“Đừng chạy loạn, tôi tới đón em!”
————————————————
Triệu Văn Xuân không lẩm cẩm nên có thể nghe hiểu hàm ý trong lời của cô ngay.
Thật ra cũng đâu cất đâu giấu đâu, cần sổ hộ khẩu để làm gì? Còn có thể làm gì chứ?
Thật lâu sâu Triệu Văn Xuân vẫn không nói gì.
Ánh mắt Triệu Tây Âm vẫn bình tĩnh như cũ.
Bố và con gái nhìn nhau, giằng co, một người đứng ở cửa, một người ở trong phòng ngủ, khoảng cách giữa hai người chỉ có hai, ba mét nhưng lại xa tựa hồng câu(*). Không biết là muốn sửa chữa cấp tốc hay là mở ra vực sâu vạn trượng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT