Bác sĩ Tần đã chữa bệnh vài thập niên, cũng đã gặp qua không ít tình huống, nếu không phải hôm nay chính mắt gặp được, bà thật sự rất khó tưởng tượng, ở xã hội hiện tại còn có người ở cữ trong hoàn cảnh tệ như vậy.

Nghe ra trong giọng bác sĩ Tần có ý trách cứ, mẹ chồng sản phụ đúng lý hợp tình phản bác: “Một miếng đệm lót cũng tốn mấy đồng tiền đó, làm theo lời bác sĩ mấy cô nói, một ngày không làm gì cũng tốn hết mấy chục đồng, còn rửa bằng nước nóng nữa, phí nước lại phí điện, trước kia chúng tôi ở cữ cũng không cần chú ý như vậy, cũng không có gì không tốt.”

“Theo tôi thấy hiện tại con dâu của tôi thành ra vậy, chính là bởi vì bệnh viện mấy người cắt tử cung của nó, cắt xong bị bệnh, cho nên đã hơn nửa tháng, nó vẫn không thể lành lại, từ xa đã ngửi thấy mùi tanh hôi, thân thể đang khỏe mạnh đều bị bệnh viện các người lăn lộn hỏng.”

Nói xong lại trừng mắt nhìn Đỗ Khanh một cái.

Đỗ Khanh thật sự sợ ngây người, cô cũng chỉ làm giải phẫu cắt bỏ tử cung, hơn nữa giải phẫu tiến hành rất thành công, sau phẫu thuật cũng không có biến chứng, cũng không cảm nhiễm, sao nhà này nói chuyện gì cũng đổ cho việc đó.

Bác sĩ Tần cũng cảm nhận được trình độ không thể nói lý với người nhà này, loại thời điểm này nói với họ cũng không có ý nghĩa, ngược lại bà dặn dò sản phụ một phen.

Phải chú ý vệ sinh cá nhân, phải mở cửa sổ thông gió, đệm lót bị bẩn cũng phải kịp thời thay mới.

Dù sao sản phụ là sinh mổ, cũng không phải không thể xuống đất, nên nói gì bà cũng nói hết rồi, cô ấy còn trẻ, khẳng định biết như thế nào mới tốt cho mình, ý thức được tính nghiêm trọng của sự tình, cô ấy sẽ tự biết chú ý.

Rốt cuộc thân thể của mình thoải mái hay không, chỉ có sản phụ là người rõ nhất.

Kê thuốc hạ sốt và thuốc bôi ngoài cho sản phụ, nhiệm vụ lần này của bác sĩ Tần coi như hoàn thành.

Vốn bà còn định cẩn thận dặn dò những thứ cần chú ý trong ăn uống cho người bệnh và người nhà, nhưng mẹ chồng sản phụ đã chờ không nổi, vội vã thúc giục sản phụ cho con bú.

Nửa điểm không có ý muốn nghe bác sĩ nói, không muốn đổi đệm lót mới cho con dâu.

Không chỉ bác sĩ Tần, đến chính Đỗ Khanh, đều là phụ nữ, trong lòng cũng có chút hụt hẫng.

Kiến thức người một nhà này rất cổ hủ, Đỗ Khanh cũng lo lắng thay cho sản phụ.

Tuy rằng sản phụ này không kiên trì lập trường của bản thân, khi người nhà ầm ĩ gây chuyện không có ngăn lại, mà mang thái độ cam chịu, cũng coi như đồng lõa với chuyện này.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/anh-chong-den-tu-co-dai/chuong-135-toi-nha-kham-benh-3.html.]

Nhưng người nhà bảo thủ như vậy, sản phụ này lại sinh con gái, tử cung lại lại bị cắt, về sau cũng không có biện pháp mang thai lại, nghĩ đến cuộc sông về sau của cô ấy cũng không thể tốt nổi.

Đỗ Khanh cũng không có ác độc đến mức sản phụ đã bị như vậy còn muốn giẫm cô ấy một chân.

Bất quá là một người phụ nữ mệnh khổ mà thôi.

Có thể dự đoán được, nếu sản phụ này vẫn không thể mạnh mẽ, vậy về sau cô ấy ở trong ngôi nhà này, khẳng định không có địa vị nào hết.

Anan

Sau khi rời khỏi nhà sản phụ, bởi vì buổi chiều bác sĩ Tần còn có hai cuộc giải phẫu, phải nhanh chóng quay về bệnh viện, cho nên đã chia tay hai người Đỗ Khanh ở giao lộ.

Trước khi đi, bác sĩ Tần làm Đỗ Khanh tiền bối, còn khen ánh mắt cô tốt, chủ yếu là khen cô tìm được một người bạn trai tốt.

Vừa mới nhìn thấy Tống Gia Thành, bác sĩ Tần thầm than ánh mắt của đồ đệ không ổn.

Bởi vì Tống Gia Thành hành xử khác người, để tóc dài, làm người lớn tuổi như bác sĩ Tần có ấn tượng đầu tiên là không thích.

Bác sĩ Tần tư tưởng cũ kỹ, tuy nói hiện tại đàn ông để tóc dài đã không phải chuyện gì ghê gớm, nhưng những người tầm tuổi các bà luôn cảm thấy đàn ông để tóc dài chính là kiểu cà lơ phất phơ, không đáng tin cậy.

Đặc biệt là tóc của Tống Gia Thành còn không phải dài bình thường, đàn ông khác để tóc dài, nhiều nhất cũng chỉ dài đến bả vai, tóc hắn buộc đuôi ngựa cũng đều rũ đến sau eo.

Ban đầu bác sĩ Tần cho rằng Đỗ Khanh chỉ bị sắc đẹp của Tống Gia Thành làm mê muội.

Rốt cuộc lấy diện mạo của Tống Gia Thành, dù là người bắt bẻ, cũng không chọn được chỗ không ổn.

Nguyên bản trong lòng bác sĩ Tần còn cảm thấy kỳ quái, y theo hiểu biết của bà với Đỗ Khanh, con bé không phải người chỉ biết xem bề ngoài.

Lúc ở trong nhà người bệnh, tiếp xúc với Tống Gia Thành một đoạn thời gian, bác sĩ Tần đã thay đổi ánh mắt đánh giá người này.

Đầu tiên, đây là một người trẻ tuổi đặc biệt lễ phép, khí chất bất phàm.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play