Bệnh viện Phỉ Tư – bệnh viện bên cạnh Học viện Quân sự Đệ nhất. 

Nơi này có được những thiết bị chữa bệnh tốt nhất toàn tinh tế, do bệnh viện cùng Học viện Quân sự Đệ Nhất liên hợp cung cấp, bệnh nhân ở đây đa số đều là học viên của Học viện Quân sự.

Vì chế độ huấn luyện khắc nghiệt, mỗi ngày có gần cả trăm học viên cần điều trị, ngoài ra còn nhiều trường hợp thực hiện nhiệm vụ bên ngoài học viện, tinh thần lực tổn thương do đối chiến cơ giáp, thậm chí chữa trị cho rất nhiều học viên bị thương nặng đe dọa tới tính mạng. Vì thế trình độ khám chữa bệnh và cơ sở của bệnh viện cũng rất cao.

Bệnh viện Phỉ Tư được Học viện Quân sự TOP1 Đế quốc hậu thuẫn, vậy nên đồng nghĩa với việc bệnh viện có thiết bị chữa bệnh tốt nhất và hệ thống y bác sĩ chuyên nghiệp, như thế mới có thể bảo đảm là hậu phương vững chắc cho ‘tương lai của Đế quốc’.

Trong phòng bệnh VIP. 

Đồ tác chiến của Hạ Lăng đã ướt đẫm mồ hôi và tro bụi nhưng hắn không có thời gian thay, hơn nữa cũng không bận tâm.

Chỉ lẳng lặng mà ngồi bên cạnh nhìn thanh niên đang nằm trong khoang trị liệu, môi mỏng mím chặt, trong mắt tràn đầy lo lắng. 

“Quá trình kiểm tra đã hoàn tất, người bệnh tiêu hao tinh thần lực quá mức, đã bổ sung thuốc phục hồi tinh thần lực, nhưng…”

Bác sĩ trị liệu biết vị thiên chi kiêu tử này thích sạch sẽ, tự giác đứng ở vị trí cách đó ba mét, hơi khó xử nói: "Muốn tiếp tục sử dụng thuốc cao cấp cần quyền hạn cấp S, hoặc là hạn mức năm mươi triệu trở lên trong tài khoản."

Là bệnh viện cấp A liên hợp với Học viện Quân sự Đệ Nhất, tất cả học viên của Học viện Quân sự Đệ Nhất đều có quyền hạn đặc biệt.

Học viên Học viện Quân sự bình thường được hưởng quyền hạn cấp B, có thể được miễn phí các loại thuốc bình thường và thuốc hồi phục tinh thần lực.

Lớp tinh anh được cấp quyền cấp A và được sử dụng miễn phí các loại thuốc trung cấp và khoang điều trị.

Mà sức mạnh tổng hợp xếp hạng top 10 thì được hưởng quyền hạn cấp S, được cung cấp thuốc cao cấp và khoang trị liệu chuyên dụng nhất định, vượt qua hạn mức phải tự trả tiền.

Thẩm Ngôn cũng không phải là học viên của Học viện Quân sự Đệ Nhất, tạm thời không có quyền hạn liên quan, mà tài khoản của cậu vì cải tạo cơ giáp tiêu phí tương đối cao, hạn mức không đủ.

Không đợi anh ta nói xong, Hạ Lăng liền rút thẻ tinh thể màu đen cao nhất đưa ra, đầu ngón tay trắng lạnh cùng màu sắc thẻ tinh thể hình thành đối lập rõ ràng: "Dùng của tôi, vượt qua hạn mức cũng không sao."

"Không cần, dùng của tôi."

Cửa bị đẩy mạnh ra, Thẩm Dịch trên người quân phục màu đen bước vào, trên mặt phủ đầy sương lạnh, trực tiếp đem thẻ tinh thể của mình mạnh mẽ nhét vào trong tay bác sĩ trị liệu.

Bác sĩ trị liệu hơi khó xử liếc Hạ Lăng một cái, hắn thu thẻ lại, nhẹ nhàng gật đầu: "Dùng của anh ấy."

Hắn đã xem qua tư liệu, biết vị sĩ quan bốn sao trước mắt này là anh ruột của Thẩm Ngôn.

Sớm đã biết rồi.

Không lâu sau, Kỷ Nhiên cũng đẩy cửa tiến vào phòng bệnh.

Sắc mặt của anh ta không tốt lắm, mỗi lần ngồi xe huyền phù tốc độ cao đối với trái tim đều là một loại áp lực.

Nhưng Alpha cũng cố gắng làm ra dáng vẻ bình tĩnh, tranh thủ để lại cho Thẩm Ngôn một ấn tượng tốt, ngàn vạn lần không thể giống như lần trước.

"Em trai Tiểu Ngôn......"

Khi nhìn thấy thanh niên nằm trong khoang trị liệu sắc mặt tái nhợt, vết máu tràn ra bên môi, anh ta đau lòng, nhịn không được muốn tới gần một chút, lập tức bị một cánh tay ngăn cản, là bạn tốt Thẩm Dịch của anh ta.

Cùng lúc đó, Kỷ Nhiên cảm nhận được một ánh mắt lạnh lẽo áp bức, đồng thời kèm theo giọng nói lạnh lẽo như băng: "Trong phòng bệnh cấm ồn ào."

Giọng điệu lạnh lùng, mang theo một loại lạnh lùng xa cách với mọi người ngàn dặm, hắn vừa mở miệng, nhiệt độ trong phòng cũng giảm xuống vài phần.

Chết tiệt, Alpha này là ai vậy?

Quan tâm thì loạn, lúc này Kỷ Nhiên mới phát hiện trong phòng còn có một Alpha khác.

Lòng tràn đầy lo lắng đều hóa thành tức giận, ánh mắt anh ta khó chịu quay đầu lại, đối diện với một đôi mắt xanh thẳm không hề gợn sóng, đáy mắt giống như kết mặt hồ băng lạnh thấu xương, làm cho người ta liếc mắt một cái cũng cảm giác từ đầu đến chân đều bị đông cứng.

Không, đây cũng không phải ảo giác của anh ta

Bởi vì Kỷ Nhiên cảm nhận được một luồng pheromone cực kỳ lạnh lẽo, đáng sợ. Cảm giác áp bức mà pheromone cấp cao mang đến trải khắp mặt đất, làm cho thân thể anh ta cứng đờ, gần như không thở nổi.

Kỷ Nhiên cắn răng nhìn về phía đối phương, loại Pheromone cấp bậc này, mái tóc dài màu bạc mang tính biểu tượng, cùng với huy hiệu màu vàng trước ngực, tất cả đều nói lên thân phận alpha này là --

Hạ Lăng.

Át chủ bài của Học viện Quân sự Đệ Nhất, thiên tài siêu cấp tinh thần lực trên cấp S.

Cho dù chưa từng gặp qua, nhưng ngay từ cái nhìn đầu tiên đã có thể nhận ra hắn.

Chỉ là, tại sao hắn còn ở đây?!

Bông hoa lạnh lùng trong tin đồn này, không phải là không quan tâm đến bất kỳ Omega nào sao?

Hạ Lăng rũ mắt nhìn Omega sau khi dùng thuốc phục hồi tinh thần lực vẫn ngủ say như cũ, đối phương cũng không vì vậy mà bị ảnh hưởng.

Hắn nhanh chóng thu hồi Pheromone, vừa rồi chỉ là cảnh cáo.

Sau một lúc trầm mặc ngắn ngủi, Hạ Lăng chuyển tầm mắt sang Thẩm Dịch đang cau mày, quanh người tràn đầy bão táp, tự giới thiệu: "Xin chào, tôi là Hạ Lăng, là… bạn tốt của Thẩm Ngôn.”

Giọng nói của hắn ép xuống rất thấp, ngay cả hơi thở lạnh lẽo quanh người dường như cũng tản đi một ít.

"Thẩm Dịch, anh trai Thẩm Ngôn."

Thẩm Dịch dừng một chút, không dấu vết đánh giá vị Alpha thanh danh vang xa này, cảm giác đối phương rất khác với lời đồn: "Cảm ơn cậu đã kịp thời đưa Thẩm Ngôn tới đây."

"Không có gì "

Hạ Lăng nói xong liền thu hồi ánh mắt, đôi mắt xanh thẳm chăm chú nhìn thanh niên.

Nhất thời trong phòng bệnh yên tĩnh đến lạ thường.

Anh mắt ba vị Alpha đều dừng trên người omega xinh đẹp mà tái nhợt kia, không ai dời ánh mắt.

*

Hệ thống: "Ký chủ, ký chủ ngài khá hơn chút nào chưa?"

Thẩm Ngôn trong lúc hôn mê nghe được âm thanh của hệ thống.

Trạng thái hiện tại của cậu rất kỳ quái, giống như bị vây trong lúc nửa mê nửa tỉnh, có thể cảm giác được bên ngoài, nhưng khi muốn tỉnh táo lại thì cảm thấy vô cùng yếu ớt.

"Tinh thần thể của ngài lúc trước bị trọng thương, thân thể cũng vậy, hiện tại lại tiêu hao tinh thần lực, cơ chế bảo vệ thân thể tự khởi động, rất nhanh sẽ tỉnh lại."

Thẩm Ngôn nhìn Kim Vũ Vương Điệp ngủ say trong não, hiểu được vì sao thân thể suy yếu như thế.

Lần này quả thật có chút mạo hiểm.

Nhưng khó khăn lắm mới có thể tìm được kỳ phùng địch thủ, lúc đó thắng được trận đấu này là ý niệm duy nhất trong đầu cậu.

Thẩm Ngôn: "Cuối cùng là ai thắng?"

Hệ thống: "Hoà nhau".

Thẩm Ngôn: "Vậy à."

Cũng nằm trong dự liệu của cậu.

Dù sao tinh thần lực của cậu khó có thể chống đỡ chiến đấu thời gian dài.

Hệ thống: "Ký chủ, độ hảo cảm của Hạ Lăng đã đạt tới 30, phần thưởng giai đoạn một lập tức được phát. Chỉ cần dùng lọ thuốc phục hồi đặc chế này, tinh thần lực của ngài có thể khôi phục."

Thẩm Ngôn: "Ừ. Cảm ơn mày, hệ thống."

Hệ thống: "... Không có chi."

Đối chiến lần này, toàn bộ Tinh Võng đều sôi trào, ký chủ biểu hiện tuyệt vời như thế, ba mục tiêu nhiệm vụ đồng thời gia tăng độ hảo cảm.

[Mục tiêu nhiệm vụ Hạ Lăng, độ hảo cảm +20, độ hảo cảm hiện tại: 70 】

[Mục tiêu nhiệm vụ Thiệu Tinh Lan, độ hảo cảm +20, độ hảo cảm hiện tại: 20]

[Mục tiêu nhiệm vụ Lục Vân Thiên, độ hảo cảm +20, độ hảo cảm hiện tại: 40]

Căn cứ vào tiến độ nhiệm vụ, độ hảo cảm của Hạ Lăng đã đạt tới mục tiêu nhiệm vụ giai đoạn hai, độ hảo cảm của Lục Vân Thiên cũng đạt tới giai đoạn một.

Cho nên bây giờ cậu có hai lọ thuốc phục hồi tinh thần lực đặc chế.

Hệ thống dứt khoát đem hai lọ thuốc hợp thành một.

Thuốc phục hồi mạnh như vậy, ký chủ vẫn không thể hồi phục được thì nó có thể về hưu rồi.

Thẩm Ngôn lại nằm trong khoang trị liệu nghỉ ngơi một lát, đợi sau khi khôi phục chút sức lực, cố gắng mở mắt.

Khoang trị liệu phát ra một tiếng 'Tít', cửa khoang từ phía trên mở ra.

Nhóm alpha đang ở một bên chờ lập tức bất giác nín thở, nhìn lông mi thon dài của thanh niên nhẹ nhàng chớp động, cuối cùng mở đôi mắt màu tím xinh đẹp ra, trong lòng đồng thời thở phào nhẹ nhõm.

Thẩm Ngôn đã hôn mê suốt một buổi chiều, nếu còn chưa tỉnh, chỉ sợ không khí trong phòng sẽ hạ thấp tới mức đóng băng.

"Khát không? Uống chút nước trước đã."

"Em trai Tiểu Ngôn! Em thấy sao rồi?"

"Đừng cử động, tôi gọi bác sĩ trị liệu tới đây."

Ba vị Alpha ưu tú đồng thời mở miệng, không khí có một tia quỷ dị.

"Anh hai" Thẩm Ngôn yếu ớt ngồi dậy, giọng nói không trong suốt như trước, mà hơi khàn khàn.

Thẩm Dịch lập tức rót ly nước tới, cậu nhận lấy uống một hơi cạn sạch.

Đôi môi khô khốc nhờ độ ẩm của nước mà trở nên ẩm ướt, căng mọng, bên ngoài phủ một lớp nước, giống như cánh hoa lấm tấm sương mưa. Đôi môi tái nhợt có thêm chút huyết sắc, trông càng xinh đẹp.

Có lẽ uống hơi gấp, Thẩm Ngôn nhịn không được ho nhẹ, một sợi tơ máu theo đầu ngón tay trắng như ngọc trượt xuống, sắc mặt đã kém lại càng tệ hơn, khiến người khác kinh hoàng.

Trái tim ba người cũng thắt lại.

Thanh niên đưa tay lau vết máu trên khóe môi, bình tĩnh nói: "Em thật sự không sao đâu, chỉ là tinh thần lực cạn kiệt.”

“Đừng nói chuyện, nghỉ ngơi trước đi.” Thẩm Dịch cau mày, trong mắt lộ rõ vẻ quan tâm.

“Vâng”.

Thẩm Ngôn chuyển tầm mắt sang Hạ Lăng đứng bên cạnh, hơi giật mình.

Tuy rằng alpha đã rửa sạch qua loa, nhưng vẫn có thể nhìn thấy mấy sợi tóc bết lại và những nếp nhăn trên đồng phục tác chiến, găng tay trắng trên tay cũng không biết tung tích, khác một trời một vực với dáng vẻ không nhiễm bụi trần ngày thường.

Hắn vẫn chưa về sao?

"Anh có muốn quay về tắm rửa không?" Omega không nhịn được mở miệng.

Cậu nhớ đối phương có bệnh sạch sẽ nghiêm trọng.

“Không sao.” Khóe môi Hạ Lăng mím chặt: “Chờ cậu không sao rồi tôi sẽ về.”

“Em trai Tiểu Ngôn”. Nụ cười xán lạn của Kỷ Nhiên đã biến mất, trong mắt ẩn chứa lo lắng: "Lần sau có chuyện như vậy nhất định phải báo cho bọn anh biết trước, anh và anh trai em đều vô cùng lo lắng cho em đó.”

“Dù Thẩm Dịch không có ở đây, em vẫn có thể liên lạc với anh”

Đang nói, bác sĩ trị liệu Sở Mạc từ bên ngoài chạy tới.

Vừa mới mở cửa, anh ta đã bị cảnh tượng bên làm kinh ngạc.

Ba Alpha đẹp trai, khí chất xuất chúng đứng trước người Omega, huy chương trước ngực và trên vai phát sáng lấp lánh, thể hiện thân phận bất phàm.

Bọn họ vây quanh thanh niên, trong mắt mỗi người đều có đầy vẻ quan tâm.

Ngoài ra, trong phòng còn có mùi vị của pheromone cấp cao, rét lạnh như băng tuyết, khiến anh ta kìm không được rùng mình một cái.- Đọc truyện miễn phí tại TᎽT

May mắn mùi vị này sắp tản đi, nếu không thật sự khiến người ta không thể thở nổi. ( đọc truyện trên app T𝚢T giúp phát triển các team dịch hợp tác )

Khi anh ta vừa  đẩy cửa vào, đồng thời cảm nhận được ba ánh mắt sắc bén, tuy rằng chỉ trong một cái chớp mắt, nhưng cũng đủ làm anh ta run sợ.

Sở Mạc lập tức hít sâu mấy hơi, trong lòng âm tầm oán thán, đây mẹ nó là cảnh tưởng quái gở gì.

"Ừm... tôi muốn kiểm tra bệnh nhân, hay là mời ba vị ra ngoài trước?"

Đợi đến khi ba Alpha có cảm giác áp bức này rời đi hết, Sở Mạc mới thở phào nhẹ nhõm.

Bình thường anh ta điều trị cho nhiều học viên Học viện Quân sự như vậy, nhưng có khí thế như vậy đúng là hiếm thấy.

Hạ Lăng không cần phải nói, hai vị khác trên vai đeo huy chương sĩ quan bốn sao, chẳng trách khí thế bức người như thế.

bác sĩ trị liệu nhìn về phía Thẩm Ngôn tựa vào khoang điều trị, cho dù anh ta là beta, cũng cảm giác tim đập nhanh hơn vài phần.

Nếu như nói Omega rơi vào hôn mê là tám phần xinh đẹp, vậy mở mắt ra thì đã vượt qua mười phần, đẹp không gì sánh kịp.

Đôi mắt màu tím kia giống như chứa cả tinh hà, dưới ánh đèn chiếu rọi phản chiếu tia sáng như kim cương vỡ, chỉ cần nhìn qua nhất định sẽ bị hấp dẫn.

Mà lúc này cậu hơi yếu ớt ngồi thẳng người,mái tóc hơi hỗn loạn, sắc mặt tái nhợt đến không còn chút máu, giống như đồ sứ quý báu đặt ở phòng triển lãm, dễ vỡ lại xinh đẹp.

Làm cho người ta muốn trân trọng, không để những người khác nhìn thấy.

Sở Mạc âm thầm hoảng sợ vì ý nghĩ của mình, đồng thời cũng hiểu được biểu hiện vừa rồi của ba người kia.

Anh ta một beta mà còn như vậy, huống chi là Alpha.

Điều chỉnh xong các thiết bịt, Thẩm Ngôn thừa dịp bác sĩ trị liệu không chú ý, giả vờ ho nhẹ vài tiếng, nhân cơ hội dùng lọ thuốc phục hồi tinh thần lực siêu cấp của hệ thống tráo đổi.

Kim Vũ Vương Điệp đang ngủ say rất nhanh đã tỉnh táo lại, tham lam hấp thu năng lượng bên trong, ngay cả cánh cũng không nhịn được mở ra, vỗ vỗ mấy cái.

Một điểm vàng bắt đầu lan từ mép vào trong, dần dần bao lấy toàn bộ cánh, chữa trị vị trí đứt gãy.

Thẩm Ngôn cảm giác thuốc lần này hiệu quả vô cùng tốt, cộng thêm thuốc lần trước, tinh thần lực khôi phục khoảng chứng hơn ba phần.

Nếu như không tiêu hao vào trận đối chiến lần này, vậy có lẽ đã khôi phục được gần 4 phần.

Cậu không ngờ lại có hiệu quả như vậy.

Ngay cả bác sĩ trị liệu Sở Mạc cũng ngây ngẩn cả người, lần trước kiểm tra còn vô cùng yếu ớt, khôi phục cũng nhanh quá đi?

Nhưng nghĩ đến độ thích nghi với thuốc của mỗi người khác nhau, lại thêm mấy chục triệu thuốc hồi phục cao cấp vừa được dùng, hình như cũng không quá bất ngờ

Thẩm Ngôn ở trong đầu nói với hệ thống: "Thuốc lần này hiệu quả vô cùng tốt”.

Hệ thống giả ngu: "A, vậy sao? Vậy chúc mừng kí chủ, thật sự là quá tốt!

Gần đây trụ sở chính đã tăng cường nghiên cứu, mỗi lần cung cấp cho ngài đều là thành quả nghiên cứu mới nhất, chắc chắn lần này lại có sản phẩm mới xuất hiện.”

Sản phẩm mới?

Thẩm Ngôn cụp mắt suy nghĩ.

Rốt cuộc thì “Trụ sở chính” này là gì? Từ các loại thuốc được cung cấp, có vẻ như chỗ này có công nghệ rất cao.

Nhưng xét từ "thành quả nghiên cứu mới nhất" này, chứng tỏ đối phương vẫn nghiên cứu phát triển phương án mới, là vì để cậu hoàn thành nhiệm vụ sao?

Có đáng để bỏ ra nhiều công sức và chi phí như vậy chỉ để hoàn thành một trong những nhiệm vụ này không?

Hơn nữa chuyện cậu thu thập độ hảo cảm này có thể đem lại lợi ích gì cho 'Trụ sở chính' có công nghệ cao cấp kia?

Thẩm Ngôn không thể nào hiểu nổi.

Trước mắt không có vấn đề gì, sau này nhất định phải chú ý vận dụng tinh thần lực, không thể giống lần trước.

Giọng điệu Sở Mạc bất giác dịu xuống: "Thuốc hồi phục tinh thần lực không thể ngừng, một tuần sau đến kiểm tra lại.”

“Được.” Thẩm Ngôn hoàn hồn, thanh âm như suối trong khe đá: "Cám ơn.”

“...... Không có việc gì, đây đều là việc nên làm.” Sở Mạc cảm giác được mặt mình nóng lên.

Trong lòng anh ta âm thầm phổ nhổ bản thân, đã là người hai mươi bảy hai mươi tám tuổi, lại đỏ mặt như mấy tên nhóc con, thật sự là càng sống càng thụt lùi.

*

Hạ Lăng ở hành lang nhận được cuộc gọi video của hiệu trưởng.

Hắn nhìn thoáng qua cửa phòng đóng chặt, dùng tốc độ nhanh nhất tìm một chỗ yên tĩnh bắt máy.

Vị trí này có thể nhìn thấy phòng bệnh của Thẩm Ngôn, nếu như đối phương đi ra, hắn có thể phát hiện đầu tiên.

“Chú, có chuyện gì?” Vẫn là giọng nói lãnh đạm như cũ.

“Thẩm Ngôn tỉnh chưa?” Lần này Hạ Vĩnh Thư không trêu chọc, đi thẳng vào vấn đề.

“Rồi, đang làm kiểm tra.”

"Cháu và cậu ấy tiến triển thế nào rồi?"

“...” Giọng Hạ Lăng hơi khựng lại: "Chuyện giữa cháu và cậu ấy, không cần phải nói cho người khác biết.”

Nhìn vẻ mặt cháu trai, Hạ Vĩnh Thư thở dài trong lòng, xem ra chưa xong.

“Chú đã gửi thư thông báo trúng tuyển của Học viện Quân sự Đệ Nhất cho Thẩm Ngôn, cháu giúp chú làm công tác tư tưởng, thuyết phục cậu ấy.”

“Nhưng hiện tại cậu ấy......”

“Cháu không muốn mỗi ngày đều nhìn thấy cậu ấy sao?” Hạ Vĩnh Thư ngắt lời: “Omega ưu tú như cậu ấy, người theo đuổi nhất định không ít.”

Thông qua biểu hiện trong trận khiêu chiến lần này, sẽ có càng ngày càng nhiều người biết đến cậu, thích cậu, sùng bái hắn, Thẩm Ngôn tuyệt không phải vật trong hồ.

“Cháu biết.”

Sắc mặt Hạ Lăng lạnh lẽo, hắn đã gặp qua vài người rồi.

Thường Hạo lần trước, còn có vị sĩ quan bốn sao kia hôm nay, đừng nói chi là lúc hắn đi ngang qua sân huấn luyện, thường xuyên nghe được nhóm Alpha đang thảo luận về Thẩm Ngôn.

“Đạo lý nhà ở ven hồ được hưởng trước ánh trăng, hẳn là cháu hiểu.” Hạ Vĩnh Thư tiếp tục dụ dỗ: “Dựa vào trực giác của chú, cậu ấy sẽ đến Học viện Quân sự Đệ Nhất.”

“Vâng, cháu sẽ hỏi ý cậu ấy.”

“Cháu đó, thích thì theo đuổi, đừng để đến lúc đó hối hận.”

“......”

Hạ Lăng ngước mắt lên, nhìn thấy bóng dáng mình phản chiếu trên cửa sổ, hắn nhất định sẽ không hối hận.

 

 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play