi, mọi người tập hợp lại đi về phía cái giếng cổ ở hướng Đông Bắc kia để điều tra xem thật hư thế nào. Giếng cổ được xây lên từ những hòn đá có hình thù bất quy tắc, xung quanh mọc đầy cỏ dại. Nước giếng đã cạn khô từ lâu và đen tới mức không phản chiếu ra được ánh trăng. Trông không có gì đặc biệt, chẳng qua chỉ là một cái giếng cạn vô cùng bình thường thôi. Nhưng hiển nhiên Hứa Tiêu không nghĩ thế, trên thực tế càng tới gần giếng cạn cảm giác quái lạ kia của anh ấy lại càng mạnh mẽ hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT