Hắn khẳng định sẽ không giống mấy người đàn ông bị bạn gái chê trách trên mạng, hắn sẽ tặng tiểu Hạ món quà làm cô cảm động rơi lệ.
Tống Gia Thành có mục tiêu rõ ràng, nói mua túi liền trực tiếp hướng lên lầu hai đi vào cửa hàng của nhãn hiệu Hermes.
Hermes là nhãn hiệu quốc tế, nhân viên cửa hàng đều có tố chất nhất định, cho nên nhìn thấy Tống Gia Thành mặc Hán phục tiến vào, nhân viên lễ tân mở cửa cho khách hàng căn bản không cảm thấy kỳ quái, khóe môi vẫn luôn nở nụ cười khéo léo.
Nhân viên bán hàng vẫn mang nét mặt bình tĩnh, ôn nhu nói: “Tiên sinh, không biết tôi có thể giúp gì cho ngài.”
Dù trên đường, Tống Gia Thành đã có đại khái có ý tưởng trong lòng, nhưng chờ hắn thật sự bước vào cửa hàng, nhìn đủ các loại túi xách lớn nhỏ xếp trên quầy, vẫn làm hắn hoa hết cả mắt.
Tống Gia Thành nhìn túi xách đủ loại kiểu dáng, màu sắc, lập tức hoang mang, hắn nói với nhân viên: “Ta muốn mua hai cái túi cho bạn gái.”
Nhân viên cửa hàng đã thấy rất nhiều tình huống như vậy, nụ cười nhiệt tình trên mặt không giảm, nói: “Bạn gái của ngài thật hạnh phúc, có người bạn trai tri kỷ như vậy, xin hỏi cô ấy bao nhiêu tuổi? Biết độ tuổi của bạn gái ngài, tôi mới có thể đề cử những mẫu túi thích hợp.”
Nghe Tống Gia Thành miêu tả tuổi tác và tính cách bạn gái xong, nhân viên cửa hàng cực kỳ chuyên nghiệp đề cử hai chiếc túi mà cô cảm thấy Đỗ Khanh sẽ thích.
Một chiếc túi nhung với dây xích đep kinh điển, một chiếc túi xách bằng da màu trắng, đều là kiểu dáng đang được yêu thích.
Tống Gia Thành cũng cảm thấy hai chiếc túi này rất thích hợp với Đỗ Khanh, quan trọng nhất chính là hắn nhớ rõ cô chưa có chiếc túi nào có hai kiểu dáng này.
“Lấy hai cái này đi, còn có chiếc túi màu hồng bên kia, đóng gọi lại giúp tôi.”
Nhân viên cửa hàng nhìn theo tầm mắt của Tống Gia Thành, là một cái túi xách màu hồng cách sen, cô tiến lên lấy túi xách xuống, không dám chắc hỏi: “Ngài muốn cái túi này sao?”
Lúc trước nghe Tống Gia Thành nói bạn gái làm bác sĩ, cho nên nhân viên cửa hàng có gắng đề cử những kiểu dáng đơn giản, hào phóng, nên hiện tại cô không quá dám chắc, hắn thực sự muốn chiếc túi có màu sắc hơi khó khống chế này hay không —— màu hồng cánh sen.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me -
https://monkeyd.me/anh-chong-den-tu-co-dai/chuong-150-tham-my-trai-thang.html.]
Tống Gia Thành khẳng định gật đầu, hắn nhìn chiếc túi xách trong tay nhân viên cửa hàng, trong mắt đầy sự thưởng thức không chút che giấu.
Quần áo ở cổ đại hoàn toàn dựa khoáng thạch và dược thảo để nhuộm màu, Tống Gia Thành chưa bao giờ thấy màu hồng nhạt nào đẹp như vậy, hắn cảm thấy chỉ cần cầm chiếc túi này trở về, Đỗ Khanh khẳng định sẽ thích.
Nội tâm nhân viên cửa hàng lúc này đang vô cùng khó chịu và dày vò, cô cũng là phụ nữ, cho nên cô cực kỳ khẳng định, không có mấy cô gái thích túi xách màu hồng cách sen, dù cái túi này là của Hermes.
Đây là phiên bản hạn chế của mùa xuân năm nay, nhưng nó đa ở trong tiệm nửa năm rồi, rất ít người có hứng thú với nó.
Cũng không phải cái túi này xấu, chỉ là cái màu hồng cách san này đặc biệt kén người, chỉ cần không phối đồ tốt mà đeo lên rất dễ dàng trông bị quê.
Anan
Nhân viên cửa hàng cũng không xác định cô bạn gái bác sĩ của soái ca cổ phong này có thể khống chế được màu sắc này hay không, nể mặt hắn đẹp trai, cô thật lòng nhắc nhở hắn suy xét thêm chút.
Nhưng thái độ của Tống Gia Thành cực kỳ kiên quyết, tỏ vẻ mình thích cái túi xách này, căn bản không cần suy xét.
Tống Gia Thành thập phần lưu loát lấy thẻ ngân hàng từ trong tay áo ra thanh toán.
Chị gái bán hàng nhìn hắn móc ra thẻ ngân hàng từ trong ống tay áo, rất muốn khuyên nhủ hắn —— thay vì một hơi mua cho bạn gái 3 cái túi xách, có thể suy xét việc mua cho chính mình một cái ví tiền trước không? Ví nam của cửa hàng các cô cũng không tồi.
Nhưng mà Tống Gia Thành tỏ vẻ không quan trọng, hắn không cần ví đựng tiền, bất quá khi được nhân viên cửa hàng giới thiệu, hắn không nhịn được lại mua thêm nước hoa và son môi cho Đỗ Khanh.
Nhìn Tống Gia Thành lại không chút do dự lựa chọn màu hồng cách sen, nhân viên cửa hàng thầm nghĩ: Hy vọng chị gái bác sĩ nhận được quà thì đừng mắng cô.
Thật sự không phải cô vì tiền, mà che lương tâm cố ý đề cử mấy mẫu ế hàng cho bạn trai cô ấy, mà do bạn trai cô ấy có thẩm mỹ của trai thẳng, thật sự không thể không oán cô, nên khuyên cô đều khuyên rồi.
Tống Gia Thành tính tiền xong, xách theo chiến lợi phẩm, cảm thấy mỹ mãn rời khỏi cửa hàng.
Mắt thấy còn lâu mới tới giờ tan tầm của Đỗ Khanh, hắn liền chậm rãi đi dạo trung tâm thương mại.