[Xuyên đến thập niên 70, tôi mang thai ba bảo bối- Calantha]
Tính đúng thời gian cho gạo vào trong nồi bắt đầu nấu.
Mấy người cùng nhìn nồi cơm trắng không có thêm chút gì, trong lòng có chút bối rối, hôm nay bọn họ xem như có thêm kiến thức, bữa cơm ở nhà Phó tiểu đoàn trưởng Tiêu thật sự là dốc hết vốn liếng, nào gà nào cá, còn có cả thịt kho, thật đúng là phong phú a...
“Tiểu Li, cơm không cần độn thêm chút khoai lang sao?” Trương Tú Chi hào phóng nhắc nhở Lưu Li.
“Không cần ạ, hôm nay làm thêm một chút món để mọi người ăn nhiều chút. Chúng ta phải ăn một bữa thật no nê mới được.” Lưu Li biết Trương Tú Chi làm vậy là vì tốt cho mình nên giải thích.
“Hôm nay chúng ta có lộc ăn, Tiểu Li làm đồ ăn cũng rất ngon, vừa nhìn đã chảy nước miếng rồi.” Trương Hương cũng phụ họa thêm.
Ha ha ha ha ha…….. Mấy người vừa nấu cơm vừa cười đùa vui vẻ chờ đợi cánh đàn ông tan làm trở về.
Lúc tan làm, Tiêu Chiến cùng với Chỉ đạo viên Lưu và vài người khác tới gọi Đoàn trưởng Triệu cùng nhau trở về nhà.
“Mọi người đã về rồi à, đồ ăn vừa nấu xong.” Lưu Li nhìn mấy người Tiêu Chiến đi vào, nói.
“Vừa đúng lúc, mau về nhà mang bàn ghế đến đây đi.” Trương Tú Chi nói với Chỉ đạo viên Lưu vừa mới đi vào.
Lưu Phương cũng nhờ Phó tiểu đoàn trưởng Lưu về nhà mang ghế lại đây.
Bởi vì hai nhà này ở gần nhất.
Lưu Li để Tiêu Chiến đi cùng với Chỉ đạo viên Lưu, nhân tiện mời con của Chỉ đạo viên Lưu và mẹ của anh ấy đến ăn cơm, Tiêu Chiến đồng ý sau đó đi cùng Chỉ đạo viên Lưu.
Vài phút sau mọi người đã mang bàn ghế đến, còn dẫn theo mấy đứa bé.
“Cô không qua nên để cho mấy đứa bé qua đây.” Tiêu Chiến nhỏ giọng nói với Lưu Li.
“Vậy em đi chuẩn bị chút đồ ăn gửi qua, bọn họ cũng đỡ phải làm.” Lưu Li nói.
“Chị Trương, chị Lưu, đây là đồ ăn cho các cô chú, chị đem về trước đi, bọn họ cũng đỡ phải nấu nướng.” Lưu Li cầm mâm đồ ăn đưa tới trong tay hai người.
“Trời ơi, không cần đâu Tiểu Li, mấy đứa nhỏ đều đến đây cả rồi, để bọn họ ăn ở nhà là được, còn đưa cơm làm gì?” Trương Tú Chi nhìn một mâm tràn đầy đồ ăn, còn có không ít thịt, ấn tượng trong lòng đối với Lưu Li càng tốt.
Lưu Phương đứng bên cạnh cũng nói thêm vào, gia đình Phó tiểu đoàn trưởng Tiêu thật quá phúc hậu.
Người vừa có tài lại tốt tính, biết đối nhân xử thế còn nấu ăn ngon như Lưu Li, ai mà không thích.
Thấy Lưu Li chân thành như vậy, cô ấy cũng không từ chối nữa, cầm đồ ăn mang về nhà.
Chờ hai người bọn họ mang cơm về nhà quay lại sẽ bắt đầu ăn…
Đàn ông ngồi một bàn, phụ nữ ngồi một bàn, bàn của đàn ông đã bắt đầu ăn.
“Này Tiểu Lưu, món này làm thật không tồi a, ăn rất ngon.” Đoàn trưởng Triệu vừa ăn vừa khen không dứt miệng.
Tiêu Chiến trước giờ hay khen vợ mình nấu ăn rất ngon, ông ấy còn tưởng rằng anh nói điêu, dù sao vợ của ông ấy nấu ăn cũng không tồi, cho nên cũng không để trong lòng, thật không ngờ Tiêu Chiến đúng là không có khoác lác
“Ăn ngon thật, lúc trước tôi vẫn nghe nói đến tài nghệ của vợ Tiêu Chiến, mãi đến hôm nay mới được ăn, thật đúng là danh bất hư truyền, ăn ngon ăn ngon.” Chỉ đạo viên Lưu cũng nói.
Triệu Dũng cùng Tiểu Trương ở đội hậu cần cũng là giơ thẳng ngón cái lên với Lưu Li, thậm chí không có cả thời gian nói, vẫn luôn gắp đồ ăn nhét vào miệng.
Mấy người chị dâu cũng nói phụ họa theo, vài đứa bé cắm cúi ăn, vừa ăn vừa nói ăn ngon.
Tiêu Chiến vui sướng khi thấy mọi người khen vợ mình.
“Tôi nói chưa sai đúng không! Vợ tôi nấu ăn không thể chê vào đâu được.” Tiêu Chiến khoe khoang nói.
Thấy Tiêu Chiến như vậy, mọi người đều không nhịn được quăng ánh mắt ngưỡng mộ về phía anh, nhưng lại không giảm bớt tốc độ ăn cơm của mình.
Buổi chiều còn huấn luyện nên mọi người đều không uống rượu, vì thế ăn cũng nhanh, 8 món chính đều là sạch dĩa, chứng minh đầy đủ yêu thích của bọn họ đối với đồ ăn do Lưu Li làm.
Tiệc tân gia và tiệc chào mừng lần này kết thúc trong không khí vui vẻ của mọi người.
Bữa ăn này cả người lớn trẻ nhỏ đều vui vẻ, không có ai không thấy sự xuất hiện của Lưu Li là không thoải mái.
Lưu Li tuy rằng không sợ bị bới lông tìm vết, nhưng rất ngại phiền toái, được mọi người yêu thích cũng đỡ phiền.
Mọi người đều biết những gì Văn Lệ đã làm ngày hôm qua, cô ấy chính là bị chiều hư, một khoảng thời gian không kiếm chuyện liền cảm thấy khó chịu. Đáng thương cho vợ chồng Đoàn trưởng Triệu phải theo sau giải quyết hậu quả cho cô ấy.
Cô em dâu này so với mấy đứa nhỏ nhà người khác còn biết gây chuyện hơn, nhiều năm như vậy vẫn không thay đổi. Không thể nói cô ấy có ý xấu, chỉ có thể nói là có chút thiển cận, uổng công lớn lên còn được xem là thanh tú nhưng tính tình lại không tốt, đến nỗi người quen cũng không muốn giới thiệu đối tượng cho cô ấy, làm vợ chồng Đoàn trưởng Triệu lo lắng không thôi.
Sau khi ăn xong, Lưu Li pha trà cho đoàn người của Tiêu Chiến, lá trà được sản xuất trong không gian, khá ngon nên rất được đón nhận.
Vài người phụ nữ giúp đỡ dọn dẹp và rửa bát đĩa, bọn trẻ ăn xong chạy ra ngoài chơi, Tiêu Chiến bế ba thằng nhóc đã bú no sữa vào trong phòng, vừa nói chuyện vừa trông chừng.
“Lão Tiêu, ba đứa con trai nhà anh lớn lên thật đáng yêu, trắng trẻo mập mạp, nhìn lực cẳng chân của chúng mạnh mẽ như vậy, sau này cũng là hạt giống để tham gia quân ngũ.” Phó doanh trưởng Lưu rất là thích ba đứa con trai của Tiêu Chiến, hâm mộ anh một lần bầu liền ôm được ba đứa, mỗi đứa lớn lên đều không tồi.
Tiêu Chiến rất vui vẻ khi nghe thấy có người khen con của mình, so với khen bản thân anh còn cảm thấy vui vẻ hơn.
“Anh xem, vậy mới là con trai của em chứ…” Tiêu Chiến khoe khoang nói.
Đoàn trưởng Triệu cũng cười mắng “Thằng nhóc này thật không biết xấu hổ mà.” Ông ấy biết ngày hôm qua vợ dẫn theo em dâu đến xin lỗi, ông cũng không làm gì được với cô em dâu mà vợ chồng ông từ nhỏ đã xem là con gái mình nuôi lớn, thật sự đau đầu, truyện được dịch bởi app t y t
“Việc xảy ra ngày hôm qua…”
Tiêu Chiến ngắt lời Đoàn trưởng Triệu nói: “Mọi chuyện đã qua, chỉ cần vợ em không khó chịu là được.”
Đoàn trưởng Triệu không biết nói gì nhìn Tiêu Chiến: “Cưới vợ sinh con rồi đúng là khác thật.” Đoàn trưởng Triệu trêu ghẹo nói.
Truyện được Team Calantha dịch và được đăng tải duy nhất trên ứng dụng TYT.