Hoa lưỡng sinh

Chương 6


1 năm

trướctiếp

Sau khi ở nhà giàu một tuần, tôi đề nghị đi học.

Sắp lên lớp 12 rồi, tôi muốn thi đại học, tôi còn có nhiều việc quan trọng hơn phải làm.

Người bố giàu có đã sắp xếp cho tôi vào một trường học quý tộc.

Một ngày trước khi năm học mới bắt đầu, người bố giàu có vẫn lo lắng dặn dò tôi.

"Úy Ngữ à, trong đó đều là con nhà giàu, tuy nhà chúng ta là giàu nhất nhưng con vẫn phải hòa thuận với các bạn cùng lớp, biết chưa?"

"Có thể con không hiểu lắm nhưng gia đình chúng ta đều có mối liên hệ với nhau." 

Tôi bày ra bộ dạng chỗ hiểu chỗ không: "Con hiểu rồi bố." 

Tôi lần theo trí nhớ kiếp trước tìm được lớp học, ngay cả chỗ ngồi cũng giống như kiếp trước.

Chỉ là lần này kẻ dẫn đầu bắt nạt vẫn chưa đến.

Lâm Nặc muốn đi học cùng tôi nhưng bị từ chối, tôi đoán là do cơ thể cô ta chưa hồi phục hoàn toàn, đôi vợ chồng đó không nỡ để cô ta đi.

Chuông vào lớp vừa vang lên, một cô gái khoanh tay bước tới.

"Yo, cậu là em gái của Lâm Nặc?"

"Ở trại trẻ mồ côi không sống tốt đâu nhỉ? Đến nhà giàu có quen không? Không phải ai cũng có thể tận hưởng cuộc sống hạnh phúc như này đâu, cậu nhìn người chị gái đoản mệnh của cậu là... "

Lời còn chưa nói xong, tôi vỗ vai bạn nam trước mặt.

"Thẩm Hạo phải không? Cậu ấy vẫn luôn thích cậu, bữa sáng trên bàn cậu là cậu ấy đặt vào đấy." 

Cô gái vừa nói tên là Phùng Nguyên, yêu thầm bạn nam bàn trước tôi lâu lắm rồi.

Ở kiếp trước cô ấy nịnh hót Lâm Nặc, khi về nhà mấy bí mật đó bị Lâm Nặc kể ra như một trò đùa.

Những lời còn dang dở của Phùng Nguyên mắc kẹt trong cổ họng, hai má lập tức đỏ bừng.

Cậu bạn đó cau mày, nhìn Phùng Nguyên từ trên xuống dưới một lượt.

"Xin lỗi, tôi không có cảm giác với cậu." 

Phùng Nguyên khóc lóc chạy ra ngoài, quên cả việc bắt nạt tôi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp