Sau một hồi trèo đèo lội suối, loại bỏ những cây cối vướng đường, nhóm người chúng tôi bắt đầu thấm mệt. Nơi đây không có đường, chúng tôi phải tự lội qua những tán cây rừng nguyên sinh, vì vậy việc di chuyển của chúng tôi trở nên rất khó khăn. Ban đầu ông bí thư đã chỉ đường cho chúng tôi rằng chỉ cần đi tầm bốn đến năm mươi dặm là đến nơi, nhưng chúng tôi đã đi đến khi trời dần sập tối vẫn không nhìn thấy thôn làng nào cả.
Lúc này, lão Thang bắt đầu tức giận anh ấy chửi rủa:
“Đây là cái nơi quái quỷ gì, đi hết một ngày vẫn chưa đến thôn, không lẽ chúng ta đi nhầm hướng rồi sao? Hay là cái thôn đó đã biến thành rừng, nên chúng ta mới không nhận ra nó?”
Từ Tiểu Lâm nghĩ ngợi sau đó cô ấy nói:
“Chúng ta đã đi theo sự chỉ dẫn của ông bí thư, chắc chắn sẽ không sai đường đâu. Không chừng đi thêm một chút nữa sẽ đến nơi.”
Cứ thế, chúng tôi tiếp tục rảo bước tiến về phía trước, đi thêm đâu đó chừng mấy dặm đường núi, một người trong đám vệ sĩ mà Từ Tiểu Lâm dẫn theo bỗng nhiên đưa tay về phía trước, cậu ta nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play