Chị Vương gật đầu liên tục, sau khi hai người trao đổi Wechat với nhau, Diêm Nguyệt Thanh dẫn theo Đường Đường quay về tổ tiết mục.
Ngày thu hình hôm đó diễn ra rất thuận lợi, đến cảnh trao đổi quà cho nhau, mỗi bạn nhỏ đều nhận được quà tặng của những người khác, không khí rất náo nhiệt vui vẻ.
Mặc dù dư luận không ngừng bới móc việc Diêm Nguyệt Thành gây cản trở, khiến công chúa nhỏ Đường Đường phải mua quà tặng giá rẻ, nhưng vẫn có không ít người đứng ra bảo vệ sự ngây thơ hồn nhiên của những đứa trẻ.
Chờ đến khi kỳ livestream này kết thúc, Diêm Nguyệt Thanh cố ý tìm những nhân viên công tác để hỏi địa chỉ.
Mọi người đều rất kinh ngạc!Cuối cùng cô cũng tỉnh ngộ rồi à?Những nhân viên trong tổ khác đều đã nhận được quà tặng từ những vị khách quý từ lâu rồi, chỉ trừ nhóm bọn họ, vì ai cũng biết Diêm Nguyệt Thanh không có tiền, cô đã nghèo thì lấy tiền đâu ra để mua quà tặng bọn họ chứ.
Cho dù bọn họ không nhận được quà tặng từ Diêm Nguyệt Thanh, nhưng mọi người vẫn cố gắng hoàn thành tốt công việc của mình, phấn đấu cho đến ngày hôm nay! Đây cũng là điều khiến Diêm Nguyệt Thanh rất tán tưởng.
Vì vậy, vào buổi tối ngày hôm đó, mười một người bao gồm nhân viên công tác, từ nhiếp ảnh gia đến trợ lý, dù là chức vụ nhỏ hay lớn đều gặp được nhân viên giao hàng của cửa hàng LV.
Nhân viên giao hàng đến tìm từng người bọn họ với… Chiếc túi xách đắt đỏ xa xỉ!Khi cả hai đi đến cuối con đường, Đường Đường nắm lấy tay Diêm Nguyệt Thanh, cô bé có hơi luyến tiếc không muốn buông tay cô ra.
Mãi đến khi đạo diễn Đường đến đón, cô bé mới nhìn Diễm Nguyệt Thanh với vẻ mong chờ: “Kỳ tiếp theo, chị phải cố gắng nhé, để được sắp xếp chung nhóm với em, được không?”Diêm Nguyệt Thanh đưa cho cô bé một chiếc túi đóng gói rất xinh xắn, nghiêm túc trả lời: “Được, chị nhất định sẽ cố gắng!”Chị sẽ cố gắng vào chung một nhóm với em, cố gắng tiêu tiền vì em!( ˘ ³˘)[Hệ thống nhắc nhở:Độ thiện cảm: +10Độ thiện cảm: +10Độ thiện cảm: +10Độ thiện cảm hiện tại: 15]Đạo diễn Đường dành bớt thời gian để xem hai kỳ livestream, anh ta cũng nhìn thấy Diêm Nguyệt Thanh vì tiếp cận anh ta mà điên cuồng lấy lòng con gái.
Vì tránh gây hiểu lầm, đạo diễn Đường còn không xuống xe đón con gái.
Mãi đến khi mẹ Lưu dẫn Đường Đường vào trong xe, đạo diễn Đường mới dịu dàng hỏi chuyện: “Đường Đường, kỳ này chơi vui vẻ không con?”Đường Đường vui vẻ mở chiếc hộp được đóng gói tinh xảo trong tay ra, cô bé không có trả lời câu hỏi của cha, mà tươi cười hớn hở nói: “Đây là túi xách mà chị Nguyệt Thanh mua tặng con này!”Một cái túi nhỏ màu hồng nhạt, phía trên in rõ logo của LV.
Đạo diễn Đường giật mình kinh ngạc: “Cô ấy còn mua tặng con chiếc túi LV sao?”“Đúng vậy! Cha thấy đẹp không?” Đường Đường vui vẻ khoe những cái túi cho cha bé xem.
Đạo diễn Đường nghiêm mặt, nói: “Đường Đường, con nói cho cha biết, ngoại trừ túi LV ra, Diêm Nguyệt Thành còn tặng con cái gì không?”Đường Đường chớp chớp mắt nhìn cha: “Đây là lần đầu tiên chị Nguyệt Thanh tặng quà cho con! À… Không đúng, đây là lần thứ hai, ngày hôm qua chị ấy có tặng trái cây cho con ăn.
”Mẹ Lưu lo lắng lắc đầu nói: “Đường Đường, có lẽ là cháu không biết chứ túi xách thương hiệu LV rất đắt tiền.
Cô ấy đối với cháu cũng không thân không quen, đột nhiên lại tặng cho cháu món quà quý giá như vậy, chỉ sợ là có suy nghĩ không tốt…”Đường Đường không đồng ý với lời này: “Không có đâu! Chị Nguyệt Thanh chỉ muốn đối xử tốt với con thôi.
”Lúc ban đầu Đường Đường cũng cho rằng chị Nguyệt Thanh vì cha mà tiếp cận cô bé, sau đó chị ấy đã nói sự thật cho cô bé biết, đương nhiên là Đường Đường sẽ tin chị ấy.
Trong thế giới của trẻ con, không có quanh co lòng vòng như thế giới của người lớn.
Khi đứa trẻ nói ghét, thì chính là ghét thật!Khi đứa trẻ nói thích, cũng chính là rất thích!Đường Dẫn nghiêm túc nói: “Đường Đường, không phải cha đã từng dạy con rằng, không được nhận quà tặng của người khác một cách tùy tiện sao?”.