[Xuyên đến thập niên 70, tôi mang thai ba bảo bối- Calantha]

Tắm rửa xong trở về phòng, nhìn cô vợ đang mặc áo ngủ đầy quyến rũ, rồi lại nhìn ba đứa con trai đang ngủ trong cũi, nhe răng cười nhào về phía vợ mình, rồi sau đó chính là một đêm ấm áp….

Sáng sớm hôm sau, Tiêu Chiến đã đi làm, nhìn bữa sáng ấm áp trong phòng bếp tâm tình thực sự rất vui vẻ.

Người đàn ông này thực sự rất tốt, cái gì cũng có thể làm, cũng không có tính chủ nghĩa đàn ông, sẽ chăm sóc con cái quan tâm đến vợ, có đôi khi chính trực đến đáng sợ, có khi lại đẹp trai ngời ngời, chủ yếu là bộ dáng lớn lên rất đẹp trai, cao một mét tám lăm, mắt phượng, sống mũi cao, môi mỏng, lúc mím chặt không cười có thể khiến cho rất nhiều oanh oanh yến yến sợ hãi mà bỏ chạy, nhưng chỉ cần cười rộ lên lộ ra hai cái má lúm đồng tiền trên mặt lại làm cho anh thoạt nhìn như ánh mặt trời tươi sáng, nhưng lúc bình thường anh đều không cười, chỉ có ở trong nhà mới có thể bày ra vẻ tươi cười. 

Mỗi khi nhìn thấy anh và ba đứa con trai chơi đùa cùng nhau trông nụ cười rất hạnh phúc, cô cũng sẽ có cảm thấy mình đang rất hạnh phúc.

Đây là lần đầu tiên trong hai đời cô cảm giác được hạnh phúc, có thể ông trời đây là thấy kiếp trước của cô quá khổ, nên đời này bồi thường cho cô.

Sau khi thức dậy và ăn sáng, sau khi sửa soạn xong cho ba đứa nhỏ thì đưa chúng vào trong không gian.

Nhìn cánh đồng xanh mướt mênh mông vô tận là cô thấy rất là vui vẻ, ngày hôm qua lúc tiến vào vẫn là mảnh đất vàng, chỉ trải qua một đêm thì đã trồng xong, lại còn phát triển không tồi, cô lại nhìn hai người máy đang bận rộn trồng trọt tưới nước linh tuyền cho đất ở đằng xa.

Lưu Li điều chỉnh tốc độ dòng chảy của đất đai trong không gian nhanh gấp một trăm lần so với bên ngoài, cộng với sự duy trì của của linh tuyền, nó sẽ phát triển nhanh hơn, như vậy có lẽ chỉ cần mười ngày là cô có thể thu được một đống lương thực, còn rau dưa thì chỉ cần ba ngày là có thể ăn, nhìn những cây ăn quả đã đơm hoa kết trái ở phía xa mà tràn đầy sức sống.

“Nhìn thấy hoa thì nghĩ đến mật ong ngọt ngào, có nên tạo một ít tổ ong không nhỉ, như vậy sau này sẽ có mật ong để ăn, nghĩ thôi cũng thấy tuyệt vời.”

Ha ha ha… Nghĩ là làm, cô vội vội vàng đi vào hệ thống mua mười thùng tổ ong đặt cẩn thận vào rừng cây ăn quả.

“A a a a a…” Nghe được mấy đứa nhỏ kêu to, cô đi tới.

“Làm sao vậy? Con trai, có phải các con cũng muốn xuống chơi không?”

“Chờ một chút, mẹ lập tức cho các con ra, chờ một chút nha…”

Lưu Li nói xong thì chạy nhanh vào nhà tìm được hai cái đệm, rồi lại mua một cái rào vây xung quanh cái đệm trong hệ thống, còn mua rất nhiều đồ chơi trẻ em đặt ở bên trong, như vậy bọn nhỏ có thể ở bên trong tự mình chơi, cũng sẽ không bò loạn khắp nơi, hoàn mỹ…

Nhìn bọn nhỏ có thể tự mình chơi, cô an tâm đi kho hàng dọn dẹp một chút, sau này lương thực có thể để ở bên trong.

Nhìn đậu phộng và hạt mè chất đống trong kho, nghĩ đến việc muốn ép dầu, thì vội vàng tìm kiếm máy ép dầu trong hệ thống, mua một cái tốt nhất cũng không đến một ngàn hệ thống tệ, vẫn là rất hời. truyện được dịch miễn phí bởi app t y t

Nhưng sau khi mua máy ép dầu cũng không thể tự mình làm, lại còn phải mua một người máy khác để làm việc.

Lại tiêu hơn 200 vạn mua hai người máy cao cấp trong hệ thống, hai người máy này còn cao cấp hơn so với người máy trồng trọt, cũng là người máy đắt tiền nhất trong hệ thống, có đầy đủ hết chức năng còn có thể giúp cô quản lý không gian, nên là tiêu tiền cũng không lỗ.

Hiện tại cô chỉ cần đưa ra mệnh lệnh, người máy cao cấp lập tức có thể tự mình hoạt động, thiếu cái gì cũng sẽ trực tiếp hiển thị trên màn hình hệ thống, cô chỉ cần xác nhận một chút là được, thả lỏng được đôi tay…

Sau khi sắp xếp xong mọi thứ thì quay về nhà nhìn mấy đứa nhỏ, bọn nhỏ chơi rất ngoan, nên cô chỉ việc nằm dài trên ghế dựa nhàm chán đọc sách.

Là thật hay lừa nhau đây, còn có thể luyện khinh công, cái này cũng quá lố rồi, còn có nội công, đan điền… ( truyện trên app T𝕪T )

Đọc một chút thì đã ngủ thiếp đi…

Nhưng trong mộng lúc này lại xuất hiện tất cả những thứ trong sách, tự động lặp đi lặp lại trong đầu…

“Đây là sao? Nằm mơ còn có thể nhìn qua là không quên? Sao cô lại không biết đến kỹ năng này, chờ đến khi lặp đi lặp lại tuần hoàn đến lần thứ 81 cơ thể lại xuất hiện thay đổi, dưới bụng xuất hiện một vòng xoáy nhỏ, có thể nhìn thấy những thứ trong bụng, chẳng lẽ là nhìn xuyên thấu sao, làm sao có thể mơ tưởng hão huyền thật là tà hồ…”

Lúc tỉnh lại thì đã trôi qua hai tiếng rồi, là tiếng kêu đói bụng của mấy đứa nhỏ đánh thức Lưu Li.

Sau khi thức dậy cô vội vàng cho bọn nhỏ bú sữa, nghĩ cũng sắp đến giờ làm cơm trưa nên cô ra khỏi không gian bắt đầu chuẩn bị.

Bây giờ đồ ăn trong nhà đều do không gian sản xuất, cô chỉ thỉnh thoảng ra ngoài mua đồ, đề phòng người khác nghi ngờ.

Cũng là vì mùa đông mọi người đều không thích ra ngoài, nên nhà bọn họ vừa tới cũng không quen biết nhiều lắm, người đến thăm cũng ít, cho nên cũng sẽ không có cái gì nguy hiểm, bọn nhỏ cũng có thể dùng chút thứ hiện đại.

Truyện được Team Calantha dịch và được đăng tải duy nhất trên ứng dụng TYT.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play