Lúc Thẩm Ngôn theo Thẩm Dịch ra khỏi bệnh viện Phỉ Tư, lúc chuẩn bị bước lên xe huyền phù, như cảm nhận được gì đó ngoái đầu lại, không ngờ thấy một cảnh tượng như vậy.

Hiện tại đã 9 giờ tối, màn đêm buông xuống đen kịt, vốn nên yên tĩnh, nhưng bên ngoài bệnh viện lại chật kín người, tối om nhìn không thấy cuối.

Bệnh viện hạng A ở tinh tế cấm người bình thường đi vào, đồng thời thiết lập trang bị cách âm ở xung quanh, để tránh quấy nhiễu đến bệnh nhân nghỉ ngơi.

Cho dù như vậy, Thẩm Ngôn vẫn nghe được âm thanh của bọn họ, cùng với trong âm thanh ẩn chứa tình cảm dạt dào.

“Thẩm ⎯ Ngôn⎯! Thẩm ⎯ Ngôn⎯ !”

“Thẩm Ngôn, cậu chính là Omega ánh sáng của chúng tôi.”

“Cậu còn đẹp trai hơn tất cả Alpha, chúng tôi vĩnh viễn ủng hộ cậu ⎯!!”

Âm thanh không lớn, nhưng trong trường hợp đã có trang bị cách âm mà còn như vậy, đủ để chứng minh bọn họ đã gào khàn giọng cỡ nào.

Những học viên học viện quân sự ở lại bệnh viện điều trị sôi nổi quay đầu lại, trong số họ có rất nhiều người là lần đầu tiên nhìn thấy cảnh tượng như vậy, cuồng nhiệt thế này, không màng tất cả, bầu không khí kích động, thậm chí còn điên cuồng hơn fan của Hạ Lăng.

Nghe nói rất nhiều người trong số họ đã đợi ở đây hơn 10 tiếng chỉ để xác nhận sức khoẻ Thẩm Ngôn có hồi phục hay không.

Nhìn thấy đám người đông như kiến, đám học viên học viện quân sự không thể nào miêu tả được cảm giác này.

Như thể người bình thường gặp được vị thần của họ, cố gắng hết sức chỉ muốn thần nhìn mình một cái, mức độ cuồng nhiệt có thể sánh với hành hương.

Hơn nữa, ở đây có rất nhiều người là Omega ngày thường trông rất yếu ớt!

Thật đáng sợ.

Nhưng mà, hắn cũng thấy được Thẩm Ngôn ra khỏi bệnh viện.

Trong bóng đêm, thân thể cao gầy của Omega bị bóng đêm bao phủ hơn phân nửa, nhưng dù chỉ là góc nghiêng hay chỉ lộ ra một chút đường cong cũng đã đủ làm người ta mê muội, như thiêu thân không thể kiềm chế lao vào lửa.

Một người hoàn mỹ như vậy, còn có được thiên phú siêu phàm, ai mà không thích cho được?

“Này, đừng nhìn nữa, người ta đã đi rồi.” Một Alpha bên cạnh đụng đụng bạn mình đang ngẩn người tại chỗ.

“…”

Học viên học viện quân sự thu hồi tầm mắt nhìn phía xa, trong đầu dừng lại hình ảnh lúc đối phương rời đi.

Thanh niên động tác uyển chuyển nhẹ nhàng nhảy lên xe huyền phù, dựa vào bậc thang trên xa, vóc người có vẻ càng thêm cao gầy, dáng người cao lớn.

Tóc mái bị gió đêm thổi phất qua, lộ ra một đôi mắt tím xinh đẹp, dưới ánh đèn hiện ra ánh sáng rực rỡ hơn cả đá quý.

Thông qua máy định vị độ chính xác cao để quan sát, mọi người vẫn không khỏi lạc vào cảnh đẹp như vậy, ngay cả tiếng thét chói tai cũng trở nên nhỏ đi rất nhiều.

Omega cười phất tay với mọi người, khóe môi cong lên làm người ta liên tưởng đến hoa đào nở rộ tháng ba, nhắm mắt đều có thể cảm nhận được cái loại rung động và tốt đẹp đó.

Học viên quân sự giơ tay đè trái tim đang đập loạn nhịp trong lồng ngực lúc gió thổi qua, nhắm hai mắt lại, cảnh tượng như vậy hắn có thể nhớ cả đời.

*

Lúc trở lại xe huyền phù, Thẩm Dịch và Kỷ Nhiên liếc mắt đã nhìn thấy được vòng cổ mới trên cổ Thẩm Ngôn.

Thật ra kiểu dáng cũng không gây chú ý, nhưng chỉ cần vô tình nhìn qua, sẽ phát hiện nó mang trên người Thẩm Ngôn lại thích hợp đến như vậy, đặc biệt xứng với khí chất của Omega.

Hơn nữa nó cũng không đơn giản giống như bề ngoài.

Thẩm Dịch vẫn chưa nói gì, anh tôn trọng tất cả suy nghĩ và hành động của em trai mình.

Kỷ Nhiên lại nghiến răng nghiến lợi trong lòng.

Nếu anh ta không nhìn lầm, đây chính là đá năng lượng biến dị cực phẩm “Lưu hi thạch” mà ngày thường ở nhà đấu giá đều không thấy được! Năng lượng ẩn chứa trong đó có thể so với mấy chục “ngôi sao Tử vận”.

Bởi vì vật liệu này quá mức quý giá, bình thường chỉ sử dụng trong cơ giáp cấp R.

Có thể đem cả khối Lưu hi thạch làm thành vòng cổ, còn xử lý đặc biệt khiến cho ánh sáng vốn có trở nên không bắt mắt.

E rằng cả tinh tế không thể tìm được cái vòng cổ nào quý hơn cái này!

Hạ Lăng.

Kỷ Nhiên không thể tưởng tượng được tên Alpha có bệnh sạch sẽ nghiêm trọng, lạnh lùng đến mức không ai dám tới gần này lại thủ đoạn như vậy.

Ha, bông hoa lạnh lùng cái quái gì, rõ ràng là quỷ kế đa đoan mới đúng!

Cái gì mà không thể tiếp cận, rõ ràng là ân cần chu toàn, món quà quý giá như vậy cũng tặng ⎯ hơn nữa là đồ vật riêng tư như vòng cổ.

Nghĩ đến đây, mặt Kỷ Nhiên đen thui.

“Em trai Tiểu Ngôn, ngày mai có muốn đối chiến cơ giáp với anh không?” Kỷ Nhiên từ ghế sau vươn người lên, trên mặt tươi cười vẫn xán lạn trước sau như một.

Nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có cách này mới làm cậu hứng thú.

Nhưng anh ta cũng phải bị ngược rất thê thảm, haizz.

Nhưng chỉ cần có thể xuất hiện trước mặt Thẩm Ngôn, tăng hảo cảm trong lòng đối phương, tất cả đều đáng giá!

Kỷ Nhiên trong lòng tự cổ vũ mình.

“… Cảm ơn lời mời của anh. Nhưng mà xin lỗi, tôi có đồng đội rồi.”

Nếu không phải là đã hẹn trước với mấy người Nhiễm Tân Ngữ, với thực lực của Kỷ Nhiên… Cậu trước đó đã lĩnh giáo qua. Kỹ thuật quả thật không tệ, nhưng lại thiếu linh hoạt, năng lực tùy cơ ứng biến cũng hơi kém một chút.

Hiện tại tinh thần lực của cậu đã hồi phục được một phần ba, đối phương căn bản không phải đối thủ.

‘Dù sao cũng là bạn tốt của anh hai, không nên tạo bóng ma tâm lý cho anh ta.’ Thẩm Ngôn nghĩ.

Kỷ Nhiên: “…”

Đến trước cũng không có cơ hội, sao anh ta lại thảm như vậy?

Trước kia những thủ đoạn này dùng ở trên người Omega khác đều thuận lợi, mà với Thẩm Ngôn lại vấp phải trắc trở khắp nơi, khiến anh ta không khỏi cảm thấy thất bại.

Mà thực lực và thủ đoạn của tình địch làm anh ta quan ngại sâu sắc.

Cho dù không muốn thừa nhận, nhưng trong lòng Alpha hết sức rõ ràng, gia thế, thân phận, sức mạnh của Hạ Lăng đều vượt xa mình, việc này tạo ra áp lực vô cùng lớn với anh ta.

Kỷ Nhiên bực bội mà cào tóc, đầu ngón tay vuốt ve bật lửa trong túi, rất muốn hút thuốc, nhưng nhìn đến Omega lại nhịn xuống.

“Em trai Tiểu Ngôn…”

Anh ta không chết tâm còn muốn nói thêm gì đó, lại bị Thẩm Dịch lạnh lùng cắt ngang: “Kỷ Nhiên, cậu có thể ngậm miệng không. Tiểu Ngôn vừa mới hôi phục, đừng có quấy rầy em ấy nghỉ ngơi.”

Cuối cùng Kỷ Nhiên cũng ngậm miệng, hoàn toàn không nói nữa.

Xe huyền phù rất nhanh đã chạy tới nhà mới của hai người, lần này Kỷ Nhiên không mặt dày mày dạn đi theo, mà như thường lệ cười xán lạn với Thẩm Ngôn: “Em nghỉ ngơi cho khỏe, hôm khác anh lại đến thăm  em.”

Lúc ở trên xe huyền phù Kỷ Nhiên đã suy nghĩ rất nhiều.

Lúc rời đi, cuối cùng Alpha nhận ra một sự thật.

Thẩm Ngôn không phải Omega bình thường, cậu có nhan sắc mà thần ban cho, thực lực siêu phàm, là Omega ánh sáng trong lòng mọi người, sau này sẽ có vô số người hâm mộ đi theo sau cậu, giống như cảnh tượng đã thấy tối nay vậy.

Anh ta không chỉ có khoảng cách rất lớn với tình địch thôi, mà anh ta còn có cả khoảng cách với Thẩm Ngôn.

Nhận thức này làm nội tâm anh ta chua xót, buổi tối cũng mất ngủ.

*

Ăn xong cơm chiều, thời gian đã trễ lắm rồi.

Nhớ đến đối chiến cơ giáp, Thẩm Ngôn liền đăng nhập vào tinh võng.

Vì đã có danh tiếng dựa vào đối chiến lúc trước, người hâm mộ [Quy Linh] đã đạt gần triệu người, có rất nhiều người hâm mộ ban đêm đều dành thời gian đến xem cậu tranh giải.

Hôm nay không có động tác gì, về tình về lý cậu cũng nên giải thích một câu.

Thẩm Ngôn vừa đăng nhập tài khoản, liền bị chìm ngập trong khen thưởng và tin nhắn, giao diện cũng bị đứng hết một giây.

Việc như vậy ở thời đại tinh tế thật sự khó có thể tưởng tượng.

Cậu nhìn lướt qua số lượng fan, mới chỉ nửa ngày ngắn ngủi, lại có thể từ vừa tròn 1 triệu trực tiếp tăng lên thành 9 triệu, tốc độ gia tăng thật sự hơi bị khủng bố.

Nhìn đến rất nhiều người nhắn hỏi cậu có phải là Thẩm Ngôn đã tham gia khiêu chiến không, tầm mắt cậu hơi dừng chút, thì ra là bị nhận ra rồi.

Cũng đúng, cơ giáp cậu dùng và cả phương thức chiến đấu quả thật để lại dấu vết.

Chuyện này cũng không có gì phải giấu giếm, cậu liền trực tiếp nhắn lại một câu “Đúng vậy.” liền tắt giao diện tin nhắn.

Vậy cũng tốt, không cần giải thích nguyên nhân.

Thẩm Ngôn đang chuẩn bị offline thì thấy siêu khách quý [Vân] nhắn tới.

Cậu chỉ online cùng lắm có mười giây, đối phương đã có thể bắt được, vậy là đang đợi cậu à?

[Vân]: Thẩm Ngôn, làm quen lại lần nữa nhé, anh là Lục Vân Thiên.

Lục Vân Thiên?

Thẩm Ngôn lập tức cau mày.

Đây không phải là công chính trong sách sao?

Nhị điện hạ đế quốc, công tử đào hoa tai tiếng không ngừng, độ xứng đôi với Thẩm An là 100%, là “thiên định” của nhau.- Đọc truyện miễn phí tại TᎽT

Nhưng cũng có không ít người trùng tên trùng họ, vì thế cậu cần tiếp tục xác nhận thêm.

[Quy Linh]: Anh là Nhị điện hạ đế quốc?

[Vân]: Là anh. Em có …nghe nói đến anh sao?

Lục Vân Thiên nhìn trả lời của đối phương trên màn hình, một đôi mắt đào hoa quyến rũ tràn đầy ý cười, tâm trạng cũng vô cùng kích động, nhịn không được khẩn trương lên.

Không biết ấn tượng đầu tiên của cậu về mình thế nào?

Anh ta chỉ biết mình đối với Thẩm Ngôn là nhất kiến chung tình.

Lần đầu tiên nhìn thấy Omega xuất hiện ở giữa đám tân sinh dự bị, điều khiển chiếc cơ giáp màu đỏ kia phóng lên, anh ta liền hoàn toàn thất thủ.

Là một tay khống lại thêm nhan khống, Thẩm Ngôn hoàn toàn phù hợp thẩm mĩ của anh ta.

Bất luận là đôi tay thon dài trắng nõn, tinh xảo như tác phẩm nghệ thuật, hay thân hình cao gầy, làn da như ngọc, lông mi nhỏ dài dày đậm, đến cả đôi mắt màu tím xinh đẹp kia, mỗi một bộ phận của cậu đều làm anh ta mê muội, nói đúng hơn là … Si mê.

Lục Vân Thiên nhìn ảnh chụp đầy trên tường, tất cả đều là Thẩm Ngôn.

Ngoài ảnh chụp tay lúc trước, còn có ảnh ở buổi khiêu chiến tân sinh mà anh ta chụp được, và cả ảnh từ trên diễn đàn Học viện Tinh Nhã.

Nguyên một buổi trưa, anh ta tìm hết toàn bộ tư liệu liên quan tới Thẩm Ngôn xem, bao gồm những video và ảnh chụp kia, mỗi cái đều xem mấy chục lần, càng xem càng thích.

Đối phương đến từ hoang tinh là chuyện anh ta chưa bao giờ nghĩ tới, nhưng anh ta cũng không ngại chút nào, thậm chí càng đau lòng hơn.

Dù thế nào đi nữa, anh ta nhất định sẽ để đối phương trở thành hoàng tử phi của mình.

Nhưng mà lúc này Thẩm Ngôn lại không  nghĩ như vậy.

[Quy Linh]: Có nghe nói. Dù sao Nhị điện hạ cũng nổi rần rần trên hot search.

Thẩm Ngôn hỏi Hệ thống: “Tao có thể đổi mục tiêu nhiệm vụ được không? Alpha cấp cao đâu phải chỉ có mình anh ta.”

Không chỉ có thiết lập công tử đào hoa làm cậu chán ghét, càng bởi vì anh ta là công chính, có độ xứng đôi 100% với Thẩm An.

Chờ tới lúc kiểm tra ra độ xứng đôi, cậu và Lục Vân Thiên nhất định sẽ đứng ở phía đối lập nhau, căn bản không thể nào trở thành bạn bè.

Tại sao phải thu thập độ hảo cảm của người này chứ?

Nếu không phải Lục Vân Thiên bình thường khen thưởng mình, cậu đã sớm quăng anh ta vào danh sách đen rồi.

Hệ thống gấp đến “đầu đầy mồ hôi”: “Ký chủ, ngài bình tĩnh trước đã! Mục tiêu nhiệm vụ là không thể đổi, hơn nữa độ hảo cảm của Lục Vân Thiên vô cùng dễ thu thập…”

Ký chủ bây giờ còn chưa làm gì, độ hảo cảm của đối phương đã lên 40, thu thập đầy chẳng phải chỉ mất một giây sao.

Khi Lục Vân Thiên nhìn thấy tin nhắn, trong lòng hoàn toàn chìm vào đáy cốc.

Anh ta không ngờ ấn tượng đầu tiên của Thẩm Ngôn với mình lại kém như vậy, mà anh ta cần phải lập tức cứu vớt hình tượng của mình trong lòng cậu.

Nếu không, chỉ sợ ngay cả cơ hội cạnh tranh với tình địch khác cũng không có.

Nghĩ đến hình ảnh Hạ Lăng ôm người trong lòng ra khỏi cơ giáp, ánh mắt hắn trở nên sâu thẳm hơn, điểm này anh ta vô cùng rõ.

[Vân]: Thẩm Ngôn, em nghe anh nói.

Anh và anh cả là cùng cha khác mẹ, tinh thần lực của anh cả là A+, lại là con trưởng, nên được bồi dưỡng để trở thành người thừa kế. Tương lai nếu không có bất ngờ gì chắc chắn sẽ kế thừa ngai vàng.

Nhưng 5 năm sau, anh kiểm tra được tinh thần lực cấp S hiếm thấy. Bởi vì chuyện này, phụ hoàng có suy tính khác, anh cả cũng kiêng dè anh hơn, nhưng anh không có chút hứng thú nào với ngôi vị hoàng đế.

Vì để phụ hoàng từ bỏ suy nghĩ bồi dưỡng anh, cũng hạ thấp cảnh giác của anh cả, anh phải che giấu thiên phú với bên ngoài, cũng tung ra những tin tức này để đánh lừa bọn họ.

Tất cả những gì em thấy đều là giả

Ngay cả đầu ngón tay của bọn họ anh còn chưa chạm đến, những hình ảnh kia đều là cắt ghép chỉnh sửa.

Một đoạn dài như vậy gửi đến, Thẩm Ngôn xem xong hơi nhướng mày.

Trong sách cũng không có viết mấy cái này, cụ thể là tung quả mù, hay chuyện thật sự là như vậy không thể nào biết được, nhưng đoạn tin nhắn này liên quan đến bí mật hoàng thất, không giống như mới vừa bịa ra.

Dù gì việc này không liên quan đến cậu, người đau đầu là Thẩm An.

Nghĩ đến đây, Thẩm Ngôn liền bình thường lại.

Nếu không thể thay đổi nhiệm vụ mục tiêu thì…

Cậu nhìn ngày tháng, bây giờ cách kiểm tra pheromone còn một tháng, chi bằng tranh thủ thời gian này thu thập độ hảo cảm một lần.

Thu thập đến 30 đi, vừa hay được Hệ thống khen thưởng giai đoạn một.

Độ hảo cảm nằm ở giai đoạn bạn bè, đến lúc đó có trở mặt cũng không đến mức khó coi.

Hạ quyết tâm xong, Thẩm Ngôn liền hỏi Hệ thống: “Độ hảo cảm của Lục Vân Thiên hiện tại là bao nhiêu?”

Hệ thống: “Bây giờ độ hảo cảm của mục tiêu nhiệm vụ Lục Vân Thiên là 10.”

Thẩm Ngôn: “Ừm. Khi nào đạt đến 30 nhớ nhắc tao biết.”

Hệ thống lập tức tỏ lòng trung thành: “… Yên tâm đi ký chủ, tôi nhất định sẽ nhắc nhở ngài!” ( đọc truyện trên app T𝚢T giúp phát triển các team dịch hợp tác )

Xem ra mục tiêu nhiệm vụ lần này không được ký chủ thích, định trước đường tình duyên lận đận.

Nhưng Lục Vân Thiên là nhân vật quan trọng trong sách, vị đại nhân kia sao có thể nhường nhân vật này cho người khác, nhịn không được rớt một giọt nước mắt đồng tình vì anh ta.

Đợi thật lâu cũng không thấy Thẩm Ngôn trả lời, trong lòng Lục Vân Thiên đầy nôn nóng bất an, nhịn không được tiếp tục dò hỏi.

[Vân]: Không biết vừa rồi anh giải thích như vậy em có tin không?

Thẩm Ngôn bắt đầu dùng nghệ thuật ngôn ngữ để trả lời anh ta.

[Quy Linh]: Thật ra anh không cần thiết phải giải thích, tôi không vì cái này mà sinh ra thành kiến với anh.

Dù sao cũng không liên quan đến cậu.

[Vân]: …. Anh hiểu. Anh có thể chứng minh cho em thấy.

[Quy Linh]: ?

[Vân]: Đây là, à, báo cáo kiểm tra dịch thể anh vừa làm mấy ngày trước, số liệu trên đó đủ để chứng minh anh chưa từng đưa pheromone cho bất kỳ ai.

Anh còn là… xử nam, anh thật sự không có lừa em.

Nói ra lời nói như vậy, dù da mặt dày như Lục Vân Thiên cũng có chút xấu hổ, lấy tay che miệng ho nhẹ một cái, lỗ tai hơi phiếm hồng.

Nhưng lại không có cách nào, vì để đối phương tin tưởng, anh ta chỉ có thể làm như vậy.

[Vân]: Bây giờ em có thể tin lời anh nói chưa?

[Quy Linh]: …

Khi nhìn thấy cái gọi là báo cáo kiểm tra dịch thể kia, đôi mắt tím xinh đẹp của thanh niên khiếp sợ đến mở to.

Cậu lần đầu tiên căm hận thiên phú nhìn qua là không thể quên của mình.

Thẩm Ngôn nhắm mắt lại, cưỡng chế xóa bỏ cái gọi là “phân tích chất lượng tinh dịch” và “chứng minh chưa từng có hành vi giao hợp và trao đổi pheromone” vừa mới nhìn thấy ra khỏi đầu, mặt không biến sắc ấn mở ảnh đại diện của đối phương.

[[Quy Linh] yêu cầu đối chiến cơ giáp với bạn, có đồng ý không? CÓ/KHÔNG.]

Lục Vân Thiên chọn CÓ, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần đối phương chịu để ý đến anh ta là được.

Sau khi ngược đối phương một cách tàn bạo trong phòng đối chiến riêng, tâm trạng Thẩm Ngôn từ từ bình tĩnh lại, cảm giác không còn tức giận như vậy nữa.

Cậu biết đối phương không dùng hết toàn lực, hoặc là nói để cho cậu phát tiết, nếu không mình cũng không thắng dễ dàng như vậy. Dù sao tinh thần lực của Lục Vân Thiên là cấp S, cơ giáp cũng là cấp R.

Mà Hệ thống nhìn không ngừng nhảy ra độ hảo cảm +1, +1, thật sự hoài nghi Lục Vân Thiên có phải là một người thích bị ngược đãi không.

[Vân]: Đã bớt giận chưa? Xin lỗi, không phải anh cố ý để em nhìn thấy…

Giây tiếp theo, anh ta phát hiện mình bị chặn.

Còn giận sao?

Lục Vân Thiên nhìn ảnh đại diện tối om của Thẩm Ngôn, cong cong môi, sau này mỗi ngày anh ta sẽ chủ động đến ‘chịu đòn’, làm cậu nguôi giận.

Chặn [siêu khách quý] thật ra là… vô dụng.

Trừ cái danh hiệu này ra, anh ta còn là một trong những cổ đông của ban tổ chức đấu cơ giáp tinh võng, sau này nhất định phải sử dụng tốt cái thân phận này.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play