Sáng ngày hôm sau, Tử Vi và Thiên Minh lên công ty như bình thường. Khi mọi người đã bắt đầu làm việc, Tử Vi nhanh chóng tiến đến phòng nhân sự và gửi đơn xin nghỉ phép cho cả hai. Trong đơn, cô viết rằng họ cần thời gian nghỉ để chạy deadline cũ và về quê có việc gấp.
Khi thông báo về việc nghỉ phép của Tử Vi và Thiên Minh lan truyền trong công ty, nhiều người trong số đồng nghiệp bắt đầu nghi ngờ về mối quan hệ của họ. Một số người bắt đầu đoán định về việc họ có thể là một cặp đôi, trong khi những người khác chỉ đơn giản là tò mò về lý do họ lại xin nghỉ phép cùng nhau.
Trưởng phòng của Tử Vi nhìn chằm chằm vào đơn xin nghỉ phép và không khỏi ngạc nhiên. Ông tự hỏi liệu có gì đó đang diễn ra giữa cô và Thiên Minh mà họ lại xin nghỉ phép cùng nhau như vậy. Tuy nhiên, ông quyết định không can thiệp vào chuyện cá nhân của họ và đồng ý cho họ nghỉ phép.
Cả hai đến một khu vườn nằm thành phố, hay còn nói một cách khác là khu vườn của nhà Thiên Minh. Họ ngồi xuống dưới bóng cây và nhìn nhau, cảm nhận sự hiện diện và ấm áp từ đối tác của mình. Tử Vi đặt tay lên vai Thiên Minh và nói.
“ Này tôi xin nghỉ phép cho cả tôi và anh đấy, có lẽ mọi người sẽ nghi ngờ tôi và anh quen nhau. “
Thiên Minh gật đầu và nụ cười thoải mái hiện lên trên khuôn mặt anh.
"Chúng ta không cần phải giải thích gì cho họ. Họ chỉ thấy một phần nhỏ trong bí mật của cô và tôi thôi, nhưng hiểu lầm vậy cũng tốt họ sẽ không biết cô là nguồn thức ăn của tôi nên tôi mới nói chuyện thân thiết như vậy. “
Tử Vi thở dài rồi nói tiếp.
“ Rồi khi nào anh mới đưa tôi đến thế giới ma cà rồng đây? Nãy giờ chúng ta đã ngồi đây hơn hai tiếng đồng hồ rồi đó. “
Thiên Minh cười nhẹ và đáp:
" Cô không cần vội vàng, Tử Vi. Thế giới ma cà rồng không giống như thế giới con người, nó đầy rẫy những khó khăn và hiểm nguy. Tôi muốn chắc chắn rằng cô đã chuẩn bị tốt tâm lý và thể chất trước khi bước vào."
Tử Vi nhìn vào ánh mắt chân thành của Thiên Minh, cô hiểu rằng anh đang nghĩ cho tốt cho cô. Cô cúi đầu và cười khẽ.
" Cũng có lý. Tôi cần thêm thời gian để hiểu và chấp nhận mọi thay đổi. “
Dưới bóng cây xanh mát, Tử Vi và Thiên Minh tiếp tục trò chuyện và cùng nhau lắng nghe tiếng chim hót từ xa. Một lát sau Thiên Minh đứng dậy.
“ Được rồi, đi thôi. “ anh dơ bàn tay ra như muốn đỡ Tử Vi đứng dậy, Tử Vi cũng không ngại cần nắm lấy bàn tay ấy để làm chỗ dựa rồi đứng dậy.
Sau đó cả hai bước vào nhà của Thiên Minh, Thiên Minh dẫn cô dừng lại trước bức tranh lớn có chân dung của nam ma cà rồng trong hình dạng nguyên thủy. Nụ cười tự tin và vẻ kiêu ngạo như một người lãnh đạo.
Không khiến Tử Vi tò mò lâu, Thiên Minh liền bảo.
“ Giới thiệu với cô, đây là người đứng đầu thế giới ma cà rồng của chúng tôi. Ngài ấy hầu như không xuất hiện trước mặt dân chúng, nhưng ngài ấy luôn đứng ở một đỉnh cao đủ để quan sát tất cả mọi người. “
Tử Vi gật gù tỏ ra đã hiểu.
“ Vậy bây giờ đến thế giới đó bằng cách nào? “
“ Sắp rồi đây. “
Thiên Minh nắm lấy tay Tử Vi, sau đó anh cầm tay cô cùng chạm tay vào chiếc nhẫn màu đỏ đang nằm trên ngón tay của người trong bức tranh.
Hai người biến mất trong không gian tĩnh lặng của nhà và xuất hiện trong một căn nhà cổ kính, có một không gian lạnh lẽo và u ám. Ánh trăng chiếu sáng xuống khiến căn nhà trở nên lấp lánh, nhưng vẫn có một sự đáng sợ nổi bật trên đất đá.
Tử Vi ngơ ngác nhìn ra ngoài cửa sổ, cô bỗng cảm thấy lạnh sống lưng mà nỗi da gà. Thiên Minh tiến tới khoác tay lên vai Tử Vi và nói.
“ Đừng lo từ từ cô sẽ thích nghi được nó thôi. “
Tử Vi nghe được lời nói ấm áp cùa Thiên Minh, cảm giác sợ hãi cũng tạm được vơi đi. Tử Vi cùng Thiên Minh bước ra khỏi cửa nhà, hiện tại cả hai vẫn đang nằm trong khu vực sân nhà của Thiên Minh.
“ Rộng quá. “ Tử Vi khen ngợi.
“ Còn rất nhiều ngôi nhà to hơn khác nữa, chúng ta ra ngoài thôi. “
“ Được! “
Cả hai cùng nhau bước đến cánh cửa chính của căn nhà, Thiên Minh mở ra. Tử Vi bước qua cánh cửa liền bất ngờ vì ở đây không khác gì ở thành phố hiện đại, chỉ khác ở chỗ nơi đây luôn bị bao trùm bởi bóng tối.
Và rồi Thiên Minh và Tử Vi tiếp tục đi, họ dừng lại tại một công viên nhỏ. Cô đứng nhìn ngắm xung quanh, Thiên Minh thì thản nhiên ngồi ghế bên cạnh nghĩ ngơi.
“ Thế giới này không khác gì thế giới của tôi cả nhỉ? “
“ Đúng vậy. “
Cả hai ngồi xuống và trò chuyện, một lúc sau Tử Vi bổng đứng dậy và nhìn Thiên Minh.
“ Tôi muốn một mình tự đi thăm quan xung quanh một chút được không? “
Thiên Minh nhìn chằm chằm Tử Vi một chút rồi gật đầu, anh nhẹ nhàng cười và nói.
“ Tất nhiên, nhưng cô phải cẩn thận vì mặc dù cô đã là ma cà rồng thì máu của con người vẫn còn chảy trong cô. “
Tử Vi gật đầu và đáp.
“ Tôi hiểu rồi, anh về nhà trước đi. Tôi đi một tí rồi sẽ về ngay. “
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT