Ông cụ Mã dường như không nhớ bất cứ điều gì về những gì đã xảy ra trước đó, nét mặt mơ màng. Khi nhìn thấy thi thể nằm trên mặt đất, ông ấy trong lòng đau khổ. Ông ấy phát hiện ra mình đã chết rồi và đây là thực tế khiến ông ấy không thể chấp nhận được.
Vì Mã Vân bị cương thi bóp cổ đến gần chết và bị âm khí xâm nhập nên lúc này ông ta có thể nhìn thấy ma. Khi nhìn thấy cha đứng trước mặt mình, ông ta đã bật khóc và quỳ xuống trước mặt ông cụ Mã, không ngừng thổn thức. Ông ta muốn đưa chạm tay vào cha mình nhưng âm dương cách biệt, làm sao ông ta có thể thực sự chạm vào được. Ông ta vừa duỗi bàn tay ra, nó đã xuyên qua cơ thể ông cụ Mã và không thể chạm vào bất cứ thứ gì trên người ông cụ Mã.
Ông cụ Mã từ từ chuyển ánh mắt từ thi thể dưới đất sang đứa con trai đang quỳ dưới đầu gối, không kìm được mà bật khóc, đau lòng gọi hết người này đến người khác. Đôi mắt ông ấy tràn ngập sự đau đớn và bất lực vô tận.
Đúng vậy, sống ở trên đời mấy chục năm, có bao nhiêu người có thể buông bỏ được tình cảm? Ai chưa từng trải qua sinh tử chia lìa sẽ không hiểu được nỗi đau thấu tim này.
Thấy hai cha con họ khóc lóc thảm thiết, tôi và lão Thang cũng rất đau lòng. Tục ngữ nói cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, con muốn phụng dưỡng mà cha mẹ không đợi được. Có biết bao đứa con phải đến khi cha mẹ ra đi mới hiểu được tầm quan trọng của cha mẹ. Có bao nhiêu bậc cha mẹ có thể chịu được nỗi đau đứt từng khúc ruột này?
Ông cụ Mã và con trai khóc một hồi, Mã Vân hỏi ông: 
“Cha, vừa rồi cha xảy ra chuyện gì, sao cha lại không nhận ra con trai mình?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play