Trong đủ loại tung hô muốn vỡ màng nhĩ “Hạ Lăng nhìn tôi phải không?” “Trời ơi, tôi sắp thở không nổi rồi”, ánh mắt hai người giao nhau giữa không trung, vừa chạm nhau lập tức dời đi.
‘Là cậu ấy.’ Hạ Lăng thu hồi tầm mắt, trong con ngươi xanh thẳm có một tia rung động, như một vết nứt trên mặt hồ đóng băng, từ trong ánh mắt ánh lên tia dao động, sâu thẳm lại mê người.
Buổi trưa lúc nghỉ ngơi, hắn không cẩn thận mở ra video mà người khác gửi.
Đang chuẩn bị tắt, không ngờ lại nghe được lời nói rung động lòng người như vậy, nên hiếm khi hắn lại xem hết video tự giới thiệu của Omega.
Thật sự làm người ta khắc sâu ấn tượng.
Mà vừa rồi khi thấy dung mạo tinh xảo của Thẩm Ngôn, Hạ Lăng nghĩ, video kia quay không đẹp, không bằng người thật.
Alpha phía sau không ngờ hắn đột nhiên dừng lại, không kịp dừng bước, xém chút đâm vào vị thiên chi kiêu tử này, nhất thời sợ đến mặt mũi trắng bệch.
Thấy cảnh này, tiếng bàn luận trêu chọc phía sau cũng dần biến mất, không khí xung quanh nóng bức như trời chuẩn bị mưa, một loại cảm giác ngưng trệ như mưa gió sắp tới.
Học viên Học viện quân sự Đệ Nhất ai cũng biết Hạ Lăng có bệnh sạch sẽ.
Hắn không thích người khác đến gần, càng chán ghét tiếp xúc tay chân, ngoại trừ chương trình cần thiết, bình thường không ai dám đến gần hắn trong vòng ba mét.
Trước kia có một Alpha vi phạm cấm kỵ trước mặt mọi người, bị Hạ Lăng dùng pheromone áp chế đến xém chút quỳ xuống xin tha, hắn ta cũng không muốn bị mất mặt trước nhiều Omega như vậy.
“Xin, xin lỗi, tôi thật sự không phải cố ý!” Vị Alpha tên Phong Hàng này thật sự vô cùng sợ hãi mà nói xin lỗi, cắn chặt hàm răng, cơ bắp cả người đều căng chặt, sợ kết cục phải rơi vào đường cùng như người nọ.
“Không sao.” Ai ngờ Hạ Lăng chỉ lạnh nhạt nhìn hắn ta một cái, sau đó liền sải bước rời đi.
Thấy người đã đi, Phong Hàng không kiềm được thở phào nhẹ nhõm, giơ tay lau mồ hôi lạnh trên trán.
Dù hắn ta cũng là học viên của lớp tinh anh, nhưng đối mặt với loại thiên tài như Hạ Lăng quả thật là không có sức chống trả, sự chênh lệch giữa bọn họ như rãnh trời, đối phương chỉ cần thả một chút pheromone đã đủ làm hắn ta gào thét một lúc.
“Phong Hàng, hôm nay cậu thật may mắn, top 1 lớp mình sao dễ nói chuyện vậy?”
“Ai biết, tôi mới vừa bị hù chết nè.”
“Biết người có bệnh sạch sẽ còn xông lên, lần sau để ý một chút.”
…
[Mục tiêu nhiệm vụ - Hạ Lăng, độ hảo cảm +5]
Hệ thống nhìn độ hảo cảm đã đạt đến 15, trong lòng càng khiếp sợ, nhưng lại cảm thấy đây là lẽ đương nhiên.
Tất nhiên nó sẽ không nói tin tức này cho ký chủ.
Sau khi Hạ Lăng đi, Thẩm Ngôn nhanh chóng trở lại phòng học.
Trong phòng học rất yên tĩnh, còn lại mấy Omega đều ở đây làm chuyện của mình, hoàn toàn không bị tiếng kinh hô từng đợt bên ngoài ảnh hưởng đến.
Cậu còn nghe được một giọng nữ kiêu ngạo có chút khinh thường nói: “Một đám si mê, thật là làm mất mặt Omega chúng ta.”
Thẩm Ngôn nghiêng đầu nhìn sang.
Đó là một Omega hết sức xinh đẹp.
Mặc một chiếc đầm dài tới mắt cá, cắt may vừa vặn cùng với đá quý buông thõng xuống bên hông bày ra sự sang trọng hoa lệ, màu đỏ thẫm làm nổi bật làn da trắng nõn mịn màng.
Cô có một mái tóc xoăn màu nâu, dùng dây buộc tóc trân châu buộc lên làm lộ ra vầng trán đầy đặn sáng bóng cùng ngũ quan xinh xắn, mặt mày thanh tú mang theo một tia kiên cường, khí chất trên người không phải Omega khác có thể so sánh được.
Thẩm Ngôn so sánh với tình tiết trong nguyên tác, xác nhận cô là một đối tượng xem mắt của Thẩm Dịch – đồng thời cũng là Omega được hoan nghênh nhất trong lòng Alpha, Nhiễm Tân Ngữ.
Nhiễm Tân Ngữ xuất thân từ danh gia vọng tộc, có hai anh trai Alpha đã đạt cấp bậc thiếu tướng và một em trai Alpha.
Cho nên cô là Omega duy nhất trong nhà, từ nhỏ đã được nhận được ngàn vạn sự nuông chiều, lại vì xinh đẹp và danh tiếng gia tộc vang dội, có danh hiệu “Minh châu đế quốc”.
Sau khi “Thẩm Ngôn” nghỉ học, cô cùng mấy Omega cao cấp khác tự nhiên tiếp nhận kịch bản phía sau, khiêu khích Thẩm An, sau đó bị vả mặt.
Từ vị trí đầu tiên trên bảng xếp hạng liên tục rớt khỏi top 10, trở thành đề tài chế giễu của các Omega cùng cấp.
Dĩ nhiên những tình tiết kia đều vô cùng trẻ con, giống như học sinh tiểu học kéo tóc nhau, Thẩm Ngôn căn bản chẳng muốn nhớ lại.
Nhận ra Omega đang nhìn cô, Nhiễm Tân Ngữ hơi mất tự nhiên gẩy nhẹ trân châu ở đuôi tóc, sau đó hất cằm lên, không hề khách khí nhìn lại: “Cậu chính là học viên chuyển đến học viện đúng không?
A, đừng nghĩ dung mạo xinh đẹp là có thể… là có thể tùy ý dung nhập vào vòng tròn của chúng tôi. Cậu không xứng!”
Thẩm Ngôn bỗng nhiên mỉm cười: “Vậy, tôi phải làm sao mới có thể hoà nhập đây?”
Nhìn thấy đôi mắt tím của thanh niên vì cười mà cong lên, Omega sững sờ một chút, ngay sau đó không được tự nhiên mà nhỏ giọng nói: “… Ít nhất phải hiểu biết lẫn nhau, có chung sở thích mới được.”
Thẩm Ngôn : “Ừ, vậy cậu thích thứ gì?”
Nhiễm Tân Ngữ than thở: “Gần đây tôi quấn các anh xin dạy cơ giáp, tiếc là quá khó, làm sao cũng không học được.”
Dường như nhớ tới gì đó, đột nhiên cô trở nên giận dữ: “Mới hai ngày trước, tôi gặp một tên Alpha vô cùng lợi hại trên mạng, giả dạng Omega tới ngược tôi, thật không biết xấu hổ! Ban tổ chức phải tra xét kỹ lưỡng.”
Nhất thời trên mặt Thẩm Ngôn thêm mấy phần vi diệu: “… ID của cậu là?”
“Nhiễm… Tại sao tôi phải trả lời cậu?!” Omega trợn to một đôi mắt mèo, nhìn cậu đầy cảnh giác. Nghĩ đến chiến tích 1-16 của mình, trên mặt cô không kiềm chế được nóng lên.- Ứng dụngTᎽT
Cô tuyệt đối sẽ không nói ra chuyện mất mặt như vậy!
Thẩm Ngôn cảm thấy có hơi buồn cười.
Rõ ràng, Nhiễm Tân Ngữ chính là người có ID [Nhiễm Nhiễm] đã chặn cậu.
Nghĩ tới đây, thanh niên một tay chống chiếc cằm với đường cong ưu mỹ, ngón tay thon dài trên bàn gõ nhẹ: “Thật ra thì tôi cũng cảm thấy rất hứng thú với cơ giáp, lần sau chúng ta có thể chơi cùng nhau.”
“Có thật không?” Ánh mắt Nhiễm Tân Ngữ sáng lên, cô nhỏ giọng nói: “Thật ra tôi cũng có mấy chị em tốt cũng thích cơ giáp, chúng ta sau này có thể cùng nhau tạo thành một đội.”
*
Hệ thống hoảng sợ nhìn hai người họ trò chuyện với nhau thật vui vẻ, tiểu công chúa ngạo kiều hoàn toàn mở rộng lòng đối với Thẩm Ngôn, trong mắt lay động ánh lửa hưng phấn.
Cuối cùng, họ còn trao đổi phương thức liên lạc luôn!
Chuông cảnh báo trong lòng Hệ thống điên cuồng vang lên, không dấu vết nhắc nhở: “Ký chủ, ngài cảm thấy mục tiêu nhiệm vụ thứ nhất thế nào?”
Thẩm Ngôn mở video chiến đấu của Hạ Lăng ra, vừa xem vừa đánh giá: “Còn xuất sắc hơn tao tưởng tượng. Giá trị nhan sắc cao, năng lực chiến đấu cũng rất mạnh, hy vọng có thể cùng anh ấy trở thành bạn tốt.”
Hệ thống: “…”
Hệ thống: “Ngài định làm gì?”
Trong mắt Thẩm Ngôn có chút bối rối.
Thật ra thì cậu cũng không biết mình có bạn bè không.
Những người bên cạnh hoặc là quá mức lấy lòng cậu, muốn gì được đó, hoặc là cấp dưới trong quân đội, ánh mắt nhìn cậu tất cả đều là sùng bái. ( truyện đăng trên app TᎽT )
Hoặc là, cuồng nhiệt ái mộ như những Omega kia.
Những người này được coi là bạn bè sao?
Không phải chứ, cậu phải làm sao mới có thể kết bạn với Hạ Lăng, tiến tới nâng cao độ hảo cảm đây?
Xét thấy hai người còn không quen biết, Thẩm Ngôn nghĩ một chút: “Trước hết tao phải có được phương thức liên lạc của anh ấy, sau đó thì hẹn đối chiến cơ giáp một trận. Mày thấy sao?”
Cậu còn nhớ Hệ thống từng nói phải dựa vào ưu thế của mình, chính là vũ lực.
Cái này vô tình lại hợp với ý tưởng của cậu.
Nhưng bây giờ tinh thần thể của bản thân bị tổn thương nghiêm trọng, không biết có thể đánh thắng đối phương hay không, hình như hơi khó.
Nghĩ tới đây, Thẩm Ngôn không nhịn được cau mày lại.
Hệ thống: “…” Cứu mạng.
Thanh niên luôn là phái hành động, có ý tưởng liền lập tức thực hiện.
Cậu dùng ID học viện đăng nhập vào diễn đàn, hy vọng có thể tìm được phương thức liên lạc của Hạ Lăng, không ngờ vừa mở ra liền thấy rất nhiều tin nhắn bày tỏ.
Đa số đều bình thường, ngoại trừ mấy cái ⎯
[Thẩm Ngôn, có thể trả lời tin nhắn được không? Thật xin lỗi, từ lần đầu tiên thấy em, anh đã rất thích em.]
[Cưng à, em thật đẹp, tay em cũng thật xinh đẹp, tối nay anh toàn suy nghĩ tới tay của em ⎯]
…
Thẩm Ngôn liếc mắt một cái, Hệ thống nhanh chóng che những câu lang hổ tranh mồi - tất phải - đánh nhau* kia lại.
*虎-狼之词: “Lang hổ chi từ” được cho là xuất phát từ Tướng Thanh - Đức Vân Xã, ý nói những từ ngữ mang tính chất khiêu dâm
赛: Dưới mái nhà (宀 ) có tổng cộng (共) tám (八) người đánh nhau tranh giành bảo bối (贝)
Chết tiệt, cái thế giới ABO đáng chết này sẽ không vấy bẩn trái tim thuần khiết của ký chủ đó chứ?
Thẩm Ngôn quả thật chưa từng bị bày tỏ lộ liễu như vậy, nhưng cũng đã quen với loại ái mộ này, mặt không đổi sắc tắt đi tất cả tin nhắn.
Diễn đàn của học viện có rất nhiều đề mục, nhưng dễ thấy nhất là ‘Bảng xếp hạng Alpha/Beta được hoan nghênh nhất học viện quân sự Đệ Nhất’ do các Omega bỏ phiếu ở trung tâm của diễn đàn.
Top năm mươi học viên học viện quân sự nổi tiếng nhất được liệt kê từ trên xuống dưới, tên Hạ Lăng ở vị trí đầu tiên dễ thấy nhất, còn được làm hiệu ứng đặc biệt.
Thẩm Ngôn nhìn sơ qua số phiếu, số phiếu của hắn cao nhất bảng, gấp đôi Tống Quy Trì xếp hạng hai.
Thông tin liên quan đến Hạ Lăng cũng hết sức phong phú, chỉ cần tuỳ tiện mở phần giới thiệu sẽ hiện ra toàn bộ bối cảnh gia đình, thông tin cơ bản, hình ảnh huấn luyện, video chiến đấu, giải thưởng vinh dự đạt được, v.v.
Một loạt huy chương danh dự ở hàng cuối cho thấy vị trí số một hoàn toàn danh xứng với thực.
Nhưng Thẩm Ngôn lại không tìm được bất kỳ phương thức liên lạc nào của đối phương, tin nhắn riêng cũng hiện là không gửi được.
Cậu sớm đã dự liệu được kết quả này, nhanh chóng thoát diễn đàn, chuẩn bị thử cách khác.
Đúng lúc này, quang nào phát ra một tiếng ‘ting’, là mạng xã hội thông báo lời mời kết bạn.
Thẩm Ngôn mở ra, thấy dòng miêu tả ghi [Tôi là Thường Hạo.]
Thường Hạo, đây là ai?
Thẩm Ngôn nhớ tới bảng xếp hạng vừa rồi, “Thường Hạo” này hình như là xếp hạng 23.
Nhưng cậu không quen biết đối phương, thanh niên rất nhanh chóng quên chuyện này đi.
Kết thúc tiết học buổi chiều, quang não chuyển từ trạng thái im lặng về bình thường, sau đó Thẩm Ngôn phát hiện người tên Thường Hạo này gửi cho cậu cả đống tin nhắn.
[Tôi là Thường Hạo, kết bạn với tôi.]
[Mau chấp nhận kết bạn!]
[Không thấy tin nhắn sao? Đồng ý.]
[Lại dám không để ý đến tôi, cậu có biết tôi là ai không?]
[Đi hỏi thăm kỹ rồi mau chấp nhận.]
…
[Cậu không chịu chấp nhận nhất định sẽ chết!]
Thẩm Ngôn mất một giây đồng hồ xem hết tin nhắn, mặt không cảm xúc mà trả lời: [Ờ, tôi không biết cậu là ai, nhưng tôi biết cậu có bệnh], sau đó chặn luôn.
Hệ thống bị việc này làm hoảng sợ trợn mắt há mồm: “Ký chủ, ngài thật dũng cảm!!”
Thẩm Ngôn: “Thường thôi”
Người này luôn nhắn tin quấy rầy mình mà không nói rõ lý do, xem ra bị bệnh cũng không nhẹ.
*
Là học viên ưu tú của lớp tinh anh, Thường Hạo hoàn thành huấn luyện nhanh hơn người khác.
Hắn thở hồng hộc ngồi ở khu nghỉ ngơi ổn định hô hấp, vuốt lại tóc mớ tóc lộn xộn trên trán, sau đó gấp không kịp đợi mở quang não ra.
Vẫn chưa chịu chấp nhận.
Thường Hạo bực bội đứng lên, một cước đá bay ly nước.
Nhưng hắn ta nhanh chóng nhận ra, giờ này học viện Omega đối diện hình như còn chưa tan học.
[Vẫn không chấp nhận cậu sẽ chết đó - nhất - định!]
Gửi thêm một tin nhắn cuối cùng, hắn cau mày chờ đối phương trả lời.
Mấy tên Alpha mới vừa huấn luyện xong cũng tụm lại đây, thấy Thường Hạo liên tục nhìn màn hình quang não, đều ở bên cạnh ồn ào.
Bọn họ đều là học viên lớp phổ thông, luôn tràn đầy sùng bái và mơ ước với lớp tinh anh, hơn nữa gia thế của Thường Hạo ở tinh cầu Thủ đô không thấp, nhà vô cùng giàu có, sau lưng luôn có một đám tiểu đệ đi theo.
“Có phải anh Hạo nhìn trúng Omega tên Thẩm Ngôn kia không?”
“Vẻ ngoài cậu ấy thật sự rất đẹp.”
“Aizz, anh Hạo làm sao tìm được phương thức liên lạc của Thẩm Ngôn vậy, cho em với được không?”
“Cút, người anh Hạo coi trọng cậu cũng dám cướp!”
“Anh Hạo kết bạn với cậu ấy chưa, nghe nói Omega này rất rụt rè, ngày đầu tiên đến đã tắt tin nhắn riêng đi.”
Lúc này, mạng xã hội của Thường Hạo ‘Ting’ một tiếng, âm thanh kia như vang vọng trong lòng hắn ta.
Thấy những người khác lộ ra vẻ hâm mộ, Alpha đắc ý: “Sao cậu ấy có thể không chấp nhận lời mời của tôi được? Loại Omega này tôi gặp nhiều rồi, chẳng qua là làm bộ làm tịch thôi.”
Trong cái nhìn chăm chú của mọi người, Thường Hạo mở tin nhắn ra, nhưng chớp mắt mặt hắn ta đen như đáy nồi.
[Ờ, tôi không biết cậu là ai, nhưng tôi biết cậu có bệnh.]
“Phụt.” Không biết ai cười ra tiếng, lúc Thường Hạo nhìn qua liền vội vàng ngậm miệng, giả vờ như chưa có chuyện gì xảy ra.
Những người khác cũng tận lực nhịn cười, không dám động chạm đến lớp tinh anh, đành kiếm cớ chuồn đi.
Pheromone trong không khí tràn ra nồng nặc, Thường Hạo tức giận trả lời lại, nhưng phát hiện hắn ta đã bị chặn, giận đến đập một quyền xuống đất, sắc mặt âm u.
Hắn ta nhất định phải cho Thẩm Ngôn biết, chọc giận hắn ta sẽ có kết cục gì!