Buông raaa, đây là công ty anh đang làm cái quái gì vậy. Buông tôi raaa!!!

- Nói chuyện với tên chết tiệt đó thì tươi cười vui vẻ. Tôi hỏi cô, cô yêu hắn sao?

- Tôi yêu ai thích ai liên quan gì đến anh. Phải đó, tôi yêu Lăng Sở đó thì sao?

Tới nước này, Tuyết Nhi vẫn còn mạnh miệng cố tình nói như vậy để chọc tức anh

- Còn gọi tên hắn thân thiết như vậy. Được, được lắm

Hàn Bạch Phong vừa nói vừa mở những chiếc nút trên áo sơ mi của cô

- Aaa không được

- Cô chẳng coi tôi ra gì cả, xem ra cần phải dạy dỗ lại mới được

- Không được,ở đây còn là công ty đó

- Công ty thì đã làm sao

- B…buổi tối có được không?

- Được thôi,tôi cho cô chọn giữa ba giờ nghỉ trưa và tối nay

Đương nhiên là buổi tối sẽ thích hợp hơn,ở nhà cũng sẽ chẳng sợ ai bắt gặp,còn bây giờ đang là ở công ty.Tuyết Nhi nhanh chóng trả lời

- Tối nay

- Cô chắc chưa?Hàn Bạch Phong thở nhẹ,ngón tay thon dài nâng đỡ gương mặt,ngón tay trỏ dài mân mê sờ cằm,gật gù chấp nhận

- Vốn định cho cô buổi tối để nghỉ ngơi nhưng có lẽ cô không cần,so với ba tiếng nghỉ trưa thì cả đêm vẫn thích hơn

- Cô về bàn làm việc đi.Hàn Bạch Phong vừa nói vừa gõ bàn phím

Tuyết Nhi được phép trở về nhưng cô không thể động đậy được,làm sao cô có thể bước ra khỏi phòng khi đêm nay sẽ không được ngủ

Tât nhiên, ba giờ nghỉ trưa so với cả đêm mới là tốt hơn

Ặc, thật sự cảm thấy hối hận với câu trả lời vừa rồi.

Tuyết Nhi nảy ra một ý tưởng, môi vẽ ra một nụ cười, nụ cười của kẻ tìm cái chết trong sự sống, à không, nụ cười của kẻ tìm sự sống trong cõi chết

Tan tầm, Tuyết Nhi gọi cho Thẩm Lan Anh bạn than cô

- Alo bạn yêu, đi ăn thịt nướng đê

- Ái chà, Hàn phu nhân hôm nay lại rảnh rỗi rủ tôi đi ăn thịt nướng cơ đấy.Lan Anh lên tiếng trêu ghẹo cô

- Không nói nhiều nữa đến quán cũ nhé,tớ đợi

- Oke

Hôm nay Tuyết Nhi gọi ba chai rượu lớn và đồ ăn rất nhiều

Tuyết Nhi cầm chai rượu uống ực một ngụm

- Ồ quao.Nhìn thấy cô cầm cả chai rượu lên uống,Lan Anh không khỏi bất ngờ

- Cậu định làm bợm rượu hửm?

- Đúng,hôm nay không say không về!Mắt Tuyết Nhi bắn ra tia điện, Lan Anh ngồi đối diện giật bắn mình

Thật ra đây là một kế hoạch của Tuyết Nhi, một kế hoạch đào tẩu

Cô sẽ ăn no nhậu sỉn,mang một bộ dạng bợm rượu say xỉn về nhà xem anh có còn hứng thú nữa không

Chỉ cần cô về trễ chắc chắn anh đã mất hứng,cộng them cô cả người say bét nhè bốc mùi rượu,anh chắc chắn không them.Gã đàn ông này chỉ cần búng tay đã có vô vàn cành hoa đào dâng hiến,vô vàn mỹ nữ ngực nở mông to sạch sẽ tự nguyện trèo lên giường.Anh sẽ không đụng vào con bợm rượu toàn mùi hôi cồn như cô cho nên chỉ cần cô say thật say,về thật là trễ

Anh sẽ mất hứng thôi,như thế cô chỉ cần tắm rửa là có thể trèo lên giường đánh một giấc đến sáng

Đó!Đó chính là kế hoạch tẩu thoát đêm nay.Một kế hoạch đào tẩu vô cùng hoàn mỹ,cô chính là muốn đào tẩu

- Nào uống nào.Tuyết Nhi nâng chai rượu ngửa đầu uống,Thẩm Lan Anh chỉ biết chớp chớp đôi mắt nai tơ

Hai người nhâm nhi,ngâm nga đến tận 9h tối,Tuyết Nhi đúng như dự đoán say khướt, bước chân không vững cao gót loạng choạng trở về biệt thự

Người cồ bốc mùi rượu, còn có mùi khói của thịt nướng cháy ám trên người,cô bấp bênh đi vào cửa,vừa đi vào đã bị một ánh mắt lạnh lẽo từ sofa bắn lên người,cô nhe ra nụ cười ngơ ngơ của đứa say rượu

- Anh về rồi đấy à?Tuyết Nhi chao đảo hỏi

- Cô vừa đi đâu về?

Giọng lạnh phát ra,Hàn Bạch Phong ngồi ở sofa,toàn bộ chú ý đặt trên người cô,ánh mắt anh trở nên căng thẳng từ lúc nào anh cũng chẳng hay,con người lạnh toát đăm đăm nhìn cô

- Tôi đi ăn cùng Lan Anh bạn than tôi.Cô thản nhiên đáp rồi vô tư đi về phòng lấy quần áo đi tắm,anh nhìn theo bóng lưng cô đi lên phòng

Hàn Bạch phong bỗng nhiên thấy khó chịu trong lồng ngực,hoài nghi lời nói của cô.Đi ăn cùng Lan Anh mà lại có thể uống nhiều đến như vậy?Chỉ là đi ăn giữa hai cô gái mà lại uống rượu nhiều đến thế ư?Anh không nghĩ như vậy

Hàn Bạch Phong khó chịu chồng lên khó chịu,anh đã chờ đợi cô từ lúc tan tầm đến tối muộn cô mới trở về,còn say như vậy.Hẳn là anh ở nhà chờ đợi còn cô thì hí ha hí hửng đi uống rượu với bạn bè,Hàn Bạch Phong nghiến rang,hai hàm rang ma sát ken két,con người băng lãnh chìm vào màn đêm,trầm luân đi về phía phòng cô

Tuyết Nhi đi ra,cơ thể bốc ra hơi nước cùng mùi hương sữa tắm đặc trưng của cô,hương hoa anh đào dịu dàng,cô không thực hiện bất kì công tác dưỡng da nào.Tắm xong trực tiếp leo lên giường ngủ,vô tư nằm xuống tận hưởng sảng khoái,tận hưởng chiếc giường mềm êm ái,thản nhiên kéo chăn đắp lại nằm yên nhắm mắt

Và thế là cô đi ngủ

Tuyết Nhi không hề nhận ra sát khí đen kịt ở sofa,Hàn Bạch Phong tắt đèn lớn,bật lên công tắc đèn ngủ ánh vàng

Anh đè lên người Tuyết Nhi,Tuyết Nhi chỉ mới chợp mắt,vừa mới thoải mái không được một phút đã bị ai đó đè nặng.Cô mở mắt nhìn hung thủ đang lấy thịt đè người kia,bộ dạng vô cùng mệt mỏi hai tay chống lên ngực anh dung sức đẩy ra.

- Tôi muốn ngủ

- Cứ ngủ đi.Hàn Bạch Phong lạnh mặt ngồi dậy,nắm lấy lưng quần của Tuyết Nhi tuột xuống,rất thành thạo đẩy hai đùi ngọc ngà lên cao,anh kéo quần ngủ xuống lôi ra thô to đang căng trướng.

- Một mình tôi thức là đủ

- Này…Tuyết Nhi có ý muốn khép đùi lại,nhưng anh vẫn chặn lại một bên đùi,mặc cô khép thế nào cũng không được

Hàn Bạch phong cúi xuống dung đầu lưỡi xâm chiếm vào trong khoang miệng cô tham lam lấy hết mật ngọt

Tay đã bị khóa trụ, Tuyết Nhi cố gắng vùng vẫy để hòng có thể thoát được anh. Nhưng cũng vô ít thôi, không những thế nó càng khiến cho ham muốn trong người anh tăng cao hơn

Bàn tay còn lại cũng không hề an phận, lần mò xuống nơi căng tròn ấy mà xoa nắn, không ngừng vân vê nụ hoa nhỏ trên đó

Anh cứ hôn đến khi cả người Tuyết Nhi mềm nhũn mới luyến tiếc rời đi. Sau đó anh di chuyển đến phần hõm vai hít hà lấy hương thơm của người đang nằm dưới thân

Chẳng hiểu sao Hàn Bạch Phong lại có ý nghĩ người con gái này chỉ có thể là của anh, chỉ có anh mới được nhìn thấy cơ thể tuyệt mĩ này. Những tên đàn ông khác thì đừng hòng

Anh tách hai chân cô vòng qua thắt lưng, trực tiếp đâm vào nơi cấm địa, cảm giác vừa ẩm ướt vừa thắt chặt càng làm anh đê mê không lối thoát. Bàn tay hư hỏng lại tìm đến đôi gò bồng một lần nữa xoa nắn.

Vài giọt mồ hôi đọng trên trán, tóc đã che khuất nửa gương mặt xinh đẹp. Tuyết Nhi cắn chặt môi, xoay đầu sang một bên tránh né ánh mắt của anh, cô chẳng còn sức để la hét hay cầu xin nữa rồi cứ nằm im lặng mặc kệ cho anh phát tiết

Anh bế xốc Tuyết Nhi ngồi lên đùi mình theo phản xa chân cô quắp chặt lấy hông anh, tư thế khiến người khác phải đỏ mặt

Nơi đẫy đà bị ép vào ngực anh đến biến dạng. Bàn tay hư hỏng lại sờ soạng khắp tấm lưng trắng ngần của cô. Vật đàn ông mạnh mẽ kia lại một lần nữa đi vào cơ thể cô tiến hành chạy nước rút

Sau một hồi chuyển động thân thể, anh bắn hết thứ chất lỏng trắng đục vào bên trong người cô.Anh bế cô vào tắm rửa rồi bế cô về giường,đắp chăn cẩn thận rồi cũng lén trèo lên giường nằm ôm cô ngủ

Aaa,hay cho Tuyết Nhi,hay cho một kế hoạch tẩu thoát,đây là đào tẩu hay là đào mộ tự chôn mình vậy?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play