Trận chiến trên đấu trường đã bắt đầu.
Hạ Lăng điều khiển một cơ giáp màu bạc cấp R, tên là ‘Ngân Dực’, cao 16 mét.
Nói chính xác thì nó là một cơ giáp cấp 10 cực kỳ cao cấp.
Nó đang chiến đấu với một cơ giáp màu đen khác với động tác mà người thường không thể nào thấy rõ, mỗi một lần tấn công đều làm cơ giáp màu đen liên tiếp lui về phía sau, sức lực hung mãnh đánh lõm cả hợp kim Titan.
Cơ giáp màu đen không hề có sức phản kháng, di chuyển, nghiêng người tránh né, lại lần nữa bị đánh trúng!
Tống Quy Trì âm thầm than khổ trong lòng, Hạ Lăng ngay từ đầu đã dùng tinh thần lực mạnh mẽ, hơn nữa ra tay không lưu tình chút nào, cũng không biết bị cái gì kích thích.
Lần này nhất định sẽ chết thảm.
Quả nhiên, không đến hai mươi phút, cơ giáp màu đen đã bị kiếm năng lượng màu vàng sẫm đâm xuyên qua vai trái, nặng nề mà ngã trên mặt đất, trên cơ giáp đầy vết trầy xước, lớp bảo vệ cũng bị đâm thủng.
Tống Quy Trì biết nếu không phải đối phương nhẹ tay thì bây giờ nơi bị đâm thủng nhất định là khoang điều khiển cơ giáp, mà bản thân cũng sẽ bị trọng thương.
Anh ta chật vật thở hổn hển, vùng não đau đớn từng đợt, đây là dấu hiệu của việc sử dụng tinh thần lực quá độ.
Cùng lúc đó, cánh tay cũng đau nhức không thôi, căn bản không thể nâng lên.
Lần này đối chiến anh ta thật sự đã dùng hết toàn lực, không ngờ học đệ năm 2 này lợi hại như vậy, so với trận lần trước mạnh hơn rất nhiều, năng lực học tập kinh người.
Không còn màng đến phong độ, Tống Quy Trì ôm cánh tay bước ra khỏi khoang điều khiển.
Tóc đen ướt đẫm mồ hôi bết dính vào khuôn mặt anh tuấn, từng giọt mồ hôi trong suốt từ sống mũi cao thẳng chảy xuống, chảy thành một dòng suối nhỏ trên cổ, tiện đà hoàn toàn đi vào cổ áo. Đồ tác chiến trên người gần như toàn bộ ướt đẫm, phác họa ra cơ bắp cường tráng, hiện tại sức để giơ tay lau sạch cũng không có.
Tống Quy Trì gật gật đầu với Hạ Lăng chỉ hơi thở dốc, ngay sau đó được nhân viên y tế đỡ xuống.
Lúc này hắn cần phải lập tức trị liệu và bổ sung tinh thần lực, chuẩn bị cho trận tiếp theo.
“Hạ —— Lăng ——! Hạ —— Lăng ——!”Tiếng cổ vũ cuồng nhiệt vang lên trên khán đài đinh tai nhức óc.
Phòng phát sóng trực tiếp cũng ở điên cuồng gọi tên hắn, trong đó cũng lẫn một ít cổ vũ Tống Quy Trì, nhưng rất nhanh bị đè xuống.
Fans của Hạ Lăng lấy ưu thế về số lượng áp đảo những người khác, phòng phát sóng trực tiếp dày đặc đều là tên hắn, bị cuốn vào cơn cuồng phong chiến thắng.
Trải qua trận chiến kịch liệt như thế, trên người Hạ Lăng cũng ra một chút mồ hôi, nhớp nháp khó chịu.
Hắn khẽ cau mày không thể phát hiện, sau thông báo nghỉ giữa trận, đầu cũng không quay lại rời khỏi đấu trường, đi vào phòng riêng rửa mặt.
30 phút nghỉ ngơi, sau 25 phút hắn mới đi ra.
Thay quần áo sạch sẽ, đang sửa sang lại cổ tay áo, Hạ Lăng nghe được quang não vang lên, âm thanh nhắc nhở này hắn sẽ không nhầm —— là Thẩm Ngôn.
Động tác mang găng tay trắng hơi khựng lại, Alpha rũ mắt, nhanh chóng bấm mở tin nhắn.
Thẩm Ngôn: “Hôm nay anh phát huy rất tốt, trận tiếp theo tiếp tục cố lên!”
Phía sau còn có một icon tình yêu, là bị Nhiễm Tân Ngữ xúi giục.
Hạ Lăng dừng tầm mắt trên câu nói này vài giây, khóe môi nhịn không được nhếch lên một chút.
Đầu ngón tay thon dài khẽ động, sau khi suy nghĩ thật lâu, cuối cùng vẫn trả lời một câu đơn giản nhất ‘cảm ơn’.
Hắn sẽ tiếp tục thắng trận tiếp theo.
Trận thứ hai là Hạ Lăng và Giang Nặc đối chiến.
Giang Nặc là một nữ alpha.
Cô ấy có chiều cao 180 cm không thua kém ai, một đôi chân trông còn dài hơn những alpha bình thường, tóc đen cột thành đuôi ngựa, bộ đồng phục tác chiến trên người khiến cô ấy trông cao gầy lại uy phong mạnh mẽ.
Cô ấy hơi nghiêng đầu, hai ngón tay đặt bên môi, hôn gió các Omega trên khán đài, đồng thời còn wink một cái——
Các Omega bị cô ấy làm cho đỏ mặt, hét tên cô ấy đến khàn cả giọng.
“Giang —— Nặc——! Giang —— Nặc——!”
Ngay cả Nhiễm Tân Ngữ cũng khó tránh khỏi ngượng ngùng, xấu hổ nắm lấy váy mình, khiến Thẩm Ngôn kinh ngạc nhìn cô.
Tiểu công chúa cao ngạo lần đầu tiên lộ ra vẻ mặt này.
Nhiễm Tân Ngữ cũng ngạc nhiên quay lại: “Sao cậu không có phản ứng gì hết? Là Giang Nặc không đủ ngầu, hay là động tác không đủ hấp dẫn?”
Rõ ràng rất hấp dẫn mà phải không?
So với Alpha nam, cô càng thích nữ alpha như Giang Nặc, vừa đẹp vừa ngầu.
Thẩm Ngôn liếc nhìn nữ Alpha trên sân đấu một cái: “Đúng là rất ngầu.”
Là mẫu người cậu vô cùng thưởng thức.
‘Nhưng vẫn kém hơn Hạ Lăng một chút.’ Thanh niên nghĩ.
Cậu cũng không biết vì sao mình lại nghĩ như vậy, chỉ là theo bản năng mà so sánh hai người.
Hạ Lăng đối diện với Giang Nặc, càng hiện rõ sự tiết chế.
Nút áo cài đến trên cùng, không lộ chút da thịt nào ra ngoài.
Bàn tay thon dài mang găng tay trắng, ngũ quan lập thể anh tuấn giống như được bao phủ bởi một tầng băng tuyết, đôi mắt bình tĩnh không một gợn sóng, giống như những tiếng thét chói tai điên cuồng, hoan hô, ồn ào náo động kia không liên quan gì đến hắn.
Alpha không nhìn xuống khán đài nữa mà tập trung nhìn đối thủ trước mắt.
Trận này hắn sẽ phát huy trình độ tốt nhất của mình, phải giành chiến thắng một cách xuất sắc hơn trận trước.
*
Giang Nặc chưa từng phải cố hết sức mà đánh như vậy, cơ giáp màu bạc giống như một ngọn núi lớn áp chế cô ấy đến không thể thở nổi, kiên trì mười lăm phút đã là cực hạn.
Ngay sau đó, cơ giáp màu lam nặng nề mà ngã trên mặt đất, bị trường kiếm màu vàng sẫm chỉ vào yết hầu, tuyên bố chiến đấu kết thúc.
Khoang điều khiển mở ra, Giang Nặc được nhân viên y tế đỡ xuống.
Vết thương của cô ấy không nặng, nhưng phải nhanh chóng khôi phục tinh thần lực, nửa tiếng sau còn phải đối chiến với Tống Quy Trì
Lượt biểu diễn Hạ Lăng đã kết thúc, trước khi quay lại hậu trường nghỉ ngơi, hắn nhìn thoáng qua hướng của Thẩm Ngôn.
Omega quả nhiên ngồi tại chỗ quan sát toàn bộ trận chiến, đang cùng những người khác vỗ tay cho hắn.
Hạ Lăng Vô cùng cảm kích thị lực tuyệt vời của mình, thấy rõ khóe môi đối phương gợi lên ý cười, cùng với đôi mắt tím xinh đẹp phản chiếu bóng dáng của hắn, chỉ có bóng dáng của hắn.
Phòng phát sóng trực tiếp lập tức bùng nổ.
“Mau xem, Hạ thần lại nhìn bên đó!”
“A a a, Hạ thần lại cười, đây đã là lần thứ hai trong hôm nay!.”
“Rốt cuộc anh ấy nhìn Omega nào, Nhiễm Tân Ngữ hay mỹ nhân kia?”
“Đừng nói bậy, Hạ thần tương tác với fans một chút cũng không được sao?”
“Đúng vậy, chỉ là nhìn thoáng qua.”
“Phiền muốn chết! Tập trung xem thi đấu, muốn cãi nhau thì ra ngoài cãi.”
…
Fans tranh cãi đủ kiểu, dù sao Hạ Lăng cũng có tới 2 tỷ fans, nam thần trong tim của rất nhiều người.
Phần lớn fans, đặc biệt là Omega rất khó chấp nhận việc nam thần của mình có người trong lòng, vì vậy rất nhanh chóng kiểm soát bình luận.
Nhưng vẻ đẹp của Thẩm Ngôn nhanh chóng trở thành đề tài nóng, danh hiệu ‘Omega đẹp nhất’ được nhất trí tán thành trên toàn tinh võng, fans couple của hai người cũng bắt đầu hình thành.
Sau khi chấm dứt trận thi đấu thứ 3, Thẩm Ngôn giả vờ nhìn thoáng qua quang não, sau đó hơi vội vàng nói với Nhiễm Tân Ngữ có việc phải về trước.
Cô không nghi ngờ.
Đến giờ nghỉ giải lao, thanh niên thừa dịp mọi người không chú ý đến nhà vệ sinh cải trang.
Áo gió thật dài màu xám từ phần vai che đến cẳng chân, che khuất hơn phân nửa cơ thể, khẩu trang và mũ dùng để che giấu gương mặt.
Không chỉ có như thế, cậu còn tháo vòng ức chế trên cổ, thay đổi màu mắt.
Thẩm Ngôn vốn dĩ cao 181cm, cho dù ở trong đám alpha cũng không thấp hơn.
Hơn nữa cậu không giống Omega gầy yếu mảnh mai, ngược lại khung xương cân xứng, dáng người cao thẳng, nhìn từ phía sau không khác Alpha mấy, ngụy trang sẽ không chênh lệch quá rõ ràng.
Hơn nữa tuyến thể của cậu còn chưa hoàn toàn phát triển, tạm thời không có pheromone, việc này chắc chắn là vô cùng thuận tiện cho việc ngụy trang.
Trước khi đi Thẩm Ngôn nhìn lại mình trong gương.
Khẩu trang che đi gương mặt tinh xảo kia, chỉ lộ một chút xương quai hàm không rõ ràng, mái tóc gọn gàng được đè dưới mũ, đôi mắt lộ ra cũng là màu nâu đậm thường thấy, không có chỗ nào đặc biệt.
Vô cùng hoàn mỹ!
Tuyệt đối sẽ không bị nhận ra.
Thẩm Ngôn lén vòng qua đám người, đi tới khu vực tân sinh, tìm vị trí ngoài bìa ngồi.
Cậu mới vừa ngồi xuống, liền hấp dẫn ánh mắt của các Alpha gần đó.
Rõ ràng thanh niên này là Alpha giống như bọn họ, nhưng không biết vì sao họ lại không thể rời mắt.
Da thịt trắng nõn như ngọc, đôi mắt và lông mày không bị che khuất vô cùng tinh xảo, đôi mắt màu nâu đậm vừa lớn vừa sáng, trong mắt giống như có muôn vàn ngôi sao.
Lông mi đen như lông quạ nhỏ dài mà dày đặc, nhìn từ bên cạnh có thể thấy độ cong vút, không quá cong mà là hơi hướng về phía trước cong lên, lúc chuyển động như nhẹ nhàng lướt qua trong lòng mọi người.
Vừa nhìn thoáng qua, không ít alpha đã tim đập thình thịch, yết hầu bất giác chuyển động lên xuống, tim đập cũng nhanh hơn vài phần.
Tiêu rồi.
Các tân sinh ở trong lòng thầm nói không ổn, xu hướng tính dục của mình chẳng lẽ đã thay đổi rồi sao.
Thân là A lại đi mê muội một A khác?
Không thể nào, tuyệt đối không thể nào!
Rõ ràng họ thích Omega, đây nhất định là ảo giác.
Nhưng ngay cả như vậy, các thiếu niên 17-18 tuổi vẫn nhịn không được, thỉnh thoảng sẽ phải liếc nhìn về phía Thẩm Ngôn một cái.
Đến khi thi đấu bắt đầu, mới dần dần chuyển sự chú ý về trên đấu trường.
Lúc này, đợt khiêu chiến của tân sinh sắp bắt đầu.
Hạ Lăng thay quần áo bước lên sân đấu, hắn là mục tiêu đầu tiên bị khiêu chiến, tiếp nhận lời khiêu chiến của ba tân sinh dự bị.
Các Alpha đều cao ngạo tự phụ, huống chi có thể ngồi ở khu tân sinh đều là nhân tài ngàn dặm mới tìm được, những người xuất sắc chuẩn bị báo danh vào các Học viện Quân sự ở Đế quốc.
Nhưng mà lúc này đứng ở trên đài chính là ác chủ bài của Học viện Quân sự Đệ nhất, thiên tài có tinh thần lực tiếp cận 2S!
Đặc biệt sau khi nhìn thấy biểu hiện vừa rồi của Hạ Lăng, thực lực khủng bố và hành động không lưu tình làm rất nhiều người khiếp sợ, rất nhiều Alpha trong lòng thầm so sánh khoảng cách giữa hai người, không thể không thừa nhận bản thân không bằng.
Ngày thường hiếu chiến không chịu thua, biểu cảm của các Alpha lần đầu tiên có chút do dự.
Đây là đang phát sóng trực tiếp toàn tinh tế, có vô số người xem trực tuyến cùng khoảng mấy chục ngàn người có mặt tại khán đài, nếu là mới vừa lên đã bị đánh bại, chỉ sợ sẽ mất mặt xấu hổ trước hàng trăm triệu người.
“Nếu không ai dám lên, tôi lên trước.”
Có một tân sinh đẹp trai lên tiếng trước, giơ tay lên cao, trong giọng nói dường như mang theo khinh thường đối với những người khác.
Màn hai bên mở ra, tự động nhường ra một con đường, Alpha thong dong đi lên đài, phóng cơ giáp của mình ra.
Đây là một cơ giáp cấp R, từ độ sáng bóng và kết cấu vỏ ngoài cũng như vũ khí trên vai, có thể thấy đã sử dụng một số vật liệu hiếm, giá trị xa xỉ, không phải quý tộc bình thường có thể sở hữu.
Người dám lên đài lúc này chắc chắn vô cùng tự tin vào khả năng của mình, có thể nhìn ra một phần từ vẻ mặt cao ngạo của cậu ta.
Alpha tân sinh cao ráo đẹp trai, từ tóc tai đến quần áo đều có thể nhìn ra được là đã sửa soạn tỉ mỉ, có thể thấy được sớm có chuẩn bị.
Cậu ta hào phóng tự giới thiệu: “Tôi tên Giang Diệp, đến từ Giang thị ở Tinh cầu Thủ đô, tuần trước nhận được thông báo trúng tuyển của Học viện Quân sự Đệ nhất.
Đàn anh Hạ Lăng, rất vui được đối chiến với anh, lần này tôi nhất định sẽ dốc toàn lực, cũng mong đàn anh không cần thủ hạ lưu tình.”
Các tân sinh dự bị ngồi dưới đài nhìn cậu ta đầy ghen tị.
Có thể nhận được thư thông báo trúng tuyển trước đều là nhân tài được bốn trường quân đội lớn tranh đoạt, có thể được tuyển thẳng, hoàn toàn không giống với những học viên cần phải trải qua tầng tầng lớp lớp tuyển chọn như bọn họ, là thiên tài đáng được ngưỡng mộ.
“Được” Hạ Lăng chỉ nhìn cậu ta lạnh lùng gật gật đầu, lúc bắt tay cũng không tháo găng tay ra, nhưng mọi người cũng đã quen.
Hạ thần cho dù đối chiến cùng các ác chủ bài của ba trường khác cũng là như thế này, bệnh sạch sẽ của hắn cũng rất có tiếng.
Chỉ là sắc mặt Giang Diệp trông khá khó chịu, sau khi bắt tay nhanh chóng nhảy lên cơ giáp.
Vừa đếm ngược xong, cậu ta lập tức lao tới, đồng thời hướng vũ khí hạn nặng trên vai nhắm về phía Hạ Lăng.
…
Không đến năm phút, cơ giáp trị giá 1 tỷ tinh tệ ầm ầm ngã xuống đất, Giang Diệp chật vật được nhân viên y tế đỡ ra khỏi khoang điều khiển, trong tình trạng tiêu hao tinh thần lực quá mức mà hôn mê bất tỉnh.
Tân sinh khiêu chiến tiếp theo thời gian trụ trên đài còn ngắn hơn, 2 phút 57 giây đã thua.
*
“Tân sinh dự bị của Học viện Quân sự Đệ nhất cũng thật kém cỏi, còn không kiên trì nổi 5 phút, thật nhàm chán.”
Alpha vừa nói cùng lắm chỉ mới 17-18 tuổi, mặt nhìn rất non, mang theo nét đặc trưng của thiếu niên, một đôi mắt hổ phách nhìn về màn ảnh dài chừng 20m giữa không trung.
Ở bên cạnh cậu ấy là thiết bị hình chiếu thực tế ảo tiên tiến nhất, còn cao cấp hơn thiết bị phát sóng trực tiếp tân tiến nhất của tinh võng, đang hiển thị tình hình trận chiến ở mọi góc độ.- Đọc truyện miễn phí tại TᎽT
“Thiếu gia, cậu không định đến Học viện Quân sự Đệ nhất sao?”
“Nói sau đi.” Thiếu niên tuỳ ý cầm thư trúng tuyển trên bàn, tất nhiên là có bốn tấm.
Trên bìa thư trúng tuyển in hình thanh kiếm, núi cao, hải dương và tinh đồ, lần lượt đại biểu cho ‘Học viện Quân sự Đệ nhất, Cửu Châu, Lạc Hải, Tinh Hà’ bốn học viện quân đội lớn của đế quốc. Nói cách khác, cậu ấy đồng thời được bốn trường quân đội lớn ưu ái!
Bốn Học viện Quân sự đều tung cành ô liu với cậu ấy, đủ để chứng minh cậu ấy là một thiên tài hàng đầu.
Đúng là như thế, Thiệu Tinh Lan là thiên tài tinh thần lực cấp S.
Nhưng tinh thần lực của cậu ấy vô cùng không ổn định, cách hai tháng sẽ xảy ra bạo loạn một lần, lúc đó tinh thần lực sẽ gia tăng đến 2S, thiên phú cực cao lại rất khó khống chế. ( đọc truyện trên app T𝚢T giúp phát triển các team dịch hợp tác )
Hiện tại cậu ấy đang học cách khống chế tinh thần lực, nghe nói Học viện Quân sự Đệ nhất từng có trường hợp giống vậy, cha của cậu ấy có ý muốn cậu ấy đến Học viện Quân sự Đệ nhất.
Nhưng nghĩ đến ở đó có Hạ Lăng, cậu ấy liền rất bực bội.
Một núi không thể có hai hổ, đối với Alpha cũng tương tự.
Thuộc tính hiếu chiến và kiêu ngạo vẫn luôn ở trong nội tâm họ, đặc biệt đối với thiên chi kiêu tử như thế này.
Lần duy nhất Thiệu Tinh Lan thua trận, chính là lúc đối chiến cơ giáp với Hạ Lăng.
Dáng vẻ đáng ghét của hắn, đến bây giờ cậu ấy vẫn nhớ rõ.
Nghĩ đến đây, cậu ấy không khỏi bĩu môi.
Có bệnh sạch sẽ thì tham gia huấn luyện gì chứ, cả ngày mang cái găng tay giống như người khác đều không xứng với mình, làm bộ làm tịch.
Khi đó cậu ấy vừa mới 16 tuổi, kinh nghiệm không đủ, hiện giờ đã một năm rưỡi, hiện tại cậu ấy không nhất định sẽ thua!
Nhưng cậu ấy cũng biết, Học viện Quân sự Đệ nhất đế quốc là nơi thiên tài tụ tập, muốn duy trì hạng nhất trên bảng sức mạnh tổng hợp không phải chuyện dễ dàng.
Thiệu Tinh Lan không thích làm hạng hai, đã làm thì phải đứng đầu.
Ba trường quân đội lớn khác, cậu ấy có tự tin là mình hoàn toàn xứng đáng hạng nhất, chỉ là cần thuyết phục cha.
Thiếu niên nhíu mày, tuỳ tiện đặt bốn bức thư thông báo trúng tuyển sang một bên.
Dù sao cũng còn hai tháng nữa mới nhập học, đến lúc đó mới nghĩ học ở đâu vậy.
Tiếp tục nhìn về màn hình, bây giờ đến phiên người thứ ba lên sân đấu.
Tân sinh này rất kỳ quái, còn thủ nam đức hơn cả Hạ Lăng, không chỉ bọc kín mít toàn thân, cả khuôn mặt cũng bị khẩu trang che khuất, chỉ là phần mặt lộ ra ngoài vô cùng xinh đẹp, căn bản không giống Alpha.
Thiệu Tinh Lan đang muốn xem thêm vài lần, đối phương đã dùng tốc độ nhanh nhất tiến vào khoang điều khiển, đến tự giới thiệu cũng lược bỏ.
Mà cơ giáp của tân sinh này —— chỉ là một cơ giáp cấp năm bình thường.