Buổi chiều ngày hôm qua Tống Gia Thành cùng Đỗ Khanh đi dạo siêu thị một vòng, thời điểm trở về xách hai túi lớn trái cây tươi, cũng đủ cho mấy người bọn họ ăn một đoạn thời gian.
Quốc công phủ có hầm băng, chỗ trái cây này dùng băng ướp lạnh, trong khoảng thời gian ngắn cũng không cần lo lắng bị hỏng.
Đỗ Khanh không biết mình đã bị Tống Mẫn Lan cao quý nhớ thương.
Vốn Tống Mẫn Lan muốn lấy thêm bánh kem từ chỗ cô để ăn.
Tống Mẫn Lan dẫn đầu nếm một ngụm bánh kem xong, liền nâng nâng tay, ý bảo mọi người phía dưới cũng mau nếm thử.
Thấy động tác của nàng, những người khác mới cầm cái muỗng trước mặt, các nàng đều học theo động tác của Tống Mẫn Lan, cẩn thận gạt một chút kem phía trên bánh kem đưa đến trong miệng.
Nhìn động tác chậm rì rì của mọi người, khóe miệng của Đỗ Khanh không khỏi giật giật, cô cầm cái muỗng dừng một chút, cuối cùng lúc múc bánh cũng chỉ múc một phần ba miếng bánh kem đưa đến miệng mình.
Anan
Còn những người khác muốn ăn bánh kem thế nào, thật sự không phải chuyện cô có thể quản.
Bất quá cô cũng rất muốn hỏi những người này một chút, chỉ ăn một tẹo bánh kem như vậy, thật sự có thể nếm ra hương vị sao?
Kết quả chính là mặc kệ Đỗ Khanh lầm bầm trong lòng thế nào, người ở đây vẫn ăn từng muống từng muỗng nhỏ, hoàn toàn ăn hết miếng bánh kem nhỏ.
Tống Mẫn Lan làm Hoàng Hậu, không tránh được phải nói chuyện phiếm với quan quyến.
Đơn giản nói vài câu, đây là thể hiện sự quan tâm của nhất quốc chi mẫu đối với mệnh phụ triều đình.
Trong lòng Tống Mẫn Lan nghĩ như thế nào không quan trọng, nàng chỉ cần ngồi đoan trang ở thượng vị, thường thường dò hỏi những người khác vài câu, cũng đủ làm mọi người cảm thấy thụ sủng nhược kinh.
Cứ như vậy lại giằng co một canh giờ, thiên thu yến hôm nay xem như kết thúc viên mãn.
Khi cung yến tan cuộc, mọi người đều bí mật hỏi thăm lai lịch của Đỗ Khanh.
Sự tình hôm nay, chỉ cần là người biết suy nghĩ một chút đều đã nhìn ra.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me -
https://monkeyd.me/anh-chong-den-tu-co-dai/chuong-91-noi-chuyen-phiem.html.]
Đỗ Khanh là một gương mặt mới xuất hiện, đi theo Quốc công phu nhân vào cung, Hoàng Hậu lại biểu hiện thân cận với cô, nội tình cụ thể ra sao, thật sự làm người ta nhịn không được muốn tìm hiểu.
Tần thị cùng Đỗ Khanh đã được cung nữ của Tống Mẫn Lan thông báo, Hoàng Hậu cố ý triệu kiến bọn họ, cho nên không cần giống những người khác cùng rời khỏi hoàng cung, mà được cung nữ dẫn tới tẩm cung của Hoàng Hậu.
Tống Mẫn Lan vẫn mặc bộ lễ phục rất phú quý kia, chẳng qua đã gỡ chỗ trang sức gần mười cân trên đầu xuống, thay bằng phượng thoa nhẹ nhàng.
Thấy hai người tiến vào, trên mặt Tống Mẫn Lan lộ ra nụ cười rõ ràng, phất tay để người hầu hạ trong tẩm cung lui ra ngoài, chỉ để lại hai đại cung nữ thân cận.
Trong phòng, sau khi người hầu hạ đều lui ra ngoài, thần thái cùng động tác của Tống Mẫn Lan rõ ràng thả lỏng hơn, nàng cười nói: “Mẫu thân, tiểu Hạ, mau tới đây ngồi.”
Đỗ Khanh đi theo phía sau Tần thị, ngồi cách Tống Mẫn Lan hai cái ghế.
Tống Mẫn Lan tinh tế đánh giá Đỗ Khanh một lần, vừa lòng gật gật đầu: “Tiểu Hạ đúng không, từ lần trước mẫu thân lại đây đã kể với ta về ngươi, ta vẫn luôn suy nghĩ, người con gái có thể làm Nguyên Tư thay đổi thái độ, rốt cuộc có bộ dáng gì, hôm nay vừa thấy, xác thật bất phàm.”
Thấy Đỗ Khanh khẩn trương, không biết để tay chân như thế nào, Tống Mẫn Lan ôn nhu trấn an nói: “Không có việc gì, đừng khẩn trương, chúng ta cứ tùy tiện tâm sự.”
Tống Mẫn Lan cảm thấy thái độ hiện tại của mình hẳn rất hòa thuận, nhưng Đỗ Khanh thoạt nhìn cũng không ccó thoải mái hơn là mấy.
Tống Mẫn Lan không muốn dọa người, chỉ có thể nói chuyện với Tần thị trước, cho Đỗ Khanh thời gian chậm rãi thích ứng.
Tống Mẫn Lan không còn chú ý tới mình, Đỗ Khanh xác thật thả lỏng hơn không ít, cô nghe Tần thị cùng Tống Mẫn Lan giống hai mẹ con bình thường, cùng nhau trò chuyện việc nhà, trong lòng tràn đầy kinh ngạc.
Nguyên lai mặc kệ con gái quyền cao chức trọng tới thế nào, ở cùng mẹ mình đều nói chuyện phiếm, cũng nói chuyện về chồng con.
Như vậy một hồi, cô đã từ trong miệng Tống Mẫn Lan biết, con trai lớn của Tống Mẫn Lan, cũng chính là Thái Tử đương triều, như ông cụ non, tuy rằng mới tám tuổi, nhưng đã làm nhóm thái phó tán thưởng rất nhiều.
Con trai nhà mình biết cố gắng như vậy, trong lòng Tống Mẫn Lan cũng không cao hứng, oán giận với Tần thị rằng con trai quá mức trưởng thành, mặc kệ là tính tình hay diện mạo, đều càng ngày càng giống bệ hạ, ở trước mặt mẫu hậu là nàng, cũng không biết làm nũng hay tỏ ra yếu thế.
Muốn nói ông cụ non Thái Tử làm Tống Mẫn Lan phiền não, thì Tam hoàng tử chính là quá mức nghịch ngợm, làm nàng càng phiền não hơn.
Con cháu hoàng tộc đều đọc sách ở Thái Học, Thái Tử và Tam hoàng tử đều một mẹ đẻ ra, nhưng bọn họ một đứa là tấm gương được các thái phó khen ngợi, một đứa chính là học sinh cá biệt.
Loại chênh lệch này làm Tống Mẫn Lan, người mẫu thân này không tiếp thu được.