Sau khi trở về quê hương, đối với những câu hỏi của bố mẹ tôi, tôi chỉ tùy tiện ứng phó một chút. Dù sao chuyện này cũng không thích hợp để cho bọn họ biết. Nếu như biết được, có lẽ sẽ càng lo lắng cho tôi, đúng không.
Sau lần thư giãn này, tôi lại suy sụp thêm một lần nữa.
Nó giống như lần trước tôi nằm hôn mê ở trong bệnh viện, tuy nhiên lần này tôi không hề hôn mê, chỉ là cảm thấy vô cùng mệt mỏi, giống như cơ thể này hoàn toàn không chịu đựng được. Nhưng tôi lại có tinh thần, bây giờ tôi chỉ muốn nghỉ ngơi, mỗi ngày ngoại trừ việc ăn cơm ra, tôi chỉ biết ngủ.
Những ngày như vậy cứ trôi đi, tôi đoán có lẽ đã trôi qua một tháng, tôi đã cảm thấy mình béo lên không ít. Trong một tháng này, Tiêu Nam và lão Đường thường xuyên đến đây thăm tôi, mỗi lần tôi đều nói chuyện với bọn họ một lúc, sau đó lại đi ngủ.
Nếu tính ra, sau khi rời khỏi Hồng Kông khoảng một tháng, tôi cũng không hề liên lạc với Từ Tiểu Lâm.
Không có gì để liên lạc, ngay cả một tin nhắn điện thoại cũng không có. 
Tôi nghĩ, tôi đã thực sự buông tay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play