"Không ngờ vẫn có người như vậy."
Tiểu Phi thở dài, đôi mắt cậu đỏ hoe.
Tôi gật đầu, đúng vậy, với ngoại hình của Lệ Lâm, việc cô ấy xuất thân trong một gia đình giàu có có lẽ không có gì xa lạ. Tuy nhiên, cô chỉ thích một người đàn ông nghèo và có giới hạn chiều cao, quá bình thường để có thể bình thường hơn, rồi người đàn ông có giới hạn chiều cao và nghèo này đều là vì cái chết của cô.
Người như vậy, trong mắt người thường, có thể là người bị bệnh thần kinh. Nhưng tôi thực sự rất cảm động. Xin hỏi trên thế giới này có bao nhiêu người có thể làm được điều này? Nếu buông tha cho Tiểu Sơn, không đề cập đến thì Lệ Lâm có thể sống một cuộc sống vô cùng mỹ mãn, ít nhất còn tốt hơn bây giờ gấp trăm lần.
Sư phụ cũng thở dài: “Thời đại này người như vậy hiếm lắm, ai cũng cầu tiền, không có tiền thì chẳng có gì. Nhưng thứ quý giá nhất là thứ có thể nhớ suốt đời. Luôn là cảm xúc chân thành nhất.”
Lão Thang cười tủm tỉm nói: "Kỳ thực ta cũng tin tưởng loại chuyện này, nhưng không nghĩ tới loại chuyện này lại có thể rơi vào đầu tôi."
Tôi mỉm cười dựa vào cột hút một điếu thuốc, tôi cũng tin vào chuyện như vậy, nhưng không tin chuyện như thế này sẽ xảy ra với mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT