Quãng đường từ huyện thành đi tới Mộ Miếu Tử cũng không gần, đầu tiên là phải ra khỏi thành đi về phía nhà tang lễ, đi thẳng về phía tây hơn mười dặm đường sau đó mới đến Mộ Miếu Tử. Mà con đường này được người dân địa phương gọi là đường Hoàng Tuyền, cũng gọi là “Vong biệt lộ”, có lẽ là để lại cho những vong linh kia. Trên con đường này vào ban đêm, về cơ bản không có ai đi lại. Hơn nữa nhà tang lễ lại ở trên con đường này, luôn có một cảm giác rùng rợn nói không nên lời.
Đường Hoàng Tuyền này nghe nói cũng không phải quá bình yên, nghe nói vào lúc quỷ tiết, nếu như nửa đêm thức dậy, còn có thể mơ hồ nghe được tiếng "quỷ khóc" vang vọng, giống như những hồn linh chết không nhắm mắt. Cũng có người đi ngang qua có thể nhìn thấy bóng dáng quỷ đang nhảy nhót, hoặc là nhìn thấy có người con gái ngồi xổm ở ven đường khóc, nhưng đến gần nhìn lại không có người. Tóm lại, bất cứ loại tin đồn nào cũng có.
Tôi cùng lão Thang, còn có ba người được Mã Vân phái tới, lúc lái xe đến Mộ Miếu Tử đã là hơn tám giờ tối, trên đường đi không có lấy bóng người. Nói thật, ba người đi cùng chúng tôi vẫn luôn vô cùng căng thẳng, một trong số đó chính là người lúc trước bị quỷ nhập, ban ngày được tôi cứu, tên là Tiểu Ngô, bởi vì trước đó cậu ta cũng từng tới nơi này, biết vị trí cuối cùng của Mã lão gia xuất hiện, cho nên Mã Vân cố ý phái cậu ta đến dẫn đường.
Con đường đất cũng chỉ thông đến bên ngoài ngôi miếu, sau khi xuống xe, chúng tôi đi thẳng về phía con đường nhỏ bên cạnh. Đi đại khái mất 10 phút, cả đường đều không có chiếc đèn, bên cạnh bắt đầu nổi lên mấy ngôi mộ phần thấp bé, nhìn qua đều rất âm u.
Chúng tôi đi ước chừng năm phút, trước mắt đã xuất hiện rất nhiều hài cốt, một núi ngôi mộ tập thể trải dài ngoài tầm mắt. Có một làn sương mùi dày đặc bao phủ lên các ngôi mộ tập thể nhưng bên ngoài lại không có chút sương mù nào. Còn có thể nhìn thấy quỷ hỏa màu xanh biếc trôi nổi trên cỏ cây xung quanh những mộ phần, nói thật, tuy rằng chúng tôi thân là Âm Dương tiên sinh, nhưng tôi vẫn có chút lo lắng gặp phải thứ bẩn thỉu, lại nhìn ba người kia mặt đều bị dọa cho trắng bệch, nhưng Mã Vân có lẽ là đã hứa hẹn điều tốt gì đó cho nên không ai lên tiếng muốn trở về.
Tôi hỏi Tiểu Ngô, lần trước phát hiện Mã lão gia ở nơi nào, còn bao xa nữa?
Tiểu Ngô chỉ chỉ phía trước, nói không xa ngay bên kia.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT