Xuyên Đến Thập Niên 70: Tôi Mang Thai Ba Bảo Bối

Chương 85: Vịt quay


7 tháng

trướctiếp

[Xuyên đến thập niên 70, tôi mang thai ba bảo bối- Calantha]
Toàn bộ chỗ vịt quay bị một nhà bảy miệng ăn xử lý sạch sẽ, nhìn dáng vẻ bọn nhỏ vẫn chưa đã thèm, nên Lưu Li lại gói thêm ba con vịt quay nữa để mang về nhà, lúc này, mấy đứa nhỏ vô cùng vui vẻ.
Ngay từ thời nhà Minh, vịt quay đã sớm trở thành món ăn quý báu trong bàn tiệc của các vị quan lại ở kinh thành. Sau khi Chu Nguyên Chương đóng đô tại Nam Kinh, các đầu bếp hoàng cung dưới thời nhà Minh đã sử dụng vịt Nam Kinh được nuôi trong ao, chắc thịt, béo tốt để chế biến thành nhiều món ăn hấp dẫn. Để giúp cho thịt vịt thêm thơm ngon, các đầu bếp đã chọn cách dùng lửa than để nướng vịt, thịt vịt sau khi được nướng có vị giòn thơm, béo mà không ngấy, được tất cả mọi người tấm tắc khen ngợi, thế nên món này đã được triều đình đặt tên là “Vịt quay”. Sau đó, khi nhà Minh phải dời đô, kỹ thuật nướng vịt cũng được lan truyền đến nhân dân trong kinh thành và ngày càng phát triển rộng rãi hơn nữa. Bởi vì sau khi sử dụng vịt được nhồi từ các nguyên liệu lấy trên núi Ngọc Tuyền để chế biến thì vịt có da mỏng, thịt mềm, hương vị càng thêm thơm ngon hơn. Vì thế cho nên, vịt quay đã nhanh chóng trở thành món ăn thơm ngon nức tiếng gần xa, nổi tiếng trên khắp cả nước. Hai nhà hàng vịt quay có tiếng nhất kinh thành là “Phường Tiện Nghi” và “Toàn Tụ Đức”, đều được sáng lập vào thời nhà Minh. Cho đến thời nhà Thanh, các vị quan lại rất hay thường xuyên mua vịt quay ở kinh thành để dâng lên cho vua và để cho người thân thưởng thức. Trong cuốn《Những ghi chép linh tinh về đình Trúc Diệp》có ghi lại: “Vào ngày sinh nhật của người thân, nhất định phải lấy vịt quay để làm quà.” Có thể thấy được, món vịt quay đã trở thành một thức quà vô cùng được yêu thích để những người trong giới quan lại có thể tặng tới lui cho thân thích của mình. Còn trong tập thơ《Hồi ức về Kinh thành》thì lại viết như sau: “Nhớ ơi nhớ lắm kinh thành, vịt nhồi ngon miệng tiếng lành gần xa. Vịt luộc béo bày đĩa đem ra. Nhưng đặc biệt nhất vẫn là vịt quay.”

Sau khi ăn xong món vịt quay, nơi dừng chân tiếp theo của gia đình chính là Vạn Lý Trường Thành, nhưng vì bọn trẻ vẫn còn nhỏ, cho nên chủ yếu là cho bọn chúng đi tham quan, nhân tiện chụp thêm vài bức ảnh luôn.
Biết rằng, camera mà Lưu Li đã mua từ hệ thống, chính là loại camera theo kiểu cũ, cần sử dụng phim để chụp, Tiêu Chiến cầm máy ảnh liên tục chụp thật nhiều hình cho mấy mẹ con, đương nhiên Lưu Li cũng chụp rất nhiều bức cho Tiêu Chiến, rồi còn nhờ người khác chụp cho gia đình nhỏ của mình vài bức ảnh, ngoài ra, cô và Tiêu Chiến cũng chụp riêng với nhau mấy tấm, dự định rằng sẽ gửi tất cả hình về quê, truyện được dịch miễn phí bởi app t y t- ca lan tha
Trường Thành, hay còn gọi là Vạn Lý Trường Thành, là một thành trì quân sự dùng để phòng thủ thời xưa của Trung Quốc, là một hệ thống thành lũy cao lớn, kiên cố lại có chiều dài không thể đong đếm được, dùng để hạn chế những hành động của quân địch. Vạn Lý Trường Thành không chỉ đơn giản là một bức tường thành biệt lập, mà là một hệ thống phòng thủ với tường thành là chủ thể, kết hợp với một số lượng lớn các bức tường, tháp canh, rào chắn, trạm đóng quân và các báo hiệu có giặc thông qua các phương tiện như khói và lửa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp