Đỗ Khanh ngồi trên sô pha suy nghĩ hơn nửa ngày, cũng chưa suy nghĩ cẩn thận, sao mọi chuyện lại phát triển thành tình huống hiện tại.

Buổi tối đi ngủ, Đỗ Khanh còn vì không biết mở miệng với Cam Mạn Mai bọn họ như thế nào mà phiền não, không nghĩ tới ngày hôm sau Tống Gia Thành lại thay cô giải quyết phiền toái này.

Trời mới biết, khi Đỗ Khanh về đến nhà nhìn thấy cha mẹ ngồi ngay ngắn trên sô pha, trong lòng có bao nhiêu kinh ngạc.

Đỗ Khanh một bên cởi giày một bên hỏi: “Hôm nay lại không phải cuối tuần, sao ba mẹ lại có thời gian rảnh tới đây?”

Cam Mạn Mai nghi hoặc nhìn con gái một cái: “Không phải tiểu Ngôn gọi ba mẹ tới đây, nói có việc muốn nói sao, như thế nào, chẳng lẽ con không biết?”

Đỗ Khanh nghe vậy nhìn về phía Tống Gia Thành, lúc này hắn đang đứng ở bồn rửa chén rửa trái cây, nhận thấy tầm mắt của cô, hắn xoay người cho cô một ánh mắt tạm thời đừng nóng nảy.

Tống Gia Thành bưng đĩa trái cây đặt lên bàn trà, vừa đi đến bên người Đỗ Khanh ngồi xuống, nói: “Chú dì ăn nho ạ.”

“Được được, đứa nhỏ này cũng thật là, đã nói đẻ dì tới rửa cho, cháu cứ nhật định phải tự rửa.” Cam Mạn Mai cười ha hả duỗi tay túm mấy quả nho ở trong tay.

Nhìn Tống Gia Thành ngồi ngay ngắn trên sô pha, Đỗ Hùng Hoa nhịn không được hỏi; “Tiểu Ngôn, hôm nay cháu gọi chúng ta tới là……”

Trước khi tới Đỗ Hùng Hoa không biết con gái không biết chuyện hôm nay, vừa rồi thấy vẻ mặt Đỗ Khanh mờ mịt, trong lòng ông không khỏi thấp thỏm.

Đỗ Hùng Hoa ngồi trên sô pha, lung tung nghĩ: Không phải hai đứa nhỏ cãi nhau chứ? Tiểu Ngôn gọi bọn họ lại đây là muốn tìm người phân xử?

Nếu thật sự như vậy, đợi chút ông nên giúp đỡ con gái nói chuyện? Hay là giúp tiểu Ngôn nói chuyện đây?

Bất quá tiểu Ngôn cũng là một đứa nhỏ ngoan, đợi chút nữa mặc kệ thế nào cũng phải trấn an hắn, ngàn vạn lần không thể để hai đứa nhỏ bởi vì cãi nhau mà sinh ra hiềm khích.

Nhưng mà Đỗ Hùng Hoa lại cảm thấy kỳ quái, từ khi bọn họ vào cửa đến bây giờ, không thấy tiểu Ngôn có gì tức giận, hay không vui, mà vẫn luôn cười ha hả trò chuyện cùng bọn họ, hai đứa không giống như đang cãi nhau.

Không đợi Đỗ Hùng Hoa nghĩ ra lý do, Tống Gia Thành trực tiếp mở miệng nói: “Chú, dì, việc là như thế này, ngày hôm qua cháu và tiểu Hạ đã đi mua hai căn hộ, hai căn hộ đối diện nhau, cháu và tiểu Hạ đã thương lượng, hai căn hộ này cách đơn vị của chú dì cũng không xa, liền nghĩ chờ trang trí xong, chú dì liền dọn tới ở cùng chúng cháu, bình thường cũng có có thể chăm sóc lẫn nhau.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/anh-chong-den-tu-co-dai/chuong-165-chi-vi-nang-2.html.]

“Chủ yếu là do cháu và tiểu Hạ đều không biết tự chăm sóc bản hân, cho nên……”

Lo lắng hai người Cam Mạn Mai và Đỗ Hùng Hoa không muốn, cho nên Tống Gia Thành nói thẳng, chuyện để bọn họ dọn tới là quyết định của hắn và Đỗ Khanh sau khi thương lượng, miễn cho bọn họ băn khoăn.

Anan

Đối với chuyện này, vẻ mặt Đỗ Khanh đờ đẫn nhìn chằm chằm đĩa trái cây trên bàn, ở trong lòng hò hét: Cô không phải, cô không có, chuyện này cô cũng mới biết vào đêm qua, căn bản là không có cái gọi là thương lượng.

Nhưng mà một tin tức lớn như vậy nện xuống, Đỗ Hùng Hoa cùng Cam Mạn Mai làm gì còn sức để chú ý tới thần sắc mất tự nhiên cảu con gái, hai người thất thanh cả kinh nói: “Cái gì, mua nhà? Còn mua một lần hai căn?”

Nhắc tới chuyện nhà ở, Tống Gia Thành liền tươi cười rạng rỡ gật gật đầu: “Không sai, ngày hôm qua đã mua ạ, phòng ở rất tốt, cháu và tiểu Hạ đã trực tiếp thanh toán hết.”

Đỗ Khanh cũng không muốn làm hai người chịu kinh hãi quá lớn, đơn giản trực tiếp nói toàn bộ.

“Nhà ở là Tống Gia Thành thanh toán hết trong một lần, hai căn hộ, đều ở Giang Thành Lệ, hai căn hộ đều đứng tên con, chủ đầu tư còn tặng một cái ban công hơn ba mươi mét vuông, về sau ba mẹ có thể trồng hoa, trồng rau ở ban công, công việc của con bận rộn, hắn lại bận rộn muốn thi bằng lái, chờ nhận được chìa khóa, chuyện trang hoàng nhà cửa còn phải nhờ ba mẹ trông coi một chút.”

Nghe con gái xong, hai người Cam Mạn Mai cùng Đỗ Hùng Hoa đều có chút nói không nên lời.

Cho nên, hiện tại là thế nào? Đỗ Khanh đã sở hữu ba căn nhà?

Hơn nữa nhà bọn họ đang ở, sớm hay muộn cũng đều để lại cho con bé, vậy tổng cộng có bốn căn nhà?

Hơn nữa tiểu Ngôn sao lại thế này, hai căn nhà thanh toán hết một lúc, nói tặng liền tặng?

Cam Mạn Mai và Đỗ Hùng Hoa nhìn nhau, đều nhìn thấy cảm xúc khiếp sợ cùng không thể tin được trong mắt đối phương.

Cam Mạn Mai duỗi tay xoa xoa mặt, lẩm bẩm nói: “Chuyện này quá đột ngột, đây không phải chuyện nhỏ, hai đứa chờ chúng ta trở về suy nghĩ chút, sau đó mới có thể trả lời hai đứa.”

Có thể dọn về gần con gái, trong lòng Cam Mạn Mai tự nhiên rất rất rất nguyện ý, bởi vì nguyên nhân công việc, con gái không thể không dọn ra ở riêng, điểm này vẫn luôn làm bà và chồng không yên tâm.

Bác sĩ làm việc ngày đêm điên đảo không nói, ăn ngủ nghỉ đều không có thời gian cố định, rốt cuộc nhân mệnh quan thiên, ngươi ta muốn sinh con, cũng không quản bác sĩ đã cơm nước xong hay chưa, thuận sản còn tốt, gặp tình huống nguy cấp phải sinh mổ, đói bụng cũng phải chịu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play