Tạ Vân Nam mới đầu không kịp phản ứng, ngẩn người mới hiểu Thiệu Kỳ Lâm ý tứ, vừa tức giận vừa buồn cười: “Đoạn Trường Thanh giống ngươi chỗ nào?”
Thiệu Kỳ Lâm ủy khuất nói: “Bác sĩ Hồ nói, hắn là được ngươi cứu, lúc ấy người còn đầy thương tích, bộ dáng như bị người tra tấn … Hắn muốn nói tiếp, sợ là còn không bằng ta, cũng không biết đã bao nhiêu người chơi qua.”
Thiệu Kỳ Lâm lời này tràn ngập ác ý, Tạ Vân Nam nghe vậy mày nhăn lại: “Bác sĩ Hồ không phải người nói bậy, ngươi từ nơi nào nghe được mấy lời này? Đừng nói hươu nói vượn!”
Tạ Vân Nam khi trước không trở về trấn, nhưng y đem những gì mình biết những sinh hoạt của người ở bên cạnh khu, có nhất nghệ tinh, tất cả đều bắt đầu dùng.
Bác sĩ Hồ đã bị y tìm tới giúp mọi người chữa bệnh — hiện tại Hồng Diệp Thành rất nhiều nơi đều đang xây dựng, mà trong quá trình xây dựng, có không ít người bị thương, nếu bị thương ngoài da, là bác sĩ Hồ am hiểu xử lý nhất.
Thiệu Kỳ Lâm có thể cùng bác sĩ Hồ nói chuyện, Tạ Vân Nam cũng không kỳ quái, bác sĩ Hồ là nhìn bọn họ lớn lên, đối bọn họ đều rất tốt, trước kia có người cỡ tuổi y đi lên lối rẽ, bác sĩ Hồ mỗi lần đều hận sắt không thành thép.
Nhưng bác sĩ Hồ không thích gây thị phi, Thiệu Kỳ Lâm nói mấy lời này, phỏng chừng hơn phân nửa là tự hắn suy đoán.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT