[Xuyên đến thập niên 70, tôi mang thai ba bảo bối- Calantha]

Hai người đã có một cuộc tranh luận sôi nổi.

Lưu Li mệt đến mức không muốn di chuyển ngón tay, hoạt động này thực sự tốn quá nhiều năng lượng.

Người dùng sức thì vẫn cuồn cuộn mạnh mẽ như một con rồng, người không cần bỏ chút sức lực lại mệt đến không thể di chuyển được, điều này không hợp lý chút nào... 

Tiêu Chiến nhìn chằm chằm vào người vợ đang ở trên giường mệt mỏi không muốn cử động, nhanh chóng đi lấy nước và lau sạch cho cô, không thì sau này cô không để anh chạm vào nữa, vậy thì anh sẽ tổn thất nhiều hơn.

Sau khi lau sạch người cho vợ, anh lại massage cho cô một chút ở vùng hông, nhìn cô thoải mái nhắm mắt và rên nhè nhẹ, anh lại bắt đầu muốn làm chuyện đó...

Cô bị quấy nhiễu suốt hơn một giờ đồng hồ, nên bây giờ Lưu Li không còn chút sức lực dư thừa nào nữa, cô chỉ ngáp ngắn ngáp dài một cách uể oải, Tiêu Chiến đã trở nên thành thạo trong việc chăm sóc cho vợ...

Sau đó anh đi xem bọn trẻ, bây giờ chúng cũng đã lớn hơn một chút, có thể mặc tã và ngủ cả đêm, không cần phải thức dậy giữa khuya cho bú nữa, việc trông nom bọn trẻ vào buổi tối cũng khá dễ dàng, nhiệt độ trong không gian cũng khá thoải mái, anh chỉ cần đắp chăn cho các con và quay lại ôm cô vợ thơm tho đi ngủ.

Sáng sớm ngày thứ hai, anh thức dậy và định thoát ra ngoài như thường lệ, bỗng nhiên anh chạm vào một cơ thể ấm áp bên cạnh, đây là lần đầu tiên Tiêu Chiến chần chừ không muốn đi làm.

"Sao anh không dậy đi làm?"

"Em nhìn xem chúng ta đang ở đâu?"

"Ah... hôm qua em mệt quá, chúng ta hãy cùng nhau rời khỏi không gian đi." Lưu Li nói rồi muốn nhanh chóng xuống khỏi giường đưa anh ra khỏi không gian.

Tiêu Chiến nhìn vợ đang mơ mơ màng màng cảm thấy không biết nên khóc hay nên cười.

"Đừng lo, em quên rồi à? Hôm nay anh được nghỉ." Tiêu Chiến vừa cười vừa giải thích rồi vội vàng ôm lấy người vợ còn đang ngái ngủ.

"Ồ... làm em sợ chết mất, tưởng là anh đi trễ đấy, ghét, em quên mà anh không nhắc nhở em." Cô đánh Tiêu Chiến một cái.

Lực đánh của cô cũng không đủ để gãi ngứa Tiêu Chiến.

Anh hôn lên  bàn tay mềm mại của vợ, tóm lấy cô và định giở trò nghịch ngợm.

"Ghét ghê, anh chưa đánh răng rửa mặt ạ?" cô chống cự rồi liếc nhìn anh một cái.

Bị nhìn bằng ánh mắt lém lỉnh của cô, trái tim anh tan chảy, vợ của anh tại sao lại đáng yêu đến thế...

"Vậy hôm nay chúng ta sẽ làm gì?" Lưu Li hỏi.

"Em muốn làm gì cũng được, hai ngày này anh sẽ ở bên cạnh em và các con." Anh đã đến đây gần hai tháng rồi, thời tiết cũng ấm dần lên, anh vẫn chưa có thời gian tận hưởng niềm hạnh phúc bên vợ và con trai, Tiêu Chiến cảm thấy có lỗi, ngày hôm nay anh quyết định sẽ ở bên họ, truyện được dịch miễn phí bởi app t y t

"Ừ, vậy anh cùng em đi vào thành phố được không? Ngủ qua đêm ở đó, rồi trưa ngày mai quay về, được không?" Cô nghĩ về việc kho hàng trong kho của mình sắp chật kín, cần tìm một kênh để bán hàng.

"Được, vậy chúng ta đi vào thành phố, anh cũng muốn mua một số thứ cho em." Tiêu Chiến nghĩ rằng anh chưa từng mua cho vợ bất cứ thứ gì, lần này anh muốn bù đắp cho cô, vợ của anh đã rất thiệt thòi khi gả cho anh.

"Ah, haha... thật tuyệt, vậy em đi tắm rửa chuẩn bị sẵn sàng." Cô vui vẻ đi vào phòng tắm để vệ sinh cá nhân.

Vợ của anh thật đáng yêu, nhìn cô vui vẻ như vậy, anh cảm thấy tâm trạng thoải mái.

"Ah, ah, ah..."

Nhìn ba đứa con trai trên giường kêu lên "ah, ah, ah" một cách hào hứng, giống như biết rằng sắp được đi chơi, những cặp mắt nhỏ sáng ngời nhìn người cha của mình.

"Các con biết sắp đi chơi nên vui thế à?" Anh giúp các con thay tã và mặc quần áo.

Sau khi sắp xếp xong bọn trẻ, anh đem bữa sáng đến cho vợ, những thứ này đã được chuẩn bị trước đó, chỉ cần đưa tới là được.

Nhìn các con đã được chuẩn bị và bữa sáng đã đặt trên bàn, Lưu Li mỉm cười vui vẻ.

Trong cuộc đời này, việc lấy anh làm chồng là điều may mắn nhất đối với cô. Bây giờ, cô đã coi nơi này như là ngôi nhà của mình, đôi khi cô lơ đãng nghĩ rằng tất cả những chuyện ở kiếp trước có phải chỉ là một giấc mơ của mình không...

Tiêu Chiến hiện tại đã có xe riêng, thường thì là do Triệu Dũng lái xe.

Hôm nay anh quyết định tự lái xe, dẫn cả vợ và các con đi chơi thật vui.

Hai người cùng nhau sắp xếp và đưa bọn trẻ ra ngoài...

Hai người cùng nhau trực tiếp đến trung tâm thương mại, bắt đầu mua sắm.

Hai người cùng nhau đẩy xe em bé, trở thành một cảnh tượng đáng nhớ trong trung tâm thương mại ( đọc truyện trên app T𝚢T giúp phát triển các team dịch hợp tác )

Hôm nay Tiêu Chiến mặc một bộ đồ thể thao mà Lưu Li đã chuẩn bị, cả hai có cùng kiểu dáng và màu sắc, nhìn là biết ngay một cặp vợ chồng, cha thì đẹp trai mẹ thì xinh gái cùng ba đứa con dễ thương, đây là lần đầu tiên tôi thấy một gia đình có sắc đẹp đồng đều như vậy, đã thế cả ba đứa trẻ đều giống nhau, ngay từ khi mới bước vào đây, gia đình họ đã thu hút sự chú ý của mọi người.

Lưu Li cũng không quan tâm đến ánh nhìn của người khác, tự mình chọn những thứ mình thích, còn Tiêu Chiến lại càng không quan tâm, chỉ cần không đe dọa đến vợ và con trai anh, họ muốn nhìn thì nhìn, không mất mát gì cả.

Truyện được Team Calantha dịch và được đăng tải duy nhất trên ứng dụng TYT.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play